Chương 557: Em là nữ chính của anh (1)
Chương 557: Em là nữ chính của anh (1)Chương 557: Em là nữ chính của anh (1)
Sở Qua trong lòng có chút cảm động.
Không phải là bị Đại Bi cảm động... là tự mình cảm động.
Ta viết các ngươi thật ngưu bức.
Không phải, nghiêm túc mà nói, là một tác giả thấy được nhân vật dưới ngòi bút của mình tự có đạo riêng, sống động như vậy, cảm động trong lòng quả thực là không có cách nào tả được.
Đối đãi với Thu Vô Tế và người khác, hắn có chút song tiêu, ví dụ như không muốn để người khác ra đi, Viêm Thiên Liệt ra đi cũng cần phải nóng lòng mà tóm trở về, đó chủ yếu là sợ gây ra vấn đề, không thể khống chế được. Thế nhưng về chỉnh thể, rất lâu rất lâu trước kia đã từng nói với Thu Vô Tế rồi, nhân vật ở dưới ngòi bút của anh có linh hồn của mình, đó là con đường của anh... lời này vẫn luôn như vậy, chưa từng thay đổi, cũng chưa từng có mục tiêu khác, Phật Ma bình đẳng, không phân thân sơ.
Mỗi một người đều là linh hồn mà hắn tạo ra.
Hắn vân luôn làm như vậy, cũng kỳ vọng như vậy, hôm nay dường như đang đơm hoa kết trái.
Hắn dường như có thể cảm nhận được lực lượng của một thế giới, ở trong bàn tay của mình, Phật Đạo Ma Nho, thiên hạ chúng sinh, cùng kính Thiên Đạo, vì vậy dễ dàng sai khiến, rất ít khi đình trệ. Nếu như làm xong phần hải ngoại nữa, đến lúc đó chính là chân chính nằm được càn khôn. Đây là kết quả tương hỗ, hắn nhận biết mỗi một người, nhân vật ở dưới ngòi bút càng sống động hơn, mà người khác cũng biết hắn, tôn trọng Thiên Đạo ở trên.
Vì vạy huyết nhục tương liên.
Thực ra Sở Qua mơ hồ cũng có chút hối hận, nếu như trước kia đừng đệm nhiều chuyện về Thiên Giới như vậy, viết xong cuốn sách này ở phạm vi nhân gian, vậy thì rất có thể hoàn thành rồi, từ đây thật sự có thể đưa chân thân của Thu Vô Tế ra, tự do hoạt động ở thế giới này, cũng không cần lo lắng nhiều nữa.
Thế nhưng hiện giờ chết không chết còn có một Thiên Giới nữa, chuyện này không những chưa xong, hơn nữa còn là một công trình cực lớn.
Phiền phức.
"Cái đó..." Thấy Sở Qua không biết đang xuất thân điều gì, Đại Bi do dự nhìn Thu Vô Tế, lại nhìn Sở Qua, ấp úng nửa ngày vẫn nói ra: "Phụ thần đã dùng "Đại Hoan Hỉ Cực Lạc Kinh" rồi, vậy bản gốc có thể ban thưởng lại không? Bỏ đi thì không tốt lắm..."
Sở Qua: "...
Thu Vô Tế: "2"
Thần tình thanh lãnh vô song lúc đối địch khi nãy lập tức trở nên đỏ bừng nói: "Đại Bi! Ánh mắt đó của ngươi là có ý gì? Thứ đó không phải ta dùng! Không phải ta!"
Đại Bi nghiêng đầu qua, thanh âm cũng có chút uỷ khuất nói: "Lúc Phụ thần lặng lẽ sửa Kim Chung Tráo, không hiểu sao lại biến thành Thiết Đang Công, lão nạp liền cảm nhận được thiên đạo có chút kỳ lạ, chỉ có điều nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện này đối ứng sẽ là Thu minh chủ." Thu Vô Tế nổi điên nói: "Không liên quan đến bản toạ."
Đại Bi không nói.
Hoà thượng là biết xem tướng, đào hoa trong mắt ngơi muốn giấu được ai chứ.
Thu Vô Tế nghiến răng nghiến lợi, hung hăng lườm Sở Qua: "Anh nói gì đi."
Nói cái gì bây giờ? Sở Qua mấp máy môi nửa ngày, mới nặn ra được một câu: "Trở về sẽ trả, sẽ trả."
