Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 466 - Chương 466: So Xem Em Và Cô Ấy Ai Mềm Hơn (2)

Chương 466: So xem em và cô ấy ai mềm hơn (2) Chương 466: So xem em và cô ấy ai mềm hơn (2)Chương 466: So xem em và cô ấy ai mềm hơn (2)

Cố Nhược Ngôn không hiểu gì, vẫn nói: "trong đó còn dính dáng đến một vài quan viên, đoán chừng phải có một trận địa chấn nhỏ, kỳ quái là không liên quan quá cao, xem chừng thời gian tập đoàn này nổi lên không dài, còn chưa ảnh hưởng quá lớn... dù sao cái này anh cũng không cần quản, biết là được rồi."

Sở Qua thở dài nói: "Đây là sụp đổ trong một đêm."

"Anh biết mấu chốt ở đâu không?”

"Ở đâu?"

"Mấu chốt là trước kia đã từng nuốt chứng tài sản của hai người Đỗ, Tề, hiện nay cổ đông lớn nhất của xí nghiệp trên danh nghĩa là Mễ Hiểu Lâm, đã bị liệt vào truy nã rồi. Cổ đông thứ hai là Lôi Giang Dũng, hắn chết rồi, lại không có người kế thừa. Những cổ đông nhỏ khác toàn bộ liên quan đến vụ án đều bị bắt rồi, cũng chính là nói hiện nay xí nghiệp này căn bản không có người phụ trách. ” Cố Nhược Ngôn cười nói: "Mà Lôi Giang Dũng vì sao lại tự thiêu, hôm nay cũng bị liệt vào điều tra, trước mắt mà nói dường như là nghiêng về tổ chức ngoại quốc làm."

Sở Qua: "..."

Thủ lĩnh của tổ chức này gọi là phụ thân đúng không, nữ chính sáng tạo ra lúc này đang...

"Hí..

"Anh rốt cuộc là đang làm gì mà cứ hí hố vậy?”

"À à, không có gì, sản nghiệp của bọn họ ra sao, bắt bao nhiêu người, những cái này tôi cũng không thấy hứng thú, cô nói với tôi cái này cũng vô dụng."

Cố Nhược Ngôn tức giận nói: "Tôi là nói với anh vấn đề sản nghiệp sao? Tôi thông báo vụ án cũng không cần phải thông báo cho anh. Lẽ nào anh không nghe ra mấu chốt là nói cho anh vấn đề của Lôi Giang Dũng sao? Sao lại cảm thấy hôm nay anh có chút ngốc."

"Khụ, tôi, tôi vừa ngủ dậy, có chút mơ hồ." Sở Qua biết rõ đây quả thực là mấu chốt mà Cố Nhược Ngôn gọi điện thoại đến, chuyện khác cô ấy làm sao có thể gọi điện chứ?

Cô ấy đang chỉ rõ, chuyện của Lôi Giang Dũng tôi biết là anh làm, thế nhưng tôi giúp anh qua quýt cho qua, không cần lo lắng cái này.

"Cảm ơn." Trong lòng Sở Qua có chút phức tạp, cửa sau đi rồi... thực ra ở một ý nghãi nào đó, bản thân mới là một trong những hoàn khố lớn nhất, thật sự muốn làm người xấu, có thể xấu đến đáng sợ.

Vẫn may là mình không phải.

Cố Nhược Ngôn nói: "Không sao, có vài chuyện... anh vốn dĩ là đặc biệt."

Sở Qua chuyển chủ đề hỏi: "Người tấn công sóng âm với Thu Thu là người nước ngoài sao? Có manh mối không?"

"Không có." Ngữ khí của Cố Nhược Ngôn có chút che lấp: "Hắn chắc là vẫn luôn liên hệ riêng với Mễ Hiểu Lâm, hiện giờ phải xem bắt những nhân viên ngoại quốc này có thể hỏi ra được manh mối gì không, thế nhưng tôi không coi trọng lắm, đối phương rất cẩn thận."

Sở Qua nhất thời im lặng.

