Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 454 - Chương 454: Ai Là Thợ Săn (2)

Chương 454: Ai là thợ săn (2) Chương 454: Ai là thợ săn (2)Chương 454: Ai là thợ săn (2)

Lôi Giang Dũng vốn dĩ đang nhức trứng.

Vốn suy nghĩ Thu Vô Tế, Sở Qua ở bệnh viện thay người chữa trị, vậy cũng nên trở về khách sạn nghỉ ngơi chứ? Đợi trên đường từ bệnh viện về khách sạn là được rồi.

Hắn kéo theo một đám người chạy đến ngoài bệnh viện, kết quả vừa hay nhìn thấy Chung Dật dân người rời đi. Hắn cũng không dám công nhiên làm gì trên đường lớn, cách rất xa mới lái xe đi đến con đường ngoại ô, thậm chí cũng không dám tiếp tục đi theo, giả vờ rẽ vào một đường khác.

Bằng không quá lộ liễu, sẽ bị phát hiện là đang theo dõi.

Dừng xe ở bên ngã ba, Lôi Giang Dũng đang xoăn xuýt là ở đây đợi hay là tìm cơ hội khác, còn chưa đợi đến lúc nghĩ ra được cái gì, liền nhìn thấy ánh đèn xe lập loè, có người lái xe đi ra.

Thuộc hạ có năng lực nhìn xa lập tức báo cáo: "Lôi gia, chính là Sở Qua đó, hơn nữa chỉ có một người."

Lôi Giang Dũng mừng rỡ nói: "Trời giúp ta rồi."

Đây thật sự là trời giúp, so với tình huống "ở ngoài bệnh viện đợi đánh lén Sở Qua" lúc đầu tính toán còn tốt hơn, ở thành phố muốn vô thanh vô tức giết người còn không phải là dễ làm lắm, nhưng lại vẫn là trời ban cho đến ngoại ô rồi, xung quanh không có người, một khu tối om không có ánh đèn. Ban đầu xung quanh bệnh viện còn có cảnh sát, nơi này cũng không có.

Sở Qua này không phải là tặng đến sao?

Hắn nhìn chằm chằm vào đèn xe ở chỗ xa một lúc, lộ ra một nụ cười gẵn: "Chuẩn bị."

Bên đó Sở Qua lái SUV của Chung Dật mang từ Nam Giang đến, ngược lại cảm thấy Thu Vô Tế yêu cầu xe cô cần phải có thể đi được đường xấu càng có đạo lý, chiếc SUV này rất hữu dụng, nếu như bạn lái Ferrari, ở đường xấu này có thể đi sao?

Hơn nữa thật sự gặp chuyện gì cũng không đau lòng, Ferrari bị xước sơn một chút cũng muốn khóc rồi.

Đương nhiên cách nghĩ này cũng là vừa loé lên, tính cảnh giác của hắn lúc này cao đến mức trước giờ chưa từng có, thần niệm không kiêng nể gì phóng ra, không khí lưu chuyển xung quanh cũng rõ ràng lướt qua trong lòng hắn. Côn trùng, bụi bặm, quỹ đạo của gió nhẹ lướt qua trong đêm, đều rõ ràng phản chiếu trong thần niệm của hắn.

Trong lòng thậm chí có chút cảm giác hưng phấn và kỳ vọng, còn đang nghĩ nếu như đối phương không xông đến mình thì làm thế nào, có phải là uống công câu cá lần này không?

Hắn biết đây là nhân tử "trượng kiếm giang hồ" giấu ở trong lòng, bị các loại chuyện dẫn dắt, càng thêm nồng đậm hơn.

Chỉ là không ngờ rằng kích thích "liếm máu đầu đao' này, cũng không phải là bắt đầu từ thế giới trong sách, ngược lại hết lần này đến lần khác xảy ra ở hiện thực.

Đây là điều ba mẹ vẫn luôn đang trải qua...

Linh khí thức tỉnh, thế giới dị năng. Nghĩ đến đây, bỗng nhiên có tiếng rít cực kỳ nhỏ bé trong không khí từ xa đến gần.

Sở Qua không sợ ngược lại còn cười, mạnh liệt đạp ga.

Có gì đó lướt qua trước xe, đánh vào thân cây trên đường, hiện ra vết cắt rõ ràng.

"Đao giớ'. Sở Qua loé lên ý niệm, tay đã đẩy cửa ra, lăn mình rời xa chiếc xe."

"Đùng!" Cửa xe vỡ nát, ghế lái bị cắt cho nát bét.

Quả nhiên là đao gió... nghe thì không có gì ghê gớm, thực ra đặt biệt hữu dụng. Một khi muốn giết người, căn bản không có cách nào tra được án, báo cáo khám nghiệm tử thi "bị vật sắc nhọn cắt yết hầu", vật sắc nhọn nào? người nào? Kẻ giết người ở ngay trước mặt cũng có thể hiên ngang rời đi. Mà ngày trăng mờ gió lớn này, bạn ngay cả đối phương ở đâu cũng không biết.

"Theo lý mà nói thì các người từng điều tra tôi. Sở Qua cũng không ẩn hiện nữa, bỗng nhiên đưa tay ra nắm lấy hư không: "Cũng biết tôi đao thương bất nhập, loại đao gió này đối với tôi mà nói có tác dụng gì chứ?”

"Cộp" một tiếng, dường như tiếng ma sát mà đao gió cắt vào kim loại vang lên, đao gió bị Sở Qua bóp thành một luồng gió nhẹ, tiêu tán vô tung. Xoè bàn tay ra nhìn, ngay cả vết cắt cũng không có."

Trong đêm đen truyền đến tiếng cười hào sảng: "Chúng tôi không chỉ biết cậu đao thương bất nhập, cũng biết cậu thân thủ nhanh nhẹ, càng biết cậu có lực lượng vô cùng lớn... thế nhưng rất nhanh, cậu sẽ không còn nữa." Trong lòng Sở Qua khẽ động, mau chóng nghĩ đến "danh sách người dị năng".

Đao gió, người biết nó cũng không ít, không có cách nào xác định được là ai. Thế nhưng người có thể nói ra lời "rất nhanh cậu sẽ không còn nữa" này, quá nửa chỉ có một người.

Lôi Giang Dũng, một trong những đổng sự của tập đoàn Thiên Mạc.

Năng lực: Bạn chính là một miếng bánh quy nhỏ - khiến vật thể giòn hoá dễ vỡ, tác dụng với người, một chạm phá phòng thủ.

Cố Nhược Ngôn lưu ý: Phần lớn vật không kiên cố, thải vân dịch tán lưu ly thuý.

Nguyệt Ảnh lưu ý: Lực phòng ngự ~10000.
Bình Luận (0)
Comment