Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 58 - Chương 58: Trên Dưới Tìm Kiếm Q)

Chương 58: Trên dưới tìm kiếm q) Chương 58: Trên dưới tìm kiếm q)Chương 58: Trên dưới tìm kiếm q)

Sắc trời đã hoàn toàn tối đen, đèn neon chiếu sáng cả một tòa thành thị.

Sở Qua một người lẽ loi trơ trọi ngồi trên ghế sô pha, một tiếng đồng hồ cũng không hề động đậy.

Thu Vô Tế đã biến mất.

Lần ở lại này của nàng vốn dĩ có thể rất lâu, ước chừng cũng đã đến lúc sắp phải trở về, còn hiển nhiên vận dụng pháp lực, gọt rửa gân cốt cho Sở Qua, đương nhiên là không thể ở lại được nữa.

Vốn dĩ là đang cưỡi trên người hắn, lại đột ngột biến mất như vậy, nội y và cả tất chân cứ như vậy trực tiếp rơi trên lưng hắn, còn cái áo lót thì trực tiếp rơi vào trên ót hắn, hiện trường nhìn có vẻ cực kỳ mắc cười. Nhưng Sở Qua một chút tâm trạng cũng không có.

Trong người hắn vẫn còn lưu lại sự vận hành của kinh lạc mà Thu Vô Tế trước khi rời khỏi đã chỉ điểm cho hắn, một chút pháp lực lưu trú bên trong cơ thể, giống như một cái ngòi nổ, từ từ vận chuyển chạy dọc trong kinh mạch, rõ ràng như thế.

Điều này tượng trưng cho sự tu hành của Sở Qua đã bắt đầu khai thông.

Hắn thế mà thật sự có thể tu luyện cái phương pháp tu hành mà bản thân đã viết bừa ra kia.

Chỉ là viết ra một cái tên và hiệu quả mà thôi, chép thêm mấy câu kinh để mà bổ sung, sau đó tự thân thế giới diễn sinh hoàn thiện thành một pháp môn chân chính.

Tu hành của Thu Vô Tế hơi thiên vê kiếm pháp, có pháp thuật phụ trợ, đối với những tông môn chuyên tu khác sẽ càng toàn diện hơn. Mà vốn dĩ trong sách đã thiết lập sẵn, tông môn sừng sững vạn năm, Thu Vô Tế tung hoành thiên hạ, trong tàng kinh các vẫn luôn thu thập các công pháp do lịch đại thiên tài của tông môn sáng chế ra, và cả các loại đá từ những ngọn núi khác thì nhiều không kể xiết, cái này vốn dĩ vì muốn có lợi cho nhân vật chính mà thiết lập cơ sở cho tông môn.

Bây giờ dường như chỉ toàn có lợi cho bản thân mình.

Những loại dị năng như xuyên tường kia, chỉ có duy nhất một năng lượng đặc thù mà thôi, nói trắng ra có thể coi đó là một loại pháp thuật của tiên đạo... chuyên môn luyện một loại pháp thuật mà thôi...

Có lẽ sẽ có một tên thân thông siêu cường tồn tại, ví dụ như cái năng lực hiện thực hóa những gì trong tưởng tượng, nếu vậy thì so với bất cứ tiên pháp gì cũng đều tốt hơn.

Nhưng về tổng thể nghĩ ra sao cũng cảm thấy giống như... nếu như ta có một con trâu, thì các ngươi cùng lắm chỉ có một cọng lông, nhiều hơn đi nữa cũng chỉ là cái sừng mà thôi, cái cảm giác gần như vậy.

Đây không phải là thế giới siêu phàm người bình thường tiếp xúc được, mà dường như là tương phản.

Đây là pháp môn độc nhất của riêng †a.

Có thể tưởng tượng được sự ngạo nghề trong lòng Thu Vô Tế, nàng vốn dĩ xem thường năng lực đơn giản của những tên kia. Nhưng lại không trực tiếp đánh vào hang ổ của người xuyên tường, thật sự là vì tôn trọng ý nguyện không muốn gây chuyện kia của Sở Qua.

Chỉ không rõ lắm những linh khí giờ đây có thể đủ để bản thân chèo chống tu luyện tới trình độ nào, không dám mơ luyện đến trình độ của Thu Vô Tế, chỉ là nếu như có thể tu luyện cao một chút, ảnh hưởng đối với thế giới trong sách có phải hay không càng có thể khống chế?

Ví như cưỡng ép để Thu Vô Tế vĩnh viên ở lại nơi này.

Sở Qua càng lúc càng quen thuộc có nàng ở bên cạnh, bây giờ càng lúc càng chán ghét loại biệt ly như vậy, lại càng sợ hãi nàng sẽ một đi không trở lại.

Bởi vì đây là chuyện rất có thể sẽ phát sinh.

Ý nghĩa của Thu Vô Tế đến thế giới này là gì? Là muốn nhận biết một cái thế giới hoàn toàn mới, chuyện này đối với một tu sĩ đỉnh cao như nàng mà nói rất có sức hấp dẫn.

Nhưng khi nàng càng lúc càng trở nên quen thuộc với thế giới này, đến khi nàng cùng người của thế giới này không còn khác biệt thì sao?

Nàng phải chăng vẫn muốn ở lại nơi này? Đây chỉ là một thế giới có linh khí mỏng manh, dù là có đủ thứ mê hoặc người ta, nhưng ý nghĩa đối với nàng chắc chắn không thể nào sánh với vùng đất tu hành chân chính được.

Sở Qua lần đầu tiên bắt đầu hối hận, hắn có phải không nên vô tư như vậy giúp nàng hiểu biết thế giới, nên để nàng chậm đi một chút, chậm thêm một chút nữa...

Hắn sững sờ xuất thần rất lâu, cuối cùng kéo cái áo lót sau ót ra, vươn người đứng dậy. Điều đó đương nhiên là không được, vốn dĩ là vì ta đã lấy thiện ý mà đối đãi với nàng, mới có thể đạt được thái độ đáp lại như thế.

Nàng chắc chắn sẽ hiểu.

Sở Qua thở dài một hơi, bây giờ không giúp nàng giặt quần áo nữa, chỉ dọn dẹp để vào phòng của nàng.

Hôm nay còn chưa ăn cơm... không muốn ăn nữa, đi đánh chữ!

Phải tung nàng lên cao thêm một chút!

Hôm nay phải viết hơn vạn chữ!...
Bình Luận (0)
Comment