Mễ Hiểu Lâm chạy rồi... chuyện này chưa xong, sau này còn sẽ có dây dưa. Cố Nhược Ngôn hiển nhiên cũng biết hắn đang nghĩ gì, an ủi: "Không cần lo lắng, tối thiểu Mễ Hiểu Lâm không thể nhập cảnh được, ở tình huống bình thường bọn họ làm thế nào cũng không thể làm dữ ở lãnh thổ của chúng ta."

"Ừm."

"Còn về anh nói các loại sản nghiệp không liên quan đến anh, thật ra cũng không hẳn, cụ thể thao tác thế nào tôi cũng không hiểu lắm, đoán chừng sẽ có phân tích. Trong đó có phòng làm việc manga và hoạt hình chất lượng tương đối tốt, nếu anh có ý ngược lại có thể mua , cho dù tự mình làm Manga, cũng cần có trợ thủ, có các loại hợp tác, không có đạo lý một người vẽ là xong, anh sớm muộn cũng phải tuyển người."

Sở Qua sửng sốt nói: "Cái này ở Thượng Hải à, tôi vẫn phải trở về Nam Giang." "Đến lúc đó xem xem nhân viên có muốn đi theo không, nói trắng ra những chuyện này nhân viên có tội tình gì, có người tiếp nhận sớm cũng là để an ổn bát cơm của họ, đúng không. Dù sao chuyện ở phương diện này anh không rõ, bảo người của Nhà Đen giúp anh xử lý, nếu thật sự muốn mua tốt nhất cũng để người đáng tin cùng đầu tư bỏ vốn với anh quản lý, bằng không chỉ dựa vào anh làm kinh doanh? Bỏ đi..."

Sở Qua: "... cô rất hiểu tôi đó Cố tiểu thư. HÍ... ứ..."

Cố Nhược Ngôn ở bên kia nhíu mày nói: "Anh có ngữ khí gì vậy? Nếu không phải là dì Ngô biết tôi gặp mặt anh, dặn đi dặn lại bảo tôi chiếu cố một chút, tôi làm sao biết anh đến Thượng Hải làm gì chứ?"

Ách, hoá ra là mẹ nhờ vả, chẳng trách Cố Nhược Ngôn bỗng nhiên sao lại giống như chị gái tri âm, kích thích Thu Thu...

Cố Nhược Ngôn còn nói: "Tôi giải thích một chút, anh ở đây ký hợp đồng hợp tác với Tạ Văn Nguyên, Nhà Đen của anh có thành viên tên là Chu Thịnh Hồng đang nói thay anh, căn bản là cũng gân như vậy, buổi chiều anh trực tiếp qua đây ký kết là được. Còn về phòng làm việc gì đó, tạm thời trức tiên cá nhân anh ký, sau này muốn ký lại phòng làm việc cũng không cần ra mặt, gửi đến đổi hợp đồng là được rồi."

Sở Qua nghĩ nửa ngày, nghi ngờ nói: "Cũng chính là nói, thực ra chuyện tôi tới Thượng Hải, sau khi ký kết là hoàn toàn xong xuôi rồi."

"Đúng vậy, anh đến Thượng Hải vốn dĩ chính là vì chuyện ký kết của mình, tốt nhất bớt can thiệp vào chuyện khác, tránh cho dì Ngô lo lắng, ... ký xong rồi muốn trở về thì trở về, không muốn trở về thì dẫn bạn gái đi du lịch."

"À.. ờ." Sở Qua cả người run lên một cái, ở trên giường nhẹ nhàng nhảy lên.

Cố Nhược Ngôn thấy lạ nói: "Anh lại làm gì vậy?"

"Không, không có gì... Sở Qua nhìn mỹ tửu trên Vân Tế Sơn, thuận theo khe núi chảy xuống... thanh âm cũng trở thành hư vô: "Cái này gọi là thời gian hiền giả sau khi tất cả kết thúc.

Thu Vô Tế càng lúc càng biết chơi rồi... đây chính là uy lực của lão dấm chua... khụ. Nếu thật sự mềm hơn, tay làm sao qua được cái đó...

Cố Nhược Ngôn tức giận ngắt điện thoại.

Trời mới biết tên này rốt cuộc đang làm gì, sao lại luôn cảm thấy như bị khiêu dâm vậy.
Bình Luận (0)
Comment