Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 465 - Chương 465: So Xem Em Và Cô Ấy Ai Mềm Hơn (1)

Chương 465: So xem em và cô ấy ai mềm hơn (1) Chương 465: So xem em và cô ấy ai mềm hơn (1)Chương 465: So xem em và cô ấy ai mềm hơn (1)

Sự thực chứng minh cũng không có ai cố ý gọi điện cho bọn họ tình hình sau này.

Sở Qua là bị thói quen sinh hoạt ăn uống mấy tháng này dưỡng thành đồng hồ sinh học đói là tỉnh, câm điện thoại đang sạc pin ở đầu giường nhìn một cái, mười hai giờ trưa rồi.

Không có cuộc gọi nhỡ nào, ngay cả †in nhắn wechat cũng không có...

Đói quá, không có đồ ăn thơm phức mà Thu Thu nấu.

Ồ, Thu Thu thơm phức đang ở trong lòng.

Động tác cầm điện thoại của hắn dường như cũng đánh thức Thu Vô Tế, đôi mắt có chút mơ hồ mở ra, chớp chớp.

Tiếp theo tỉnh giấc mọi người thân ở hoàn cảnh này, áng mây đỏ liền phủ lên gò má.

Đây là thuê phòng... không phải là hai giường, là một giường. Nhưng mà tất cả đều rất tự nhiên, hoàn toàn không có chuyện giằng co xoắn xuýt như lúc nãy mình suy diễn, hắn ôm eo mình, nói câu "ngoan, nghỉ ngơi cho tốt", bản thân cứ như vậy rúc vào lòng hắn, thoải mái ngủ một giấc giống như heo con.

Là tối qua sử dụng đại chiêu, quá mệt mỏi ư?

Nhưng cho đến khi tỉnh lại vẫn còn mê luyến, lười biếng không muốn cử động, không muốn dậy... quen thuộc như vậy, khí tức và vòng ôm của hắn.

Sở Qua cũng phát hiện ra nàng tỉnh rồi, cười nói: "Chào buổi trưa." Thu Vô Tế dẩu mỏ, cũng có chút yếu ớt nói: "Chào... em nghe thấy tiếng bụng kêu ọt ọt của anh, đói rồi sao?"

"Đói rồi, cho em bao nhiêu tiền, em đẹp ra gấp đôi;

Thu Vô Tế: ".. Cái này không dễ chơi. Có cần ra ngoài ăn thứ gì không?"

"So với ăn thứ gì, anh muốn ăn em hơn."

Theo lời nói, đầu của hắn đã phủ xuống, chuẩn xác tìm được môi của nàng.

Thu Vô Tế ngay cả ý thức né tránh cũng không có, giống như nên có chuyện như vậy, thậm chí còn nhắm mắt lại, nghênh hợp nụ hôn của hắn.

Bởi vì bản thân cũng muốn hôn hắn a...

Mặc cho ai cũng không có cách nào tưởng tượng được, cô gái nhỏ uyển chuyển xấu hổ này, là người tối qua kiếm phá thương khung giống như tiên như thần.

"Được, được rồi.." Không biết hôn bao lâu, Thu Vô Tế ấn cái tay đang lần mò của Sở Qua lại, mị nhãn như tơ nói: "Vừa tỉnh lại đã giống như trâu, hự hự hự..."

Sở Qua đùa giốn đôi môi hồng nhuận của nàng, càng nhìn càng yêu, thấp giọng cười nói: "Còn không phải là Thu Thu nhà chúng ta quá mê người à."

Thu Vô Tế cắn môi nói: "Rõ ràng là phụ thần dụ dỗ nữ tu sĩ cổ đại vô tri, lừa lên giường... chưa từng thấy phụ thần nào mặt dầy vô sỉ như vậy."

"Thật sao? Lẽ nào không phải phụ thân và nữ nhân mình sáng tạo ra nói chuyện yêu đương không thể rút ra, quả thực không biết gọi là gì."

Thu Vô Tế rối rồi: "Này này, hắn không có lòng tốt! Là muốn dẫn dắt anh thành đức tính giống như hắn, anh cũng đừng có bị kéo vào khe đi..."

