Chương 520: Về phần mọi người vì sao muốn nghịch thiên (2)
Chương 520: Về phần mọi người vì sao muốn nghịch thiên (2)Chương 520: Về phần mọi người vì sao muốn nghịch thiên (2)
"Anh thật sự rất tốt."
Sở Qua vui vẻ, cúi đầu hôn lên má của nàng.
Thu Vô Tế hơi nghiêng mặt, môi của hai người chạm vào nhau.
Gấu bông rơi xuống mặt đất, cẩu nam nữ lăn lộn ở trên sô pha.
Không biết qua bao lâu sau, trên sô pha truyền đến tiếng thở hổn hển: "Đừng, đừng mà..."
"Anh chỉ cọ..."
"Cút. Tưởng rằng em chưa từng đọc tiểu thuyết sao?"
"Hu hu hu không nên cho em đọc tiểu thuyết hiện đại, còn hiểu hơn cả anh nữa" "Em so với anh hiểu nhiều sao... Tạ Cửu Tiêu nói em là chó dưới trướng của anh, anh vì sao không phản bác."
"Ách..."
"Anh có phải là nghĩ đến loại chuyện không cần mặt đó hay không?"
Sở Qua không hiểu vì sao bị đánh một trận.
Đang thân mật, bỗng nhiên bị bạo lực thậm chí cũng không biết là vì sao...
Sở Qua cũng không hỏi, phát động Chiết Mai Thủ, năm lấy năm đấm của nàng đập vào ngực, đem nàng kéo vào trong lòng, cười nói: "Không cọ, vậy chúng ta đổi đi?"
"Anh lại muốn giở trò gì?"
"Mùa đông rồi..."
Thu Vô Tế lúc này mới nghĩ đến kẻ này vẫn đang tâm tâm niệm niệm muốn ngủ chung.
Nàng cũng có chút nóng mặt dựa vào ngực của Sở Qua, lòng nghĩ thực ra em cũng rất muốn ôm anh ngủ, nhưng ngay cả ôm ở trên sô pha anh cũng không ngoan ngoãn, luôn muốn: lừa người ta cọ xát, nếu thật sự ngày ngày ngủ chung một chiếc giờ vậy thì còn chịu nổi sao?
Bị hắn lừa mất lúc nào cũng không biết.
Đều là anh không tốt! Trong đầu toàn là chuyện háo sắc! Vốn dĩ chỉ là †rong sạch mà ngủ một giấc.
"Anh tự mình xử đi." Thu Vô Tế lại bát tính khí, lật tung Sở Qua ném ở trên sô pha, tức giận về phòng viết nhật ký.
Ngày 11 tháng 11, Quang côn tiết.
Vốn dĩ rất muốn ngủ cùng hẳn, nhưng hắn luôn không nghĩ đến chuyện gì tốt, bực mình.
Thế nhưng hình như cũng là chuyện sớm muộn, hoảng quá, Thu Vô Tế mình làm sao có thể bị nam nhân làm gì đó trước khi kết hôn chứ...
Hơn nữa sau này hẳn đi vào trong sách thì làm thế nào, đại hào của mình làm sao đối mặt với hắn?
Thật sự là dưới trướng thiên đạo... pi, nằm mơ.
Thiên đạo không tệ a, bản toạ nhất định sẽ nghịch thiên.
Bên đó Sở Qua vò đầu, cũng không biết là vận may hay là buồn cười, Thu Thu lại cũng biết dùng từ "xử" rồi, hiện giờ thật sự là nàng nói bản thân không phải là một người hiện đại cũng không có ai tin nữa,
Cũng may mà nàng ở trong sách còn có thể duy trình phong thái tiên hiệp, bản thân đi vào cũng cảm thấy cách dùng từ rất khó nghĩ, thỉnh thoảng sẽ lộ ra một vài từ không phù hợp... cũng khó trách Thu Thu sẽ có ý thúc đẩy cải cách thế giới, đến lúc đó hai bên nói chuyện là có thể giống nhau rồi đúng không.
Bất kể là nói như thế nào, có bạn gại ở bên cạnh vẫn phải tự mình xử, thật sự là một chuyện khổ não... kiên quyết không! Nhịn chết cũng không!
Làm việc khác đi.
Sở Qua cũng tức giận ngồi về trước máy tính, bắt đầu viết ngoại truyện về Viêm Thiên Liệt.
".. lại nói Viêm Thiên Liệt ở Nam Cương nơi chó ăn đá gà ăn sỏi lấy được Xích Viêm Long Cốt, mang về Liệt Diễm Chi Tâm, thử luyện hoá làm thân thể. Trong lúc đang luyện, long cốt bỗng nhiên cử động, vuốt rồng vội vàng đá vào người Viêm Thiên Liệt, khiến hắn lăn lông lốc.
Viêm Thiên Liệt lúc này thật sự đang ở trong Liệt Diễm Chi Tâm luyện hoá long cốt, vốn dĩ đang luyện rất tốt, bỗng nhiên một móng vuốt vồ vào mặt, Viêm Thiên Liệt không kịp phòng bị, bị đá cho lăn lộn mấy vòng mới dừng lại.
Viêm Thiên Liệt: "?2?"
Hắn thấy lạ liền tiến lên kiểm tra, long cốt không có dấu hiệu sống lại...
" Viêm Thiên Liệt bực mình kiểm tra, long cốt vân như bình thường. Hắn thấy lạ đi quanh long cốt một vòng, vừa mới vòng qua đi xuống phía đuôi, cái đuôi bỗng nhiên từ sau đập tới, lại đập cho hắn lăn như chó gặm bùn."
"Bịch." Đuôi rồng quét ngang đến, Viêm Thiên Liệt vô cùng thê thảm, gặm một miếng nham thạch. "Cẩu thiên đạo, ngươi đợi ở đây đi!" Viêm Thiên Liệt cái gì cũng hiểu rõ, tu hành của bản thân sao lại không tránh được cái này chứ, trong lúc nhất thời ngay cả thần niệm và cảnh giác cũng giống như biến mất, không phải là thiên đạo làm quỷ thì là cái gì chứ?
Đúng rồi... là bởi vì ta đạp ngươi mấy cái, ngươi báo thù ở đây?
Lại còn đánh đến tận cùng, nói có phát hiện dấu hiệu bị thao túng đừng phản kháng...
Ta tưởng rằng ngươi chỉ là thao tác người sống lại, không ngờ rằng là chỉ cái này.
Viêm Thiên Liệt suýt chút nữa thì phun ra một ngum máu, thiên đạo lòng dạ hẹp hòi như vậy, đi chết đi! Ta đây chính là muốn nghịch thiên a. . !