Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 455 - Chương 455: Sở Qua Giết Boss Q)

Chương 455: Sở Qua giết boss q) Chương 455: Sở Qua giết boss q)Chương 455: Sở Qua giết boss q)

Trong bóng đêm phía trước, dân dần hiện ra hai ba bóng người mặc tây trang, đứng ở trước người Sở Qua nghiền ngẫm nhìn hắn.

Sở Qua nhìn trái nhìn phải, khẽ cười nói: "Còn có người sao? Đao gió đó chơi không tệ."

Lôi Giang Dũng đem người đứng trước mặt, bật cười nói: "Đương nhiên không cần ai cũng xuất hiện..."

"nói như vậy thực ra anh còn thấp hơn bọn họ đấy." Sở Qua nghiêng đầu, chậc chậc thành tiếng nói: "Anh xem, người ta cũng có thể đánh lén từ xa, vô thanh vô tức lấy đầu người khác, còn anh thì sao? Trước kia không trực tiếp khiến tôi mất đi phòng vệ, là bởi vì ở xa ngay cả nhìn cũng không nhìn thấy tôi, không có cách nào tác dụng được với tôi, cho nên bắt buộc phải có người khác trước tiên bức tôi dừng lại đúng không?”

Lôi Giang Dũng thần sắc trầm xuống.

Sở Qua tiếp tục coi thường nói: "Kết quả hiện giờ đã làm được rồi, người khác ẩn ở sau màn, anh chặn ở trước mặt. . rốt cuộc anh là boss hay là tiểu tốt vậy? Thật đúng là bá rau."

Lôi Giang Dũng chậm rãi nói: "Thực ra tôi cũng có thể không ra, biết vì sao tôi muốn đứng ở đây không?"

Sở Qua nghiêng đầu.

Tạ Văn Nguyên hai tay siết lại, phát ra tiếng kêu 'rắc rắc', thần sắc trở nên dữ tợn: "Bởi vì tôi thích nhất là chính tay bóp vỡ vụn tay chân của kẻ cứng miệng, xem lúc bọn họ kêu thảm miệng còn cứng như vậy nữa không."

Theo lời hắn nói, nắm đấm to lớn đã xông thẳng đến trước mặt Sở Qua.

Sở Qua mỉm cười, dưới chân nhẹ di chuyển, đơn giản tránh được một đấm này. Cùng lúc này cũng ngón tay làm kiếm, nhìn như chuồn chuồn đạp nước nhẹ nhàng chọc một cái vào dưới xương sườn của Lôi Giang Dũng.

Nhìn như một chút sức lực cũng không có, Lôi Giang Dũng lại đau đến mức kêu thảm, liên tục lùi về sau mấy bước, ôm lấy xương sườn đâu đây mồ hồi, không thể tin được nói: "Cậu... cậu lại còn có sức lực?"

Sở Qua nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi cười nói: "Tôi căn bản không dùng sức lực gì. Thực ra chỉ tính là một cây đay khô, chọc trúng huyệt vị cũng là rất đau đớn, xem thật kỹ, học thật kỹ." Hắn sớm đã cảm nhận được, cùng lúc Lôi Giang Dũng xuất hiện, thân thể của mình đã có chút biến hoá rồi. Lúc hắn đang chế giễu đối phương, cũng nội thị nhìn thấy trạng thái của bản thân rồi.

Người dị năng bình thường chắc chăn là không có cách nào phân tích rõ tình hình cơ thể mình, thế nhưng người tu tiên thì có thể.

Lúc hắn nội thị, thật sự có thể phát hiện cơ bắp xương cốt của mình cũng trở nên vô cùng giòn yếu, giống như một chiếc bánh quy chạm vào là vỡ, thực ra không biết đây là tác dụng nguyên lý gì. Loại yếu đuối kỳ quái này cũng không vẻn vẹn chỉ là khiến cho phòng ngự yếu như giấy mỏng, thực ra cũng sẽ ảnh hưởng đến lực công kích, bởi vì cơ bắp xương cốt quá yếu ớt liền không tổ chức được lực khí, nói không chừng đi đường cũng sẽ ngã. Nếu như bản thân thật sự là người toàn diện cường hoá thân thể dẫn đến đao thương bất nhập lực đại vô cùng, vậy gặp phải Lôi Giang Dũng gần như có thể nói là gặp khắc tinh

Đáng tiếc bản thân căn bản không phải như vậy.

