Chương 532: Sau khi đàn ông đắc thủ (2)
Chương 532: Sau khi đàn ông đắc thủ (2)Chương 532: Sau khi đàn ông đắc thủ (2)
Bất tri bất giác, ngắn sẽ nhanh xong, Thu Vô Tế tan họp, cũng cóp chút rảnh rỗi mà ngồi ngây trong phòng làm việc một lát, nhất thời không biết bản thân muốn làm cái gì.
Có lúc cũng rất hiểu cảm giác bất lực của Sở Qua, bởi vì chuyện hắn muốn làm, so sánh với thành tích này, nahan khí này, không phải là chuyện bản thân có thể khống chế, chỉ có thể bị động chờ đợi kết quả. Loại cảm giác này rất không tốt, không phù hợp với tính tình của Thu Vô Tế, cũng không phù hợp với cách cục quản lý càn khôn của Sở Qua.
Thế nhưng trong sách là trong sách, hiện thực là hiện thực. Trong sách bọn họ không gì là không làm được, ở hiện thực chính là vô lực như vậy.
"Này, Thu Thu..." Chu Manh Manh ôm con chó nhỏ đi vào.
Thu Vô Tế cạn lời nói: "Cậu có thể đừng đem chó đến công ty được không..."
"Cậu cũng đem cẩu lương phát ở công ty, không cho bọn mình mang chó đến, thì ai ăn?"
Thu Vô Tế: "..."
Chu Manh Manh thở dài rồi lại ngồi ở trên bàn, đôi chân dài tuỳ ý duỗi ra, đưa qua đưa lại, nói: "Vốn dĩ mình cũng nói không muốn tìm đàn ông, cả đời cứ độc thân như vậy cũng tốt, kết quả hai người các cậu cứ luôn khiêu khích mình, ghen chết mình rồi phải làm sao đây..."
Thu Vô Tế rất là cạn lời nhìn nàng nói: "Bản thân cậu muốn tìm đàn ông đừng có đội nôi cho mình nha, chưa từng thấy người khác nói chuyện yêu đương à?”
"Thật sự không phải, ay da mình cũng không biết nên nói thế nào, vẫn rất mâu thuẫn" Chu Manh Manh ôm chú chó nhỏ rầu rĩ nói: 'Một mặt thì nhìn các cậu ngọt ngào đến ngấy chết người cũng rất hâm mộ, một mặt khác thì, nhìn Sở Qua nhà cậu như vậy, mình so sánh với người đàn ông khác, luôn cảm thấy không so được, ngược lại còn thấy đần độn vô vị."
Thu Vô Tế cản giác trừng mắt nhìn chân đi tất đen của cô nói: "Này, Sở Qua tốt ở đâu? Một kẻ biến thái thì có."
"Rất tốt đó."
"Tốt chỗ nào." Thu Vô Tế gấp rồi: "Cậu xem, anh ấy chỉ biết nằm mơ giữa ban ngày, trầm mê trê mạng, không có bạn bè, thiếu giao tiếp xã hội, không có việc gì thì ở lì trong nhà..."
Chu Manh Manh nói: "... đây có phải là đang nói cậu ta giỏi về suy nghĩ, cố chấp yêu thích, ít giao du với bên ngoài, không thích nói nhiều, chăm lo gia đình..."
Thu Vô Tế đôi mắt quay vòng vòng nói: "Manh Manh, trước kia mình cảm thấy cậu muốn đặc tội với người khác rồi, bây giờ mình lại cảm thấy cậu muốn nịnh nọt rất nhiều người."
"Thật sao? Lẽ nào không phải mình đang khen chồng cậu?" Chu Manh Manh trêu ghẹo cười nói: "Có sợ không?”
Thu Vô Tế vừa rồi rõ ràng rất gấp, lúc này lại bỗng nhiên cười nói: "Không sợ"
"Này, cậu lấy đâu ra tự tin đấy?"
"Bởi vì anh ấy đứng ở phía sau cậu, hơn nữa còn cười nhìn mình, đã rất lâu rồi."
Chu Manh Manh quay đầu, liền nhìn thấy Sở Qua dựa vào khung cửa mỉm cười nhìn sang bên này, thế nhưng tâm nhìn chỉ có Thu Vô Tế.
Dường như Chu Manh Manh cô không tồn tại.
Cô từng nhìn thấy sợi tình yêu của rất nhiều người, trước khi làm chuyện đó thì rất to lớn, sau khi làm chuyện đó thì mờ nhạt dần, cái gọi là đắc thủ rồi liền buồn tẻ vô vị.
Thế nhưng sau khi Thu Thu biến thành phụ nữ, sợi đó không thấy nhạt đi, ngược lại còn càng đậm rõ hơn.
Chu Manh Manh quả thực là không hiểu được hiện tượng này, quả thực là không hợp với nhân tính.
Chỉ có thể nói hai người này quá xứng đôi rồi. Hai người một lòng ở bên nhau, vì vậy trên sợi tình yêu màu hồng phấn kia, có những sợi khác đan xen, là tình thân, hay là cái khác? Không dễ phân biệt lắm.
Thu Vô Tế đang hỏi Sở Qua: "Sao lại chạy đến công ty vậy?"
Chắc sẽ không phải là muốn play (chơi) ở đây đó chứ, chúng ta không làm tường cách âm đâu...
Sở Qua cười nói: 'Hôm nay anh viết xong tình tiết ở hải ngoại của Sở Thiên Ca rồi, hắn trở về Thần Châu rồi, cuốn này đã hoàn. Nghỉ ngơi một ngày để làm đại cương."
"Lý do" Thu Vô Tế bật cười: "Đại cương anh cũng viết xong rồi, đừng tưởng rằng em không biết."
Sở Qua cười sáng lạn nói: "Anh cũng không nghỉ phép, có tôn bản thảo đó. Nghỉ ngơi là chỉ, không muốn ở trong nhà, tránh bị bà xã mắng, cần phải cùng bà xã ra ngoài đi chơi rồi."
Thu Vô Tế quay đầu lại hỏi Chu Manh Manh: "Hôm nay là kỳ nghỉ phép gì sao?"
Chu Manh Manh mặt không biểu tình nói: 'Không phải, không có, đừng hỏi mình."
Bạn trai đắc thủ rồi còn giống hệt như lúc đang yêu cuồng nhiệt, thậm chí còn tốt hơn, thật muốn đánh một cái a...