Thu Vô Tế thất khiếu bốc khói.
Thật sự không phải là bản toạ. A a a..
Sở Qua cũng muốn khóc.
Hoà thượng thối, ta bị nóc nhà bạo chết, ngươi có thể siêu độ sao?
Viêm Thiên Liệt khoanh tay nghiêm mặt đứng ở bên cạnh, thực sự đang nhẫn nhịn nói: "Ta nói này, ta còn có chuyện quan trọng, có thể đi làm trước rồi lại xem hai người rỗi hơn không?"
Đại Bi nghiêng mắt nhìn. Ngươi nói với phụ thần như vậy sao? Không sợ chết à?
Kết quả phụ thân vĩ đại trong tưởng tượng lại như gặp được cứu tỉnh, vui vẻ đuổi theo Viêm Thiên Liệt nói: "Ta đi với ngươi! Phục sinh chuyện quan trọng như vậy, ba ba giúp ngươi áp trận."
Đại Bi: "..."
Viêm Thiên Liệt phất áo mà đi........
Bất kể nói như thế nào, phục sinh sư phục của Viêm Thiên Liệt, quả thực mới là chủ đề lần này đi vào thế giới trong sách.
Đại Bi không đi theo, ngược lại còn cung cấp một vài phật bảo, sau đó liên mang theo cây bồ đê có phong ấn Ma Phật trở vê chùa nghiên cứu.
Trong Liệt Diễm Chi Tâm, Viêm Thiên Liệt căn cứ theo phương pháp phục sinh học được từ chỗ Vu Thần bên đó, dùng Địa Hoả Liên Đài làm căn cơ, lấy Ký Hồn Châu để tạo hồn, bốn mặt là cờ hồn, khẩn trương ngồi vào vị trí chuẩn bị phục sinh.
Phụ thần vĩ đại áp trận cho hắn, cùng Thu Vô Tế ngồi ở bên cạnh chờ đợi.
Chỉ có điều phụ thần lúc này trong đầu toàn là cục u, COS Phật Tổ cũng không cần hoá trang, dáng vẻ ước lượng tay còn giống chân chó hơn so với lúc Viêm Thiên Liệt hắn làm ngọn lửa nhỏ.
Viêm Thiên Liệt nhận nhịn tâm tình rất lâu, mới miễn cưỡng khiến bản thân mình rơi vào trong tế lễ phục sinh, không nhìn đôi cẩu nam nữ bên đó nữa, bằng không sợ bản thân sẽ tẩu hoả nhập ma. Lão tử bái cẩu phụ thần gì vậy, sợ vợ à?
Đôi tình nhân trẻ bên đó mặt không biểu cảm quan sát Viêm Thiên Liệt nhảy đại thân, Thu Vô Tế lén nhìn Sở Qua đầu đầy u cục, bĩu môi, lại có chút buồn cười.
Nhưng nhìn dáng vẻ thất thân của Sở Qua, hình như rất có tâm sựu, nàng không chiến tranh lạnh nữa, không nhịn được hỏi: "Đang nghĩ gì vậy? Nhìn Viêm Thiên Liệt nhảy đại thần cũng có thể nhìn đến xuất thần như vậy à."
"ách, anh đang nghĩ chuyện khác?”
"Thiên Giới?"
"Ừm.."
Thu Vô Tế nói: "Em tưởng rằng đại năng của Thiên Giới rất giỏi, hôm nay vừa nhìn thấy chẳng qua cũng chỉ như vậy... cảm giác kỳ lạ, cũng tại anh không cho em xem đại cương phần sau đó." Sở Qua bật cười, cuộc chiến với Viêm Thiên Liệt lúc trước chứng minh biết trước sự việc sẽ có thể dẫn đến phán đoán sai lầm, vì vậy phần sau là bản thân cô ấy cũng không muốn xem, lúc này lại nói mình.
Bỏ đi, để khỏi bị đánh. Hắn không đi đôi co chuyện này, vẫn là nói: "Thiên Giới rất mạnh, Phật Đà này bình thường mà thôi... thực ra hắn cũng không tính là rất kém, thực lực chắc hẳn là mạnh hơn các em, lần này hắn vẫn là khinh địch, đổi lại trường hợp khác, em cũng chưa chắc có thể dễ dàng thắng được như vậy."