Chương 530: Thu phong xào xạc (2)
Chương 530: Thu phong xào xạc (2)Chương 530: Thu phong xào xạc (2)
Có những chuyện trước khi làm cảm thấy vô cùng nghiêm trọng, là tiết điểm trọng đại của cuộc đời, là quyết định tất cả quỹ đạo của vận mệnh.
Thế nhưng sau khi làm xong rồi ngươi mới phát hiện ra, thực ra đó chính là một chuyện vô cùng bình thường, cái gì cũng không biến đổi.
Ngày tháng vẫn như vậy trôi qua, hắn đã không bởi vì đắc thủ mà trở mặt, nàng cũng không bởi vì bị đắc thủ mà vàng mặt.
Mọi người như thường lệ ăn cơm, Sở Qua như thường lệ gõ chữ, Thu Vô Tế như thường lệ đến công ty vẽ tranh, sau đó mua đồ về nhà nấu cơm trưa.
Lúc rảnh rỗi Thu Vô Tế lấy được bằng lái xe, thi rất tốt, đắc ý đến nỗi tóc đuôi ngựa vung vẩy.
Công ty Manga đi theo đúng quxy đạo, có khoản thu nhập đầu tiên, có chút lợi nhuận rồi.
Tất cả tình cảm oanh oanh liệt liệt, cuối cùng vẫn là phải ngưng thành thường ngày.
Ở trong ngày thường hoá thành thân tình, bất kể làm chuyện gì cũng sẽ nghĩ đến... cái này có cần mang cho anh ấy/ cô ấy một phần; Cái đó nhìn không tệ, lần sau dẫn anh ấy/ cô ấy cùng đến xem; Minh muốn đi đâu, xem xem anh ấy/cô ấy có thời gian không, mọi người cùng đi...
Trong sinh mạng có một nửa khác, thiếu bên nào cũng không còn hoàn chỉnh nữa.
Đây chính là hôn nhân. Tuy rằng mọi người còn chưa lấy giấy kết hôn.
Tuy rằng nàng còn cứng miệng nói đây chính là tiểu hào không sao cả, bản thân bổn toạ vẫn chưa công nhận.
Chỉ có điều thu dọn phòng của mình, cuối gói đến phòng hắn ngủ... lý do là giường của hắn lớn hơn một chút, suy cho cùng là phòng ngủ chính mà.
Sau đó ôm nhau cùng ngủ.
Cũng không có hàng đêm sênh ca như trong tưởng tượng, vẫn là có những lúc là trực tiếp đi ngủ.
Chỉ có điều tương đối ít... bởi vì phụ thần chính tay từ trong sách lấy ra một bộ công pháp, rất trịnh trọng giới thiệu: "Anh nghĩ rất lâu rồi, chúng ta là tu tiên, chuyện này có lợi cho tu hành."
Không phải chính là Song Tu Công à, thực ra Thu Vô Tế cũng từng nghĩ tới... Ừm, đây là giúp hắn tu hành, một chuyện rất nghiêm túc.
"Hôm nay rất nghiêm túc thử một chút tư thế này?"
Vẫn là rất muốn đánh hắn, làm thế nào đây?
Lúc tỉnh ngủ cùng mở mắt ra, chớp chớp mắt nhìn đối phương, cùng chào nhau buổi sáng, cùng rời khỏi giường.
"Ai da đừng loạn, sáng nay đã nói với Manh Manh rồi, công ty phải mở cuộc họp, hôm nay không luyện công buổi sáng, ngoan, tự mình xử." Môi thơm lên má hắn một cái, ngự tỷ mặc đồ OL hùng hùng hổ hổ rời khỏi nhà.
Bộ váy biến thành quần dài, chỉ vậy mà thôi.
Thế nhưng các nhân viên đều cảm thấy chị Thu Thu càng nữ tính hơn rồi.
Phong tình đập vào mặt đó, giống như một đoá hoa hồng nở rộ, đẹp đến không gì sánh được, khiếu người ta nhìn thêm một cái cũng không nhịn được mà cụp mắt xuống.
Chu Manh Manh ôm một con chó pug mặt xệ trắng như tuyết thở dài nói: "Công ty này a, cuối cùng cũng không đúng tý nào rồi."
Kết quả của không đúng chỗ nào chính là có thể nói vài vấn đề càng riêng tư hơn: "Thu Thu à, bạn trai đó của cậu được bao lâu?"
Thu Vô Tế trợn mắt nói: "Đó chắc chắn là không có lâu như "ngó sen" của cậu."
Chu Manh Manh: "?"
"Ngó sen đó sớm đã bị mình cắt ăn hết rồi." Chu Manh Manh nói: "Cậu cũng muốn đem cậu ta cắt ăn sao?"
Thu Vô Tế lẩm bẩm: "Cắt không được."
Trước kia cảm thấy Kim Chung Tráo giở trò vô lại, bây giờ nghĩ thật sự là nhìn xa trông rộng mưu tính sâu xa, hoá ra công pháp Phật Môn thật sự mang lại hạnh phúc cho nhân gian... hôm khác vào trong sách, có cần dẫn hắn đi thăm hỏi Đại Bi Phương Trượng một chút không, tỏ lòng cảm ơn.
Ừm... căn cứ theo chiến lược của mọi người, muốn khiến thế giới phục tùng thiên mệnh, Phật Môn trong sách sớm muộn cũng phải đi.
Chỉ không biết hai ba câu phật pháp mèo cào đó của hắn, đến Phật Môn liệu có lộ ra cái dốt không, hay là lại thật sự cùng các hoà thượng so đấu xem ai luyện Kim Chung Tráo tốt hơn. Chu Manh Manh đâu biết nàng đang nghĩ gì, đến gần thêm vài phần, hỏi: "Này, hai người các cậu lúc nào kết hôn?"
"Kết hôn à..." Thu Vô Tế một tay ấn vào má phấn của cô, mi mắt cong cong suy nghĩ, nói : "Sắp rồi, lúc hắn hoàn toàn nắm chắc..."
Ánh mắt của Chu Manh Manh dừng lại ở trước ngực của nàng.
Hoàn toàn nắm chắc, hình như có chút độ khó như vậy, tay của hắn có đủ lớn không?