Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 560 - Chương 559: Ma Quân Ngã Xuống Q)

Chương 559: Ma quân ngã xuống q) Chương 559: Ma quân ngã xuống q)Chương 559: Ma quân ngã xuống q)

Sở Qua sờ đầu.

Trước tiên đem cái đầu đầy u bị đánh thành Phật Tổ làm tịt hết u đi rồi nói, bằng không thì không vào được kịch.

Thu Vô Tế: "..."

Nhìn Sở Qua khôi phục lại tạo hình, thâm tình chân thành nói: "Đây không phải là câu chuyện của anh, là câu chuyện của chúng ta."

Thu Vô Tế: "..."

Nàng một tay xách cổ áo của Sở Qua lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đại Bi bên đó anh đi nói rõ ràng, một lần nữa nói đây là câu chuyện của ai."

Sở Qua lầy lội nói: "Không nói, không biết nói thế nào." "Sao lại không biết nói thế nào?" Thu Vô Tế tức giận nói: "Nữ nhân ngu xuẩn cùng anh dùng "Đại Hoan Hỉ Cực Lạc Kinh" kia bây giờ đang ở công ty vẽ tranh! Đó là em dùng sao?”

Hiện thế, Chu Manh Manh đang ở trong phòng làm việc nói chuyện với Thu Vô Tế, Thu Vô Tế trước mắt bỗng nhiên lông mày dựng ngược nói: "Nữ nhân thối, hôm qua bản thân cô còn không khoái sao?"

Chu Manh Manh: "?"

Hôm qua mình cái gì cũng không làm mà...

Có sen của mình hết sạch rồi, cẩu nam nữ còn muốn lấy chuyện hôm qua sảng khoái bao nhiêu ra để công kích mình, còn nói mình cũng rất sảng khoái, hu hu hu mình ăn cẩu lương rất khoái sao? Thế giới trong sách. Sở Qua ôm đầu ngồi xổm nói: "Thu tông chủ hỏi lòng không thẹn, quản lừa trọc người ta nghĩ thế nào sao..."

Thu Vô Tế nghiến răng nói: "Cho dù bản toạ không tính toán phỉ báng ta, cũng phải nghĩ cho danh tiếng của tông môn! Vân Tế Tông là thủ lĩnh của Chính Đạo, kiếm định thiên hạ, dưỡng vọng vạn năm, sau này người khác nhắc đến chính là tông môn mà tông chủ song tu với đồ đệ đó sao?"

Sở Qua rụt cổ nói: "Đó là Thiên Đạo, không phải đồ đệ."

Thu Vô Tế càng giận: "Là đồ đệ còn tốt! Dùng thân hầu hạ Thiên Đạo càng khó nghe hơn."

Sở Qua mắt long sòng sọc nói: "Là đồ đệ còn tốt hơn sao? Anh tưởng rằng em sẽ nói đây là điều xấu hổ nhất chứ, hoá ra còn rất tiếp nhận nữa."

"Cũng không tiếp nhận." Thu Vô Tế lớn tiếng nói: "Chúng ta danh môn chính đạo, môn phong trong sạch, anh tưởng rằng là Ma Môn yêu nghiệt, sư phụ và đồ đệ, mặt cũng không cần sao?”

Trong lúc hai người đang cãi nhau, liên đài trong Liệt Diệm Chi Tâm không biết từ lúc nào đã tiếp xúc với Ký Hồn Châu, mơ hồ có âm phong hoà tan vào ngọn lửa, liên đài hoá thành xương cốt, một nữ tử xinh đẹp toàn thân có vân lửa khoả thân bay lên, thân sắc mê man nhìn Viêm Thiên Liệt ở phía trước.

Viêm Thiên Liệt sửng sốt nhìn nàng, khoé môi khẽ mấp máy một cái, lại không nói ra lời.

Nữ tử hiển nhiên không biết là xảy ra chuyện gì, ký ức của nàng vẫn dừng lại ở thời khắc bị Viêm Thiên Liệt giết chết, nhất thời cũng có chút mơ hồ, mình chưa chết sao? Tu hành của Thiên Liệt sao lại cao như vậy, mình cũng không nhìn thấu được rồi...

Bên cạnh truyên đến âm thanh: "... Chúng ta danh môn chính đạo, môn phong trong sạch, anh tưởng rằng là Ma Môn yêu nghiệt, sư phụ và đồ đệ, mặt cũng không cần sao?"

Nữ tử: "2?"

Viêm Thiên Liệt: "..."

"Thiên Liệt, miếu thờ gàn rỡ đó ở đâu đến chỗ chúng ta nhảy mặt vậy?" Nữ tử âm thanh yêu mị nói: "Chơi sự phụ, không vui sao?"

Thu Vô Tế: "..."

Nữ tử cũng không màng bản thân vân còn đang khoả thân, ngược lại càng giống như thuận tiện, yểu điệu quấn lên ôm cổ Viêm Thiên Liệt nói: "Thiên Liệt, ta không biết vì sao ta lại tỉnh lại...

Thế nhưng lúc hấp hối mơ hồ cảm ngộ được ý của trời...

Viêm Thiên Liệt có chút chật vật lui về sau nói: "Gì, ý trời gì?"

"Thiên ý là thích cưỡi sư nghịch đồ à.. đây mới là pháp tắc ẩn giấu của Thiên Đạo, Thiên Đạo của chúng ta mười phần ma ý, chính nhân quân tử ở đâu ra, tiên sinh cổ lỗ sĩ ở đâu ra."

"Ngao' từ xa truyền đến tiếng gào thảm thiết của Thiên Đạo, nghe có chút xa xăm.

Rõ ràng là có người ở bên, thế nhưng Viêm Thiên Liệt và nữ tử lại dường như đã rơi vào trong thế giới của mình, ngay cả miếu thờ cổ lỗ sĩ ở bên cạnh là ai cũng không thèm nhìn lấy một cái, cũng không muốn biết là ai kêu thảm... Nàng chỉ là không ngừng tấn công Viêm Thiên Liệt, dáng vẻt muốn quấn chết hắn.

Viêm Thiên Liệt chật vật chống đỡ vai nàng không ngừng lùi về sau nói: "Đừng, đừng qua đây... không phải, người thực ra không có thân thể, không làm được gì cả... quấn chết ta cũng vô dụng thôi, để ta làm sàn nhà sao..."

"Ta... không có thân thể?"

"Đúng vậy đây là liên đài diễn hoá, còn có rất nhiều thiếu sót... tuy rằng thực ra cũng có thể sử dụng... không phải, ta là có lời muốn hỏi người..."

"Hoá ra ta thật sự chết rồi à" Trong mắt nữ tử như có thâm ý nói: "Ngươi thật sự... giết ta..."

Bầu không khí lập tức ngưng đọng lại.
Bình Luận (0)
Comment