Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 559 - Chương 558: Em Là Nữ Chính Của Anh (2)

Chương 558: Em là nữ chính của anh (2) Chương 558: Em là nữ chính của anh (2)Chương 558: Em là nữ chính của anh (2)

"Này..." Thu Vô Tế ngược lại không để ý có phải là có thể dễ dàng thắng được không, có thể thắng là được: "Anh thiết lập độ mạnh của Thiên Giới như thế nào? Thoạt nhìn không phải là bọn em phi thăng lên thì biến thành cấp bậc thấp nhất?"

Thiên Giới phân cách mấy vạn năm, nhân gian chỉ còn lại truyền thuyết và phong thái của đại năng đỉnh cấp, nên móng, hình dáng xã hội mọi người hiển nhiên không thể biết được, duy nhất biến được chỉ có phụ thần thối.

"Đương nhiên không thể là cấp thấp." Sở Qua giải thích nói: "Thiên giới có rất nhiều thiên nhân bình thường, đối ứng với nhân giới phàm nhân. Chỉ có điều sinh ra đã mạnh hơn không ít, có thể coi là chủng tộc cường hãn sinh ra đã trên Trúc Cơ, chỉ vậy mà thôi. Cũng không thể nào một tiểu thị nữ của Thiên Giới cũng ngưu bức hơn so với người phi thăng mạnh nhất của nhân gian được, vậy thì không khoa học."

Thu Vô Tế nói: "Vậy... giới hạn trên cao bao nhiêu?"

Sở Qua thở dài nói: "Một đầu ngón tay ấn chết em là không vấn đề gì."

Thu Vô Tế. "..."

"Cấp bậc của anh thiết lập không có ý mới, rập khuôn theo phân cấp của đa số người trước, em chắc hẳn cũng từng xem tiểu thuyết có thiết lập là thiên nhân, tiên nhân, chân tiên, huyền tiên, kim tiên như vậy rồi, hiện giờ xem rồi có thể có chút quê mùa, thế nhưng mọi người quen rồi thì sẽ dễ tiếp nhận. Không quá giống với người khác là anh quen đơn giản, không có các loại tiền tố chi tiết phân cấp bậc như kiểu Thái Ất Đại La."

"Không có Đại La Kim Tiên sao? Sao trong truyền thuyết trong sách của bọn em lại có xưng hô như vậy?"

"Có danh xưng Đại La Kim Tiên, thế nhưng không phải là một cấp bậc riêng biệt, chỉ là kính xưng rải rác của vài người trong Kim Tiên. Còn về Thiên Đế, Tiên Tôn, Phật Tôn, Đạo Tôn, toàn là thân phận, không phải cấp bậc, càng không có Chuẩn Thánh, Thánh Nhân, anh không phải là trào lưu Hồng Hoang.

Thu Vô Tế khẽ gật đầu, đại khái có biết chút rồi.

Nàng cũng từng xem rất nhiều đạo kinh của hiện thế rồi. Kim, là chỉ bất diện, vạn mài bất diệt. Đại La, là chỉ Đại La Thiên Giới cao nhất trong ba mươi sáu thiên của Đạo Giáo, ý là tất cả không gian vĩnh hằng tiêu dao. Vốn dĩ chính là thiết lập cao nhất trong điển tịch của Đạo Gia hiện thế, cũng có thể dùng phương pháp khác để giải thích, đem cảnh giới này gọi là Thái Thanh Chỉ Cảnh.

Trong điển tịch, loại cảnh giới này rất ít khi đề cập đến "sáng thế", đương nhiên xem tác giả thiết lập như thế nào. Đối ứng ở trong quyển sách này, tuyệt đối không đạt đến năng lực sáng thế, đó là Sở Qua lưu lại cho bản thân hắn một con sông hộ thành, trong sách không thể có người sáng thế, không có người có thể khiêu chiến hắn.

Cũng chính là nói, giới hạn trên ở dưới người mạnh nhất sáng thế, phá diệt tỉnh thần đã là bình thường.

Thu Vô Tế tự biết còn kém rất xa, kiếm của nhân gian chung quy cũng là kiếm của nhân gian.

