Chương 464: Đừng cứ nghĩ đến chuyện sắc sắc (2)
Chương 464: Đừng cứ nghĩ đến chuyện sắc sắc (2)Chương 464: Đừng cứ nghĩ đến chuyện sắc sắc (2)
Ngọn lửa nhỏ hai chân rút rút, còn đang cười điên cuồng, nói: "Thiên đạo giáng xuống, phản làm thế nào! Đâu có cùng nữ nhân mình sáng tạo ra nói chuyện yêu đương không thể tự kìm chế chứ, quả thực là không biết cái gì gọi là!"
"Vèo!" Ngọn lửa nhỏ bị ném trở về."
Bầu không khí trong phòng nhất thời an tĩnh.
Thu Vô Tế mặt đỏ bừng, cắn răng nói: "Phụ thân đúng không, xin chém Viêm Thiên Liệt! Anh sẽ theo hắn học xấu."
Sở Qua ôm tay.
"Không nỡ đúng không." Thu Vô Tế làm tư thế muốn trở về: "Bản toạ về đi giết."
"Em không có đắp chăn, như vậy trở về toàn thân y phục tản ra, bra, nội y... thiên nữ tán hoa."
Thu Vô Tế. ". "
"Được rồi..." Sở Qua khẽ ôm nàng, ôn nhu nói: "Anh sẽ không xấu đâu."
Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Em thấy anh đã rất xấu rồi."
"Có em ở đây, anh xấu không được."
Thu Vô Tế hừ một tiếng.
"Ngược lại là em, trận chiến hôm nay xảy ra ngoài dự liệu của anh, cảm thấy em động đại chiêu, đối phương thật sự lợi hại như vậy sao?"
"Đối phương là một Âm tu rất mạnh" Thu Vô Tế do dự nói: "Còn có chút không giống với Âm tu của Tiên Đạo, định vị của hắn càng linh hoạt hơn, người ở cách xa trăm dặm, rõ ràng không có thần thức quan sát chúng ta ở đây, mà lại có thể hành động chuẩn xác..."
"Có thể là dựa vào định vị của Mễ Hiểu Lâm? Huống hồ thanh âm của hắn AOE là được rồi, anh thấy không có bao nhiêu thần bí."
Thu Vô Tế suy nghĩ, công nhận cách nói của Sở Qua: "Đúng, hắn thậm chí không biết em là ai, còn đoán em là SSS của Hoa Hạ nữa hi hi. Chắc là không nhìn thấy em."
"Hoa Hạ..."
"ừm... ngữ khí này của hắn, là người nước ngoài."
Sở Qua nhìu mày trâm tư.
Biết có thế lực ngoại quốc ở sau lưng, nhưng mà dị năng ngoại quốc cũng cường đại như vậy, khó tránh khỏi khiến người ta trong lòng có lo lắng. Cha mẹ đối diện đều là những người gì a...
chỉ nhìn kẻ địch Âm Công này, Sở Qua cảm thấy bản thân hình như không đối phó nổi, tối thiểu là Kim Chung Tráo của mình không thể phò hộ được màng nhĩ, cũng không phải là ai cũng có thể giống như Thu Vô Tế có thể chất mạnh như vậy, đều phân tích triệt để được các loại công kích.
Thu Vô Tế biết hắn đang nghĩ gì, nói: "Người này quả thực rất mạnh, tu hành của em hiện giờ cùng lắm chỉ so được với Kim Đan, thần hồn chi lực cũng chỉ so với Nguyên Anh. Người này lại có thể bức ra em dùng Thái Hư Thần Kiếm, hơn nữa đến cuối cùng cũng không có cách nào truy tìm được vị trí chính xác của hắn... tương lai người này sẽ là kẻ địch lớn của chúng ta."
Sở Qua xúc động nói: "Em thật sự sử dụng Thái Hư Thần Kiếm?"
Chiến cục của nàng bản thân không ở gần quan sát, nhìn từ xa không phân biệt rõ. Thái Hư Thần Kiếm chính là tuyệt học đỉnh cấp mình viết cho Thu Vô Tế, một trong những kỹ năng mang tính đại biểu nhất. Thật sự ở trong sách dùng ra chiêu này, thiên nhẫn cao sơn cũng cày phẳng.
"Chỉ có thể tính là giả Thái Hư Thần Kiếm thôi, suy cho cùng thân thể này lực lượng không đủ, cũng chỉ là ý tư thôi." Thu Vô Tế thở dài nói: "Nhếu như lệnh đường... à, dì ở đây, đánh hắn sẽ dễ dàng hơn chút, dị năng bởi vì chỉ là đơn tính, dẫn đến tính chất tương khắc thoạt nhìn cũng trở nên nổi bật, năng lực không gian đối với sóng âm này quả thực là hoàn toàn khắc chế”
Nếu mẹ có thể hoàn toàn khắc chế, mình đoán chừng cũng có thể... tiền đề là tu hành phải lên đã.
Sở Qua thở phào một tiếng, có chút mệt mỏi nằm trên giường nói: "Chuyện ở đây kết thúc, anh phải gấp rút tu luyện, hôm nay đánh thắng Lôi Giang Dũng, nói trắng ra cũng là vì nguyên nhân khắc chế, không phải là bản thân anh trâu bò."
Thu Vô Tế hỏi: "Biết bản thân còn rất rau là tốt... lúc nào thì trở vê?"
"Đợi tin tức của Cố Nhược Ngôn hoặc Chung Dật bên đó, xem xem có cái đuôi gì phải thu không, nếu không có, hôm nay đến chỗ Tạ tổng bên đó ký mấy hợp đồng là có thể đi rồi? Nếu như em muốn du lịch một chút cũng được, thời gian của chúng ta tương đối tự do, không có cái gì mà cuối tuần hay không cuối tuần." Sở Qua nói: "Không quản nữa, mệt quá, đi ngủ trước đã, xem điệu thoại lúc nào kêu thì nói sau..." Đợi nửa ngày, không thấy động tĩnh, Sở Qua kỳ quái quay đầu nói: "Sao lại còn không lên giường nghỉ ngơi? Em động đại chiêu, còn mệt hơn anh mới đúng."
Thu Vô Tế nghiến răng nói: "ỞI Đây! Chỉ! Có! Một cái giường!"
"Chuyện lớn bao nhiêu..." Thu Vô Tế nhổm dậy, nắm lấy eo nàng: "Vợ chồng với nhau rồi, ngoan, nghỉ ngơi cho tốt, ngủ một giấc mà thôi đừng cứ nghĩ đến chuyện sắc sắc nữa..."
Thu Vô Tế bị hắn kéo vào giường, vừa tức giận lại vừa buồn cười.
Ngược lại là mình đang nghĩ chuyện sắc sắc?
Nhưng nhìn khuôn mặt bình tính nhắm mắt của Sở Qua, ánh mắt của nàng cũng dần dần nhu hoà hơn.
Đúng vậy, đã là vợ chồng rồi... Thu Vô Tế bĩu môi, điều chỉnh tư thế một chút cho thoải mái rồi rúc trong khuỷ tay của hắn, giống như ôm một con gấu bông mà ôm lấy eo hắn, an nhiên chìm vào giấc ngủ.