"Kẻ ngốc mới để ý đến hắn." Sở Qua một lần nữa dán vào người: "Khe của Thu Thu mới khiến anh rơi vào..."

Thu Vô Tế ngẩng đầu thở dốc: "Anh đó... anh nếu như là hoàng đế, chắc chắn là hôn quân trầm mê nữ sắc không màng triều chính."

Sở Qua lẩm bẩm: "Đâu có hôn quân nào như anh, trong mắt chỉ có một người."

"Lý Long Cơ a, cũng quá giống anh rồi..."

"Lý Long Cơ cũng có những phi tử khác?" Thu Vô Tế bỗng nhiên nghiến răng: "Được lắm, anh rốt cuộc muốn có mấy người?"

Sở Qua: "2"

Thu Vô Tế lật hắn xuống, biến thành đè lên người hắn, hừ hừ nói: "Bàn tay của Cố Nhược Ngôn có mềm hay không?"

Sở Qua dở khóc dở cười: "Đó chính là cái bắt tay lễ nghĩa thôi, anh thấy cả thế giới chỉ có mình em xoắn xuýt cái này."

"Vì sao cô ấy không bắt tay với Chung Dật, lại muốn bắt tay với anh?"

".. Bởi vì tốt xấu gì cũng là người quen a, mẹ anh và cô ấy là đồng nghiệp." Sở Qua nắm bàn tay của nàng cười nói: "Hũ dấm chua cũng sắp tràn ra rồi."

"Có phải là chê em gây sự vô cớ không." "à, thực ra chúng ta nên nhìn như vậy ha... tiểu soái ca lái Ferrari kia thích em đúng không, anh liền cảm thấy rất bình thường, có cạnh tranh mới có so sánh, có so sánh mới biết anh tốt chừng nào."

Thu Vô Tế suýt chút nữa cười thành tiếng nói: "Chỉ có anh, không nhìn ra có chỗ nào tốt hơn người ta."

"Không nhìn ra có thể từ từ nhìn, em xem, em và Cố Nhược Ngôn so sánh một chút, anh liền biết em tốt ở đâu."

"Hử?" Thu Vô Tế chớp mắt nói: "Ở đâu?"

Sở Qua nắm bàn tay của nàng nói: "Tay của em nhất định mềm hơn tay cô ấy..."

Thu Vô Tế nằm ở trên người hắn cười khanh khách nói: "Đức tính... một ngày từ sáng đến tối chỉ nghĩ đến chuyện này, đàn ông à..."

"Cái này gọi là ăn tuỷ trong xương mới biết nó ngon, ai bảo Thu Thu không chịu thật sự cho anh chứ.

"Cho cái đầu anh! Em bẻ gẫy nó luôn, cho anh bớt phiên não."

"toi rồi, đừng mà..."

Đôi tình nhân trẻ đang đùa nhau, lúc này điện thoại lại vang lên.

Sở Qua cầm lên nhìn, lại là Cố Nhược Ngôn gọi đến thông báo tình hình tiến triển vụ án: "Hai người Đỗ, Tề giống như phát điên, khai ra hơn trăm vụ án vi phạm pháp luật của tập đoàn Thiên Mạc, trong đó có rất nhiều vụ án tồn đọng nhiều năm, hiện giờ cả tập đoàn bắt được mấy trăm người, thẩm vấn cũng không còn chỗ ngồi nữa rồi."

Sở Qua: "Hí..." Cố Nhược Ngôn rất kỳ quái: "Cái này có gì đáng kinh ngạc?”

"Hí... hu...' Sở Qua che mặt nhìn Thu Vô Tế, dường như là thanh âm của Cố Nhược Ngôn đã chọc đến nàng rồi.

Còn thật sự muốn so xem tay của ai mềm hơn sao?

Nói một cách khác, thực ra loại ăn giấm này không có gì cả, ngược lại là có lợi ích có đúng không.

"Cái đó... không sao, cô nói tiếp đi."
Bình Luận (0)
Comment