Thể chất chỉ là nên móng để tiếp nhận tu hành, người tu tiên chân chính vân dựa vào pháp lực...

Chỉ cần pháp lực không mất, rót vào thân thể, giống như có thể dùng bộ của Thu Thuỷ Minh Minh, giống như có thể dùng kiếm chiêu của Vân Thuỷ Kiếm Pháp, vừa rồi lúc đâm trúng huyệt vị nếu như kiếm khí bắn ra, Lôi Giang Dũng cũng chết rồi... vậy vẫn là bởi vì bản thân không quen hạ độc thủ.

Lôi Giang Dũng hiển nhiên không tin tà, gắn giọng nói: "Hắn căn bản không có cách nào dùng lực, lên cho ta! Sau khi nắm được tay chân của hắn, xem hắn còn cứng miệng không."

Hai thuộc hại ở phía sau lao lên, cùng Lôi Giang Dũng hình thành bao vây ba góc, ngay ngắn phát động công kích với Sở Qua.

Một khắc sau hắn càng thâm không thể tin vào mắt mình.

Sở Qua ở trong vòng vây của ba người giống như nhàn nhã đi dạo, lắc trái nghiêng phải, ba người căn bản ngay cả chà cũng không chà đến một mảnh góc áo của hắn.

Đây là trò gì?

Lăng ba vi bộ?

Sở Qua thần sắc bình thản, lúc này chân chính cảm nhận được sự chênh lệch của tư duy. Có lẽ kỹ xảo chiến đấu của ba người này cũng tính là khá hơn người bình thường, nhưng mà sau khi ở trong Thí Kiếm Quật ngàn vạn kiếm khí lịch luyện đủ bốn canh giờ, lại nhìn những công kích này quả thực giống như xem trẻ con nô đùa.

Hắn không lập tức ra tay, chẳng qua chỉ là đang phòng bị hai người khác có năng lực đặc biệt gì, thực ra khả năng sớm đã dùng rồi, chỉ là năng lực bình thường đối với bản thân không thể sinh hiệu lực, có thể đã chống cự qua rồi... thế nhưng giờ này khắc này lại bỗng nhiên cảm thấy, có hay không cũng không sao cả, cho dù còn có thủ đoạn đặc biệt gì nữa thì sao chứ?

Chênh lệch quá lớn, đây thật sự giống như nhìn xuống.

Chỉ ta độc pháp.

"Vèo!" một đao gió vô thanh vô tức từ bên cạnh cắt tới, Sở Qua né tránh, cười "ha ha" một tiếng nói: "Chỉ đợi ngươi thôi đó, đến lượt ngươi rồi."

Lôi Giang Dũng trợn mắt nhìn trong tay Sở Qua hiện ra một hư ảnh hình kiếm.

Kiếm ảnh vô thanh, lập tức chém vào thân cây đại thụ ở chỗ xa. Chỉ một tiếng kêu thảm thiết truyên đến, có người ngã từ trên cây xuống.

"Phi kiếm cho dù coi là ám khí, cũng chỉ là hữu dụng thôi..." Sở Qua dường như tự nói, lại dường như đang nói cho ai nghe.

Thu Vô Tế ở trong nhà xưởng ở chỗ xa khẽ cười.

Sở Qua nhìn cũng không nhìn người dị năng đao gió bị "phi kiếm" đánh ngã, ánh mắt rơi xuống trên người Lôi Giang Dũng: "Cần phải thừa nhận loại dị năng này của anh dùng để đối phó người khác, quả thực có thể không tới mà bất lợi, khiến anh tự tin hơi quá... thật đáng tiếc, vừa hay gặp phải tôi."

Lôi Giang Dũng thần sắc xanh lè, hắn nghĩ nát óc cũng không hiểu rõ đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, Sở Qua này rõ ràng đã trúng dị năng của mình, làm sao lại hoàn toàn ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có.
Bình Luận (0)
Comment