Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 474 - Chương 474: Năm Bội Thu (2)

Chương 474: Năm bội thu (2) Chương 474: Năm bội thu (2)Chương 474: Năm bội thu (2)

"Em từng nghĩ tới rồi" Thu Vô Tế nói: "Hình vẽ nhân vật này em vẽ đặc biệt chi tiết, đến lúc thật sự bắt đầu vẽ cần đẩy nhanh tốc độ, đương nhiên không thể nào chi tiết như vậy nữa. Kỹ thuật tiên đạo, sai một ly đi ngàn dặm, đến lúc đó sẽ không khoa trương như vậy nữa."

Sở Qua nói: "Em gõ chữ nhanh hơn rồi"

Thu Vô Tế. "..."

Sở Qua gửi đến biểu tình hôn má.

Thu Vô Tế gửi đến biểu tình cầm chảo đánh người.

Avatar của hai người một cái lệch trái, một cái lệch phải.

Cách một bức tường, hai người nhìn khung chat, cùng lộ ra nụ cười. Trước kia sống cùng Trương Kỳ Nhân cũng không có nói chuyện qua mạng, cảm thấy rất ngố tàu, thế nhưng hiện giờ rõ ràng là làm chuyện như vậy, lại cảm thấy rất ấm áp.

Đây là gặp quỷ rồi.

"Hôm nay bọn họ nói, nhìn chúng ta phát cẩu lương ba tháng rồi." Sở Qua nói.

Thu Vô Tế nhất thời không hiểu ý: "Vậy thì sao?"

"Chúng ta ở bên nhau ba tháng rồi đó."

Thu Vô Tế nói: "Rõ ràng không có, đầu thu gì đó kia là bọn họ hiểu lầm, lúc đó em rõ ràng không phải là bạn gái của anh, trong sạch mà."

Sở Qua làu bàu: "Anh cảm thấy cũng gần như vậy."

"Không có, chính là không có! Bản toạ đâu có dễ dàng bị đàn ông thối theo đuổi như vậy chứ."

"Được được, không có, không có, ừm, mùa đông rồi."

Thu Vô Tế hiểu ra nói: "Không lạnh, tự mình ngủ đi, cút."

"Này... một chút cũng không đáng yêu nữa rồi."

"Có phải là anh ngứa da rồi không, đúng rồi, em nhớ đến hôm nay còn chưa đối luyện Chiết Mai Thủ."

”... nhiều chuyện nhưa vậy, chúng ta trước tiên không luyện." Sở Qua sợ hãi, vội vàng gửi kịch bản vừa viết qua: "Trực tiếp vẽ chính văn đi, anh cũng nên gõ chữ rồi, bản thảo đăng hết rồi, bút tích sắp đứt đoạn rồi..."

Thu Vô Tế nhận kịch bản, lại không lập tức mở ra, mà là mở nhật ký ra viết: Ngày 7 tháng 11:

Một chút cũng không muốn ôm hắn rồi, nhìn bộ dạng thối tha cả ngày muốn lừa người ta ngủ chung của hắn thật đáng ghét.

Ngày mai không nói chuyện với hắn nữa, ngay cả lên mạng nói chuyện cũng không nói với hắn, tức chết hẳn đi. ...

Sáng sớm hôm sau.

Sở Qua đánh răng thò đầu ra: "Chào buổi sáng."

Thu Vô Tế đã ở trong bếp làm bữa sáng, không nói tiếng nào.

Sở Qua cho rằng nàng không nghe thấy, cũng không để ý, tuỳ tiện nói: "Lão Chu gửi tin nhắn đến nói buổi sáng trở về, phòng làm việc đã mua xong rồi, tạm thời do ông ấy ký tên, đến Nam Giang tính cả địa điểm kinh doanh và người đại diện cũng chuyển sang tên anh. Đúng rồi, ông ấy còn mang theo một bộ phận nhân viên của phòng làm việc nguyện ý đến Nam Giang đến đây rồi."

Thu Vô Tế lập tức quên mất nhật ký tối qua: "Nhanh như vậy sao?”

Trả lời quá nhanh, còn về Sở Qua hoàn toàn không biết người này từ có ý không thèm để ý đến hắn: "Đi một vài phương thức nhanh gọn, theo lý thì không nhanh như vậy... dù sao nhanh chút cũng là chuyện tốt, như vậy em có người làm trợ thủ, ví dụ như em phụ trách nhân vật, mạng lưới này, những thứ ngoài lề này đều có thể để người khác vẽ, cùng với chữ viết thêm vào cũng có thể phân công cho người khác, em có thể tiết kiệm rất nhiều chuyện, hiệu suất cũng cao hơn."

"Ừm ừm, tối qua lúc em vẽ đã nghĩ đến cái này rồi, vốn dĩ dự định một mình vẽ quả thực là quá lãng phí thời gian." "Ngoài ra..." Sở Qua bỗng nhiên cười nói: 'Anh cảm thấy đến lúc đó pháp nhân không cần đứng tên anh, chắc là nên để cho em, từ nay về sau, Thu Vô Tế ở thế giới này càng là một nhân vật thật sự..."

Thu Vô Tế sửng sốt nhìn hắn, trong lòng có chút gợn sóng.

Hắn còn đang suy nghĩ đến chuyện này nữa sao/đạo' trong lòng hắn trước nay chưa từng dừng lại, ngược lại mình đã lười biếng rồi, cảm thấy đủ rồi.

Đúng vậy... cũng không đủ, hơn nữa không nhắn đến còn có rất nhiều chỉ tiết tự mình không hiểu, chỉ riêng Thu Vô Tế trước kia, ở trong lòng mọi người là một người trùng tên với nguyên hình nhân vật trong sách, cảm giác tồn tại chỉ là một ID trên mạng internet, chính là tình yêu đầu thu làm cho bức ảnh đó hot trên mạng.

Cho dù tác giả manga tên là Thu Vô Tế, đó cũng là "bút danh".

Chỉ có thực thể đăng ký làm người đại diện công ty, đó mới là chân chính †ồn tại trong hiện thực, để lại dấu chân kiên cố nhất trong xã hội chủ lưu.

Nếu nói thu đi đông đến, đi xa như vậy là Thu Thu đã từng là hư vô, nghênh đó là tuyết rơi trắng xoá, một mùa bội thu...

Chuyến đi Thượng Hải, ý nghĩa đối với mình hoá ra là ở đây.

Thu Vô Tế khó mà khống chế được rung động trong lòng, vô thức ôm chặt lấy eo của Sở Qua, khẽ dựa vào ngực hắn, thấp giọng nói: "Sở Qua... rất muốn ôm anh."

Sở Qua đánh răng cũng mắc lại trong miệng, nói: "Sao, sao bỗng nhiên lại nói cái này, anh còn chưa đánh răng..."

Thu Vô Tế khẽ cười, lẩm bẩm nói: "Thật đúng là ngố tàu."

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Thu Vô Tế tiện tay bắt máy, là Chu Manh Manh gọi: "Thu Thu, Thu Thu ba mình nói với mình, hợp tác cùng cậu mở công ty manga, tốt quá, mình đang xem văn phòng, cậu có muốn cùng đi xem không?"

Thu Vô Tế nhón chân lên, khẽ hôn một cái vào môi Sở Qua, ôn nhu nói: "Em ra ngoài trước đây... anh gõ chữ chăm chỉ nhé, hoàn thành thế giới của chúng †a, phụ thần... của em."
Bình Luận (0)
Comment