Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 522 - Chương 521: Bổ Sung Kẽ Hở Của Thế Giới (1)

Chương 521: Bổ sung kẽ hở của thế giới (1) Chương 521: Bổ sung kẽ hở của thế giới (1)Chương 521: Bổ sung kẽ hở của thế giới (1)

Viêm Thiên Liệt tức thì tức, nhưng vẫn không kháng cự được.

Thiên đạo viết thế nào, hắn biểu hiên thế ấy, bảo hắn là tư thế bị đánh nào thì chính là tư thế bị đánh đó.

Càng tức người là, cẩu thiên đạo này viết còn ăn khớp với suy luận của hắn, long cốt này động lại còn có nguyên nhân.

Lúc bản thân bị long cốt đánh cho thất điên bát đảo, trong long cốt cuối cùng cũng truyền đến thanh âm cổ xưa: "Tôn giá tự tiện lấy long cốt của bản toạ, thật sự cho rằng Nam Cương không có người sao?”

Viêm Thiên Liệt bất đắc dĩ ngồi xếp bằng ở đó, nghe bản thân đang nói: "Vu Thần đại giá quang lâm, sao không hiển thân một lần?"

Vu Thần ngược lại nghe thấy vậy rất kinh ngạc: "Nếu Ma Quân đã biết là ta giở trò, vì sao lại cam nguyện bị đánh? Ngươi đáng nhẽ ra phải tránh được mới đúng."

Viêm Thiên Liệt đại nghĩa lẫm liệt nói "Tuy rằng long cốt này các hạ cũng chưa thu lấy, vẫn chôn ở trong lòng đất, †a đến trước lấy trước... có điều bản toạ nghĩ tốt xấu gì cũng tính là các hạ đã nhòm ngó trước, lén lút lấy đi hình như cũng có chút đuối lý như vậy, cho nên để cho ngươi vui vẻ chút. Bây giờ bớt giận chưa, đến nói chuyện nào."

Vu Thần: "?"

Viêm Thiên Liệt là người nói đạo lý như vậy sao.ebookTruyenGG.vip

Sống lâu mới gặp. Có điều nhìn dáng vẻ này dường như là thật sự không muốn xung đột? Người có danh, cây có bóng, Vu Thần thực ra cũng sợ Viêm Thiên Liệt, có thể giải quyết hoà bình đương nhiên là tốt rồi.

Liền do do dự dự gặp mặt Viêm Thiên Liệt.

Sau khi thấy mặt liền nhìn thấy một ngọn lởa nhỏ khoanh tay ngồi ở trong nham tương, thấy hắn đi vào liền mở miệng nói một câu: "Vu Thần, thiên đạo bất nhân, chúng ta phản đi."

Vu Thần: "?"

Ngươi là bị Thu Vô Tế đánh thành một ngọn lửa nhỏ đến ngốc rồi sao?

Lão tử xưng bá Nam Cương, ngày tháng đang rất tươi đẹp, ai rảnh hưi ăn no cùng ngươi nghịch thiên chứ?

"Bỏ đi." Ngọn lửa nhỏ khịt mũi, cảm thấy bản thân có ảm giác ưu việt khám phá hồng trần, không chơi với kẻ ngốc ní: "Chúng ta vẫn là bàn giao dịch đi..."

Vu Thần quả nhiên là để lại ám môn ở trong long cốt, đây suy cho cùng cũng là thứ hắn muốn làm thành long cốt thi khôi, có thể sử dụng chiến lưc của bản thân đề thăng một đoạn lớn. Thế nhưng Viêm Thiên Liệt trịnh trọng đưa ra giao dịch, hắn cũng không thể không suy nghĩ.

Viêm Thiên Liệt là dùng để luyện pháp thân, hiển nhiên là càng quan trọng hơn, một là đê thăng, một là mạng, đương nhiên phải bàn rồi. Giao dịch này khiến Vu Thân cảm thấy Viêm Thiên Liệt rất có thành ý, đơn giản chính là vấn đề giá cả...

Trong quá trình hai người cò kè mặc cả, Vu Thần còn vô ý để lộ một câu: "Đáng tiếc ta thiếu mất thần hồn chỉ vật của long cốt này, bằng không chưa chắc đã dùng làm thi khôi, còn có thể làm rồng này sống lại. Nếu thật sự như vậy, †a chưa chắc đã phải giao dịch với Viêm huynh..."

Trong lòng Viêm Thiên Liệt đại động: "Ngươi biết thuật phụ sinh sao?”

"Biết thì biết, chính là tiền đề tương đối hà khắc... ví dụ, trừ phi Viêm huynh có người muốn phục sinh?"

Ngọn lửa nhỏ hơi lắc lư, nhất thời không lên tiếng.

Thiên đạo tuy rằng xấu xa nhỏ nhen, nhưng vận mệnh này đi vẫn thật sự là theo hướng phục sinh a...

Trong lòng ngọn lửa nhỏ có chút phức tạp.

Cẩu thiên đạo nói được làm được, thực ra ngay cả yêu cầu cũng chưa từng nhắc đến... không giống như Ma Đạo yêu cầu phải dâng ra linh hồn tuyên thệ thân phục gì đó, thậm chí ngay cả quỳ xuống cúi đầu rất thường thấy ở chính đạo cũng không có, căn bản không xảy ra cảnh tượng khúm na khúm núm mà bản thân suy diễn ra.

Quả thực là giống như ca ca, ngươi muốn phục sinh sư phụ ngươi, ta giúp ngươi là được rồi, là loại cảm giác đó.

Hình như bị hắn đánh một trận cũng không có gì, hôm nay ta tạm thời không nghịch thiên nữa........

Ngày 12 tháng 11.

Tiền nhuận bút cuối cùng cũng đến rồi, cũng đến ngày trả lương cho nhân viên.

Sở Qua lần đầu tiên đến công ty manga của mình, đem tiền cần trả trả cho lão Chu, lại chuyển một khoản tiền lương vào tài khoản của công ty, mới không đến một tiếng đồng hồ mà hầu bao đã cạn rồi, một lần nữa trở về thời kỳ bao cấp rồi.

Có điều nhìn công ty sáng sủa sạch sẽ, dáng vẻ làm việc hăng say phấn khởi của mọi người, trong lòng Sở Qua vẫn là rất có cảm giác mãn nguyện.

Phương hướng tiến hoá mà cẩu gõ chữ mong đợi nhất, thực ra chính là cái này.

Sáng tác, văn hoá, một đoàn người trẻ tuổi cùng phát ra ánh lửa tư duy, cùng rong chơi ở trong thế giới mà mình thêu dệt ra.

ĐÐem chữ của mình hoá thành tranh, trình hiện ra với cả thế giới.

Mà người cầm đao để thể hiện thành tranh vẽ chủ yếu là bạn gái của mình... còn là nữ chính trong sách.

Sở Qua cảm thấy cuộc đợi đã không có hướng đi nào hoàn mỹ hơn nữa rồi. Cuộc sống hơn nửa năm qua, quả thực giống như một giấc mộng.

Hắn là "ông chủ sau màn", phần lớn nhân viên đều chưa từng gặp mặt, duy trình cảm giác thân bí của 'đại thân khiến rất nhiều người thật sự cho rằng Sở Qua là một đại thần, trời mới biết hắn thực ra ngay cả trường ước cũng không phải.
Bình Luận (0)
Comment