Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 485 - Chương 485: Phụ Thần Xuất Sơn Q)

Chương 485: Phụ thần xuất sơn q) Chương 485: Phụ thần xuất sơn q)Chương 485: Phụ thần xuất sơn q)

Thu Vô Tế của hiện thế trốn ở trong phòng mình vẽ tranh, trong lòng ảo não.

Nàng cũng ý thức được tự mình mở ra chiếc hộp ma thuật pandora, ngộ nhỡ Sở Qua kẻ này cảm thấy đây là ý của mình, từ đây bắt đầu lạm loạn viết lung tung, trực tiếp dùng thủ đoạn như vậy để tấn công Thu tông chủ, vậy thì phải làm thế nào đây.

Thu Vô Tế một chút cũng không muốn bị chiếm đóng bởi phương thức như vậy.

Đều tại lúc trước nhất thời cảm động, cảm thấy hắn tốt như vậy, muốn chân thân cũng đối tốt với hắn một chút mà lại không bỏ xuống thể diện được, sau đó mới nghĩ ra loại chủ ý cùi bắp này. Bây giờ phải làm sao đây, hẳn tiếp tục viết nữa e rằng chân thân cũng sẽ mơ hồ mà bị hắn cho lên giường luôn, căn bản không thể kháng cự lại tình tiết của thiên đạo.

Thu Vô Tế cẩn thận mở cửa ra, thò đầu nhìn về phía phòng của Sở Qua, lại phát hiện Sở Qua đã tắt văn bản ngoại truyện rồi, bắt đầu gõ chính văn rồi.

Thu Vô Tế sửng sốt, dường như biết hắn đang nghĩ gì, thần sắc lo lắng ảo não liền biến mất không thấy đâu nữa, nghiêng người dựa vào cánh cửa nhìn bóng lưng cần cù gõ chữ của hắn, sóng mắt lăn tăn, toàn bộ đều là nhu quang.

Thân thể này của hắn, chỉ là phân một điểm linh quang ra để gõ chữ, phần còn lại chỉ tồn tại bản năng, hay nói một cách khác, bản năng của hắn cũng không muốn dùng phương pháp như vậy để chiếm hữu nàng, trực tiếp kết thúc luôn.

Hắn thật sự rất tốt.

Thế giới trong sách, cái gọi là úp mặt vào tường của Sở Qua, chính là ở trong mất thất mà Thu Vô Tế bế quan, xem kiếm pháp tâm đắc khắc trên đá của Thu Vô Tế.

Trước kia, mọi người đều biết, Thu Vô Tế không có ý định thu nhập đồ đệ, tất cả truyền thừa của nàng có thể nói là đều ở trong mật thất này, thậm chí mật thất này về mặt ý nghĩa nào đó cũng là mộ thất mà nàng dự định lưu lại cho mình, bên ngoài mật thất cơ quan trận pháp trùng trùng, các loại pháp bảo không nhiều nhưng lại tinh thông, có thể nói đây là mê cung của cấp boss cuối cùng của thế giới này.

Thạch bích kiếm khách ở chỗ trung tâm của mật thất, là truyên thừa nàng lưu lại cho người có duyên sau ngàn vạn năm.

Hôm nay tất cả đều để lại cho nghịch đồ Sở Qua.

Trước kia Sở Qua tu hành không đủ, đi vào cũng vô dụng, lúc này trải qua các loại kiếm ý lịch luyện đã có nhận biết, nhìn thạch khắc lại nhìn đến chìm đắm.

Thu Vô Tế ngồi xếp bằng ở chính giữa, nhìn dáng vẻ nghiên cứu tường khắc của Sở Qua, trong mắt cũng là nhu quang.

Trong sách ngoài sách, hoàn cảnh khác nhau, tâm tư giống nhau.

"Khu... bích khắc này, chín mỏng... à không, từ nông đến sâu, trình bày tinh vi, thật sự là tất cả chân giải kiếm đạo của thế giới này đều ở trong đó. Một chút tu hành và nhận thức kiếm đạo này của con, cũng chỉ có thể ăn được một tầng đơn giản nhất." Sở Qua quay người, từ đáy lòng nói: "Người thật sự lợi hại, Thu... à, sư phụ."

"Ngươi viết đó" Thu Vô Tế cũng quên không để ý đến chuyện hắn vừa lỡ lời, miễn cưỡng nói.

Sở Qua: "Ách? Con không viết cái này."

Thu Vô Tế tỉnh thần lại, hắn quả thực không viết cái này, đây là chuyện tự mình làm "ngoài cốt truyện", hơn nữa là sau khi cắt đứt quan hệ với Sở Thiên Ca, lúc đó cảm thấy bản thân lưu lại truyền thừa cho hậu nhân, mới bắt đầu khắc.

Thực ra quá trình khắc bộ này, cũng là phân thân ở hiện thực từ từ thân quen với Sở Qua... lúc đó chân thân không phải vẫn luôn bế quan đó sao, chủ yếu chính là làm cái trò này.

"Khụ." Thu Vô Tế ho khan một tiếng, che giấu đi sự long lăng thất thần, nghiêm mặt nói: "Chỉ có thể hiểu được tầng đơn giản nhất, biết căn cơ tu hành của mình mỏng manh thế nào rồi sao?"

"Đã rất khá rồi... nếu như trước kia Kim Chung Tráo, Chiết Mai Thủ những cái đó không tính là gì, con chính thức tu kiếm cũng chỉ mới có hai lần ngắn ngủi như vậy, cộng thêm mấy ngày này."

Thu Vô Tế thản nhiên nói: "Đối với người khác mà nói thuộc về tốc độ thiên tài rồi, thế nhưng ngươi thì khác... phụ thần”

"Hừm..."

"Tất cả mọi thứ của thế giới này đều từ tay ngươi mà ra, có thể coi là vốn dĩ chính là của ngươi, hôm nay chỉ là nhặt lại mà thôi, nếu như đắc ý với tốc độ này thì cũng quá mất mặt rồi." Thu Vô Tế thở dài nói: "Ta cũng biết ta bức ngươi gấp gáp, thế nhưng. . ta là cảm thấy ngươi chắc chắn có thể làm được."

"Được rồi." Sở Qua có chút bất đắc dĩ nói: "Hiện giờ còn muốn bức con làm chuyện gì nữa? Nói rõ đi..."

"Không có." Thu Vô Tế nói: "Đạo lý dục tốc thì bất đạt ta vẫn biết, hôm nay ngươi có hai lựa chọn, tự mình chọn một cái đi"

"Hai cái nào?"
Bình Luận (0)
Comment