Trước kia Phật Đà đó miệng gọi nàng là "chân tiên chi lực", nói rõ người phi thăng của nhân gian đi lên chính là cảnh giới Chân Tiên, ở trong kết cấu của cả Thiên Giới này chẳng qua chỉ thuộc về trình độ trung đẳng mà thôi. Rất bình thường, như vậy mới có phát triển sau khi thăng cấp, Sở Qua vẫn là có tiết tháo rồi, không thiết kế mười mấy hai mươi cấp cảnh giới để viết thì không xong.

Sở Qua đang nói: "Theo kiểu của em, ở trong thiết lập của anh chân chính phi thăng, đi lên chính là còn mạnh hơn Chân Tiên bình thường. Hiện nay thực ra em đã thoát ly khỏi tình tiết rồi, đương nhiên thiết lập ban đầu đã sửa rồi không tính nữa, dù sao với tích luỹ của em hiện giờ mà nói, nếu có thể phi thăng, anh múa bút một cái chính là trực tiếp lên Chân Tiên đỉnh cấp, tuỳ tiện cho một kỳ ngộ là có thể đột phá Huyền Tiên, vậy ở Thiên Giới cũng có thể tính là nhân vật có số má rồi. em... có chịu để anh thiết lập không?"

Thu Vô Tế bĩu môi, trâm ngâm rất lâu, không lập tức trả lời.

Nàng đương nhiên không muốn tiếp tục bị hắn sắp xếp vận mệnh nữa, ngay cả tu hành thế nào cũng không phải là bản thân mình tu, là bị viết thành.

Loại cảm giác đó thật khó chịu, giống như những ngày này cậu thực cầu †a, toàn bộ đều trở về bùn đất rồi.

Thế nhưng...

Ở nhân gian Thu Vô Tế nàng đã vô địch rồi, cộng thêm đám người Viêm Thiên Liệt làm nền, Sở Qua thật sự là dễ dàng "truyền bá thần ân", thế nhưng sau này đến Thiên Giới thì không thoải mái như vậy rồi... Đám người rỗi hơi ở nhân gian từ sáng đến tối đều hô nghịch thiên thì bỏ đi, cường giả Thiên Giới một khi cũng làm như vậy, nghĩ đến cũng đau đầu hơn nhiều. Không cần hoài nghi, từ biểu hiện của Phật Đà lần này là biết, Thiên Giới nghĩ chuyện này rất lâu rồi, chỉ có điều đều biết được còn nông cạn hơn bọn họ... thế nhưng triển khai câu chuyện, sau khi Thiên Giới hoạt động, bọn họ đương nhiên sẽ càng ngày càng biết rõ.

Đương nhiên là có thể mau chóng đột phá Huyền Tiên một chút, có thực lực ứng đối với biến cố. Cho dù là Huyền Tiên cũng sợ không đủ dùng, lai làm sao có thể bởi vì một chút xoắn xuýt nhỏ mà phá hỏng chuyện lớn?

Thấy nàng trầm tư suy nghĩ, Sở Qua cười nói: "Không sao, không cần lập tức quyết định. Tình tiết hiện giờ, Thiên Giới, Nhân Giới còn chưa qua lại, Phật Đà này xuất hiện thuần tuý là bởi vì quan hệ với cây bồ đề mà đến, thực ra cũng không tính là thoát khỏi tình tiết, ngược lại chỉ có thể tính là chuyện xảy ra ngoài tình tiết, thuộc về chuyện xảy ra khi "Viêm Thiên Liệt bái phỏng Hoằng Pháp Tự'... tóm lại cách chân chính đi đến địa đồ Thiên Giới mở ra, còn có một khoảng thời gian nữa."

Thu Vô Tế lắc đầu nói: "Em có thể quyết định ngay bây giờ."

Sở Qua quay đầu nhìn nàng.

Thu Vô Tế mỉm cười nói: "Có phải anh muốn xoá một chuyện... sau này viết thế nào, đầu tiên quyết định bởi chuyên mạch suy nghĩ cốt chuyện của anh, trong cốt truyện của anh Thu Vô Tế phi thăng lập tức là Huyền Tiên, vậy thì cứ việc viết. Anh phối hợp với sở cầu của là một chuyện khác, là nữ chính của anh, em hoàn thành câu chuyện của anh, đó vốn dĩ chính là chuyện nên làm."
Bình Luận (0)
Comment