Chương 522: Bổ sung kẽ hở của thế giới (2)
Chương 522: Bổ sung kẽ hở của thế giới (2)Chương 522: Bổ sung kẽ hở của thế giới (2)
"Đại thần" đến "thị sát", mọi người còn rất nhiệt tình, tuy rằng từ đáy lòngh ận không thể đem hắn chọc cho mười bảy mười tám lỗ thủng.
Bà chủ Thu Thu tốt như vậy, nghe nói đã bị con heo này lừa rồi hu huhu...
Vẫn may còn có một bà chủ Manh Manh nữa, tiểu phú bà độc thân đã ly dị, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng mọi ngừi.
Sở Qua trốn ở trong phòng làm việc của ông chủ, nhìn bà chủ Thu Thu nhà mình, thần sắc vô cùng quái dị.
Một bộ chân váy ren đen... lại còn đeo mắt kính 0 độ, ngồi ở trước máy tính xem bảng chấm công của nhân viên... Mùi vị đó quả thực là, không có cách nào hình dung được.
"Cái đó... Sở Qua không nhịn được nói: "Em biết có bao nhiêu xe, chính là kiểu trang điểm này không?"
Thu Vô Tế mặt không biểu tình nói: "Hạ lưu."
"Em còn thật sự biết hả."
"Không phải chính là lúc em vừa đến nơi này tội nghiệp cái gì cũng không biết, anh dỗ em mặc dáng vẻ thối này sao?"
"Nhưng bây giờ em tự mình mặc, còn không thầy cũng tự thông tỏ đeo cả mắt kính nữa... hơn nữa em đeo mắt kính làm gì?"
"Đẹp không? Tri thức không?”
",.. Đẹp."
"Vậy chẳng phải là xong chuyện rồi sao, nữ nhân đeo là vì đẹp thôi."
"Manh Manh dạy em đeo mắt kính àm”
"Đúng vậy."
"Chị Manh Manh công đức vô lượng thật... thế nhưng anh cảm thấy..." Sở Qua nhịn một chút, vẫn nói: "Mắt kính không sao cả, váy ren gì đó vẫn là chỉ mặc cho anh ngắm thôi là được..."
Thu Vô Tế vừa tức vừa buồn cười nói: "Thực ra... em bất kể mặc thế nào, em cũng nghĩ như vậy. Ví dụ như ở trong tông môn mặc một thân pháp y cao quý, bao bọc rất kín đáo, tặc nhãn nhà anh không phải cũng vẫn quay tròn sao."
Sở Qua nghĩ như vậy cũng thấy đúng...
Không phải là ăn mặc mê người, mà là bản thân Thu Thu quá mê người. "Được rồi." Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Anh đến công ty là để khảo sát tình hình manga, không phải đến xem nữ nhân ăn mặc. Nhìn em là được rồi, tặc nhãn đó còn dám nhìn đùi Manh Manh, lão nương móc mắt anh."
"Anh nhìn chị ấy làm gì? Chị ấy có đẹp hơn em không?Anh ngược lại là muốn nói, tặc nhãn của bọn họ nhìn Manh Manh là được rồi, dám nhìn đùi em, lão tử móc mắt của bọn họ."
Hai người mắt lớn mắt bé, nhìn nhau một lúc, Thu Vô Tế mới bất đắc dĩ mềm xuống: "Được rồi, sau này mặc quần dài, không mặc váy ren nữa là được chứ gì."
Sở Qua vui mừng nói: "Vẫn là Thu Thu ngoan."
"Chưa từng thấy anh lại có tính chiếm hữu mạnh như vậy, đây chính là tâm tư của thiên đạo phụ thân sao? Dục vọng muốn khống chế một thế giới."
"Đây có thể chỉ là tâm tư của một sắc lang... có điều có thể em nói cũng có chút đạo lý... ai da không nói cái này nữa, cho anh xem manga nào."
Sở Qua đến công ty, ngoại trừ bởi vì công ty của mình không thể quá bỏ mặc, cần phải hiểu rõ và nắm giữ ra, ý nghĩa chủ yếu nhất đương nhiên là đến để xem thành phẩm manga."
Ở trong nhà chỉ có thể nhìn thấy phần đã phát hành, phần chưa phát hành chỉ có bản thảo ở trong máy tính của Thu Thu, đến công ty mới có thể xem bản thảo hoàn chỉnh phần sau.
Từ khi biết Tạ Cửu Tiêu có thể từ chỗ thay đổi không đều của thế giới mà khám phá được bí mật của thiên đạo, manga này liên được giao cho ý nghĩa càng trọng đại hơn, thống nhất hài hoà phong cách thế giới là phải bắt tay từ đây, bổ sung kế hở.
Trước mắt trở thành nhiệm vụ hàng đầu mà Sở Qua coi trọng nhất.
Bằng không Tạ Cửu Tiêu có thể làm được, người khác thì sao?
Tạ Cửu Tiêu thừa hưởng truyền thừa thiên giới, thứ hắn có thể nhìn trộm, người của thiên giơi thiết nghĩ càng có thể.
Thiên giới phó bản sắp mở rồi.
Tình tiết ở hải ngoại của Sở Thiên Ca đã rất lâu rồi, quyển này đã sắp kết thúc rồi, dựa theo kế hoạch mà nói thì còn lại cuốn giao tập giữa hải ngoại và Thần Châu nữa, sau đó thì nên mở ra tình tiết thiên giới rồi. Theo tốc độ chương mới hiện tại, chính là thật sự không cân bao lâu nữa, không phải là đùa giỡn.
Viết sách thật mệt, nhân vật dưới ngòi bút ai ai cũng muốn tạo phản.
"Trước mắt nhìn như vậy, hình như cũng được." Đôi tình nhân trẻ cùng ngồi trước máy tính nhìn màn hình: "Ở trong tranh vẽ đã không còn thể hiện sự ái muội giữa Sở Thiên Ca và thanh mai nữa rồi, bạn bè chỉ là bạn bè, có nghĩa là tương lai con đường đi đến Hồng Phấn Khô Lâu sẽ trở nên càng thông thuận hơn, càng hợp với thiết lập hơn... phần diễn của sư tỷ ngoại môn lúc mới vào tông môn đã bị xoá bỏ, tiểu ma nữ gặp được lúc ở bên ngoài làm nhiệm vụ chỉ thuần tuý là kẻ địch, ái muội mập mờ cũng không còn nữa..."
"Em ở bên cửa sổ ngắm trăng bỗng nhiên không hiểu vì sao nghĩ đến tình tiết não tàn này của Sở Thiên Ca cũng không còn nữa." Mẫu thần Thu Thu đánh giá: "Lúc này mới là tiết điểm quan trọng nhất của toàn văn."
Sở Qua không nhịn được cười.
Trong tranh xoá cái này là cần thiết, đối với việc chuyển hướng tình tiết sau này mà nói, những thứ viết lúc trước căn bản chính là không hiểu vì sao mà không có ý nghĩa.
Thế nhưng đây là tiết điểm quan trọng nhất.
Không có câu này, em làm sao nổi giận phá giới, đến bên cạnh anh.