Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 534 - Chương 533: Cùng Anh Về Quê (1)

Chương 533: Cùng anh về quê (1) Chương 533: Cùng anh về quê (1)Chương 533: Cùng anh về quê (1)

Thu Vô Tế rất cao hứng tan ca, kéo Sở Qua trực tiếp chạy trốn.

Chu Manh Manh ôm chó nhìn theo, luôn cảm thấy không biết trong lòng mình là chó, hay là mình là chó.

Hai người các cậu cho tôi ăn cẩu lương, còn muốn vứt công việc cho tôi làm nữa huhuhu...

"Đi đâu chơi, đi đâu chơi?" Vừa chui vào thang máy nhấn số tầng, Thu Vô Tế liền lắc lư cánh tay của Sở Qua hỏi.

Sở Qua cười như không cười nâng cằm nàng lên nói: "Trước khi đi ra ngoài chơi, trước tiên giải thích một chút cái gì gọi là chỉ biết nằm mơ giữa ban ngày, trầm mê trên mạng, không có bạn bè, thiết giao tiếp xã hội, không có việc gì thì ở trong nhà..." Thu Vô Tế hơi co rút lại, cười bồi nói: "Đó không phải chính là, không phải chính là, ai da, Manh Manh không phải là đổi cách nói ca ngợi rồi à, giống nhau giống nhau."

"Đó là Manh Manh khen chứ không phải là em khen... hay lắm Thu Vô Tế, ở sau lưng nói xấu ba ba rất được a."

Thu Vô Tế nũng nịu nói: "Vậy ba ba hôm nay muốn như thế nào..."

Sở Qua: ".."

Kẹt rồi.

Một khi Thu Thu giở trò lưu manh, hắn ngược lại không biết làm thế nào...

Ban ngày ban mặt, thang máy có camera, bất cứ lúc nào cũng có người ra vào, lẽ nào còn muốn làm gì.

Chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Buổi tối trở về dạy dỗ em." "Hừ." Thang máy đi xuống dưới, Thu Vô Tế hất tóc đuôi ngựa đi ra ngoài nói: "Có bản lĩnh thì đến đi, mới không sợ anh"

"Này, đây là tiểu hào triệt để buông thả bản thân đúng không?" Sở Qua rất bất đắc dĩ đuổi theo.

"Cái này gọi là không sợ nước nóng." Thu Vô Tế hừ hừ nói: "Không phải là chuyện như vậy, còn có thể thế nào... nghe người ta nói sau này là em muốn, anh đừng chạy là được."

Sở Qua vô cùng đau đớn nói: "Vì sao anh không phân rõ rốt cuộc là anh lão hay lỗ, em còn là Thu Thu cao lãnh kiêu ngạo của anh."

Thu Vô Tế nói: "ơ, nếu như cuộc đời chỉ như lúc mới gặp đúng không, chê em thành phụ nữ có chồng rồi đúng không... trong sách còn có Thu Thu cao lãnh a, Thu Thu đó vẫn là không thể tuỳ tiện cùng anh chàng chàng thiếp thiếp đó, vấn đề là mục tiêu cuối cùng của em không phải vẫn là đem cô ấy biến thành em như vậy sao..."

Sở Qua vò đầu suy nghĩ nửa ngày, hình như là vậy a.

Cho nên gác TP tại chỗ sao?

Thu Vô Tế cẩn thận nhìn hắn một cái, bĩu môi.

Đương nhiên không phải là heo chết không sợ nước sôi, chẳng qua chỉ là chột dạ mà thôi.

Manh Manh cũng ghen tị rồi.

Thế nhưng cũng rất yên tâm.

Nói đi cũng phải nói lại, cho đến hôm nay bản thân cũng chưa từng gặp tình địch chân chính, Cố Nhược Ngôn chẳng qua chỉ là quân địch giả bắn đại bác cũng không tới, cũng khiến bản thân mình lo lắng rồi, ngộ nhỡ nếu như thật sự có người đến cạnh tranh thì phải làm sao đây...

Trước kia hẳn chỉ là tên thối gõ chữ, chân không bước ra khỏi cửa. Hiện giờ dân dân cũng có chút giao lưu với thế giới bên ngoài rồi, cũng biết đi Thượng Hải ký hợp đồng rồi, sau này đoàn đội kịch bản điện ảnh nói không chừng còn cần ăn thường thú, đến lúc đó liệu có quen biết nữ minh tinh gì đó hay không...

Hũ dấm chua vạn năm rơi vào lo lắng rồi.

Hôm qua hắn tìm song tu công, tư thế đó có chút xấu hổ, hôm nay có phải là có thể thử một chút...

Đang nghĩ như vậy, liền nghe thấy Sở Qua nói: "Song tu công hôm quá đó. *

Thu Vô Tế: "!" "... anh xem rồi cảm thấy không dễ dùng lắm, động tác cổ quái kỳ lạ giống như yoga, anh cũng không học được, làm thì cũng ngại, chúng ta đổi cái khác?"

Thu Vô Tế nói: "Đó là [Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Bi Phú] tốt nhất mà bản thân anh thiết lập."

"Cái đó anh thua người khác... à đúng rồi, chuyện của người đọc sách làm sao có thể thua được chứ, tóm lại đó là công pháp của người khác, thiết lập ban đầu cũng không phải là song tu công, cái tên này nghe doạ người nên bị anh lấy dùng làm song tu công, cho nên cổ quái kỳ lạ cũng là do anh sáng tạo ra, chúng †a hay là đổi lại Huyền Môn Chính Tông đi?"

Thu Vô Tế tức giận nói: "Em không thành thạo, anh tự nghĩ đi."

Đương nhiên không cần những tư thế đó là tốt nhất.

Sở Qua sờ cằm suy tư: " [Đại Hoan Hỉ Cực Lạc Kinh] thì thế nào? Kim Chung Tráo của anh là công pháp Phật gia, đây cũng dùng Phật gia, đồng bộ... anh biết một tác giả rất soái cũng từng viết về công pháp này của nhân vật chính."

Thu Vô Tế bịt tai nói: 'Không nghe không nghe, dâm tặc niệm kinh."

Đây vấn là đang ở trên đường lớn đó! Thật sự là.

"Khụ." Sở Qua lén nhìn trái nhìn phải một cái, không có ai chú ý đến hai người họ, liền kéo tay Thu Vô Tế lắc lư đi trên đường, không nhắc đến chuyện đó nữa.

Thực ra đó là chuyện rất bình thường... nhân vật chính của truyện Tiên Hiệp không chọn song tu công không biết xấu hổ đó để chào hỏi người khác?
Bình Luận (0)
Comment