Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 580 - Chương 579: Từ Đây Quốc Vương Không Lên Triều Sớm (1)

Chương 579: Từ đây quốc vương không lên triều sớm (1) Chương 579: Từ đây quốc vương không lên triều sớm (1)Chương 579: Từ đây quốc vương không lên triều sớm (1)

Nụ hôn lần này, lâu hơn.

Thu Vô Tế không chút kiêng kị áp đệ tử vào cột đình, thoả thích hôn cho thoải mái.

Thực ra Sở Qua nói rất đúng, nàng cũng cảm thấy đây là ái tình động lòng người nhất.

Sở Qua vẫn luôn giúp nàng thoát khỏi thế giới, mà nàng thì đang giúp Sở Qua khống chế thế giới, truy cầu của hai người nhìn thế nào cũng đều là ngược, nhưng đều nghĩ hết biện pháp để giúp đối phương.ebookshop.vn - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !

Loại cảm giác này rất mâu thuẫn, cũng rất đẹp.

Đẹp đến mức khiến người ta tâm động thân trì, tận tình phóng thích ra triền miên trong lòng.

Hôn đến khi thấy bản thân cũng có chút cảm giác rồi, nàng mới tâm mãn ý nguyện buông Sở Qua ra, lười biếng quay người ôm đàn rời đi: "Hôm nay có thể nghỉ ngơi, không cần liêu quá."

Sở Qua đứng ngây ra tại chỗ nhìn theo bóng lưng của nàng, tim vẫn còn đập rộn lên. Lại nói Thu Vô Tế của hiện tại, so với S Thu Vô Tế suốt ngày trưng ra cái mặt nghiêm túc đó thì mê hoặc hơn nhiều...

Nàng dường như thông suốt, tìm được mật mã của mị lực.

MỊ cốt giấu diếm không kiêng kị gì mà triển hiện ra trước mặt hắn, hương thơm hoa hồng nở rộ kia thật sự khiến người ta tâm thần đều say.

Muốn mạng là nàng càng ngày càng biết trêu ghẹo, trước khi vào phòng ngoảnh đầu nhìn lại mỉm cười, có thể khiến xương cốt người ta giòn mất ba phần.

Huhuhu cảm giác quyền chủ đạo đã mất rồi, bị nàng lấy mất rồi.

Thu Thu có phải là vẫn luôn suy nghĩ ở trong sách chuyển mình làm chủ nhân không, làm chủ đạo thế nào, nắm bắt người thế nào, cuối cùng bị nàng chơi rõ ràng rồi...

Thu Vô Tế đứng ở trong phòng, cách cửa sổ nhìn Sở Qua đang phát ngốt ở bên ngoài, cười giống như một con hồ ly nhỏ vừa ăn vụng thành công.

Thưc ra cũng không phải là cố ý chơi gì... chỉ là mùa xuân đến rồi, cảm giác mãn nguyện được cùng hắn ẩn cư sinh sống song túc song phi này thật sự là giấc mộng trong lòng quyến lữ, bản thân cũng muốn thân mật với hắn. Thân mật thế nào? Chẳng lẽ lại giống như ở ngoài sách, bị hắn đùa giỡn các kiểu sao? Vậy còn không bằng tự mình.

Kết quả phát hiện biểu hiện này là tự nhiên nhất. Vốn là như vậy, thì làm sao phải cố giả bộ?

Hiện giờ hành sự như vật thật thoải mái tự tại, cũng rất vui vẻ, tiểu đồ đệ Sở Sở thật đáng yêu. Hơn nữa nghiêm túc mà nói hồn thể của hắn thực ra không có năng lực đó... nghĩ đến cái này trong lòng Thu Vô Tế càng vui hơn, cảm thấy hẳn thật đáng yêu.

Thu Vô Tế suy nghĩ, xúi giục tiểu hào mở khu bình luận sách ra, ác ý dẫn dắt một câu "Sở Sở - Sở Sở của ta-"

Xem ở bên dưới một đám người đang phát bệnh viết lại, Thu Vô Tế trong sách, ngoài sách cùng cười mắt cong cong.

Sở Qua có chút lơ mơ đi vào.

Thu Vô Tế thu lại nụ cười, thản nhiên trải giấy bút ra, ung dung vẽ bản thảo, nói: "Đêm khuya rồi, anh đem đi tính toạ tu luyện."

"Hôm nay anh phát hiện tu luyện không bằng thử nhiều kiếm ý."

"Kết hợp lao động và nghỉ ngơi, anh nghỉ ngơi đi."

"Anh có thể xem sách... điển tịch của Tàng Kinh Lâu."

Thu Vô Tế sửng sốt, gật đầu: "Có lý."

Trong lòng càng thêm cao hứng, cho dù chỉ là đồ đệ, đồ đệ nỗ lực như vậy có sư phụ nào không thích chứ?

"Anh có điển tịch nào bản thân muốn xem ư?' Thu Vô Tế vui vẻ hỏi: "Muốn cái nào, em dọn qua đây cho anh." Nhìn cái dáng vẻ "em rất lợi hại anh muốn gì em cũng có thể lấy được" đó, Sở Qua cũng cảm thấy Thu Thu thật đáng yêu, nghiêm mặt cũng đáng yêu như vậy, trả lời: "Anh không biết hiện giờ xem cái gì thì thích hợp, em quyết định giúp anh là được."

"Ừm; Thu Vô Tế nghiêng đầu suy nghĩ nói: "Xem kiếm pháp nhà khác đi, cùng với phân tích tâm đắc về kiếm pháp của người khác đối với chúng ta qua các thời đại."

"Bịch." Hơn nghìn cuốn sách chất đống bên cạnh Sở Qua, chôn cả người hẳn ở bên trong biển sách,

Sở Qua: "2"

Thu Vô Tế cười hi hi nói: "Nếu xem xong rồi, anh cũng gần như có thể vào †âng thứ tư của Thí Kiếm Quật rồi."

Sở Qua chật vật đẩy đống sách ra, thò đầu ra ngoài nói: "Thế nhưng sư phụ đại nhân, anh không ở đây được thêm mấy ngày nữa, không xem được hết nhiều như vậy."

Thu Vô Tế sửng sốt một chút, trong lòng lại dâng lên tâm tình không nỡ rời xa vô cùng mãnh liệt."

Rõ ràng ra ngoài vẫn là ở bên nhau, nhưng cảm giác lại giống như biệt ly.

Quả thực cũng là biệt ly, bởi vì bên ngoài sách mọi người ở chung lại là một hình thức khác, nếu như bên này là tiên gia quyến lữ, bên đó chính là vợ chồng nhân thế... ừm, cũng rất tốt.

Nàng hít mọt hơi thật sâu, ổn định lại tâm tình, thản nhiên nói: "Có thể xem bao nhiêu thì xem bấy nhiêu, lần sau cũng không phải là không vào nữa. Rảnh rỗi cũng tự mình viết sách, thỏi sáo, kết hợp lao động nhẹ nhàng, không cần gấp." Thực ra lời này là đang ám thị em muốn cùng anh viết sách, vẽ tranh, gảy đàn, thổi sáo, cũng không biết là Sở Qua nghe có hiểu không."

Sóng mắt nàng lưu chuyển, lại bổ sung thêm một câu: "Mấy ngày này nếu biểu hiện tốt, sẽ có thưởng."
Bình Luận (0)
Comment