Chương 596: Tìm kiếm khởi nguồn thời gian (2)
Chương 596: Tìm kiếm khởi nguồn thời gian (2)Chương 596: Tìm kiếm khởi nguồn thời gian (2)
Lời nói phét có thể tuỳ tiện nói, thời gian vẫn chỉ có thể bình thường trôi qua.
Lần này ngọn lửa nhỏ luyện đan rất lâu, luyện đúng bảy ngày. Đôi tình nhân trẻ Sở Qua, Thu Vô Tế cũng thành thực ngoan ngoãn bảy ngày, ai gõ chữ thì gõ chữ, ai vẽ tranh thì vẽ tranh.
Thuận tiện nhắc tới, lớp học vẽ manga của Thu Vô Tế đã tốt nghiệp rồi, lấy được một tấm chứng chỉ không biết liệu có hiệu lực không.
Dù sao có hiệu lực hay không cũng không quan trọng, giống như bằng lái xe lấy được lâu như vậy rồi cũng chưa có ý định mua xe.
Đơn giản đều là một loại lạc ấn vào thế giới này, các phương diện, xây dựng lên một Thu Vô Tế chân thực.
Trong bảy ngày này trên mạng cũng yên tĩnh rồi, nhà xuất bản bên đó cũng thu hồi bản sách thực thể lần đầu, mang về in lại, nghe nói tăng giờ làm việc, bản mới đã đang được in rồi. Bản trong tay của Sở Qua trở thành bản lẻ của tái bản lần một, gần đây mỗi ngày đều xem, chỉ để tìm kiếm thời gian
Tiếc nuối chính là hiệu quả bình thường, cũng không phải là mỗi một lần đều có cảm thụ, càng thường xuyên là mắt nhìn thẳng, cái rắm gì cũng không có.
Sở Qua cũng không vội, đợi bản mới ra rồi, nhất là đợi số sách nhiều hơn rồi thử lại, hiệu quả chắc chắn là còn tốIt hơn bản bị sửa lung tung này.
Viêm Thiên Liệt vừa luyện đan, chân thân vừa đi theo tình tiết. Thân Châu trong sách đã bắt đầu có chút mưa gió sắp đến, khói báo chợ nổi rồi, không sai, chính là Viêm Thiên Liệt cấu kết với khách hải ngoại, chuẩn bị tái chiến Thu Vô Tế rồi.
Vì vậy Thu Vô Tế trong hiện thực và ngọn lửa nhỏ quắc mắt nhìn nhau, làm sao cũng nhìn không thuận mắt.
Người khởi sướng Sở Qua thì một lời cũng không nói, giả chết luôn.
Tạm thời không quan sát được "quá khứ”, thế nhưng quan sát "hiện tại” lúc gõ chữ vẫn đang tiến hành, chỉ có điều điểm quan sát của hắn lúc này phần nhiều là ở trên người của Sở Thiên Ca.
Ở dưới ngòi bút của bản thân hắn, tình tiết của Sở Thiên Ca là các loại chiến đấu, không có bao nhiêu dây dưa với Tạ Vân Nhi, còn ngoài tình tiết thì sao? Cũng không có bao nhiêu dây dưa.
Sở Thiên Ca căn bản là không có chút tâm tư nam nữ nào, sợi tơ hồng của Thu Vô Tế kéo vô ích rồi.
Chỉ có điều Sở Qua luôn cảm thấy, lúc mình gõ chữ quan sát, thường xuyên có thể nhìn thấy Sở Thiên Ca ngửng mặt lên nhìn trời, giống như phụ tử nhìn nhau.
"Hắn nhất định là cảm ứng được anh rồi." Sở Qua nói với Thu Vô Tế.
"Hắn nói tranh như không thấy, rất rõ ràng. Nói không chừng đột phá được Độ Kiếp Kỳ, sẽ đến hỏi anh."
"Ừm...' Sở Qua lặng lẽ nhìn "con trai" một lát, rồi lại chuyển ánh mắt đi.
Sở Thiên Ca như có cảm ứng, cũng †hu hồi ánh mắt nhìn lên trời.
Tâm nhìn của Thiên Đạo đã đặt ở ngoài Tiên Đạo rồi, đặt ở một tiểu quốc của nhân gian hoàn toàn không có liên quan đến tình tiết.
Tiểu quốc đó đang vào vụ xuân, ứng dụng của các loại pháp bảo khiến hắn có chút cảm giác đã xem được hiện đại hoá trông trọt, mà ở trong nước thiếu niên đang đọc sách, Thu Vô Tế đang thử chút nhĩa vụ giáo dục. .
Rất sinh cỏ, thế nhưng Sở Qua rất có hứng thú với sự biến hoá này.
Không biết hôm nào sẽ đơm hoa kết trái.
Trong biến hoá suy diễn của các tình tiết bên trong bên ngoài, đan dược của Viêm Thiên Liệt cuối cùng cũng luyện xong rồi.
"Các ngươi thật sự muốn dùng Thần Phách Ngọc Linh Đan này để đột phá Kim Đan ư?" Ngọn lửa nhỏ rất cạn lời xác nhận lần cuối: "Đây là người khác dùng để bổ trợ đột phá Hoá Thần đấy, ta hỏi các ngươi một lần nữa... đừng có ăn nổ người rồi quay lại tìm ta gây phiền phức."
Thu Vô Tế cầm đan dược nhìn trái nhìn phải, trong mắt có chút kinh diễm: "Đan phẩm này của ngươi..."
Ngọn lửa nhỏ khoanh tay: "Không phải vật phẩm nhân gian đúng không, đúng, từ xưa đến nay trên đời này chưa từng xuất hiện Thần Phách Ngọc Linh Đan tốt như vậy, nếu như nói trước kia tỷ lệ bổ trợ đột phá Hoá Thần của đan này là ba phần, thì bây giờ có tám phần rồi, holafn toàn là chơi ăn gian, không nên †ôn tại ở thế gian."
"Là bởi vì ngươi và Thanh Diệm hợp tác mà thành sao?"
"Ừm”" Ngọn lửa nhỏ thản nhiên nói: "Từ lần luyện đan này, ta cũng có sở ngộ khác, trở về thật sự có thể đánh bại ngươi."
Thu Vô Tế xì mũi coi thường: "Sở ngộ của ta không ít hơn ngươi, ngươi hiểu cái búa gì."
Ngộ của nàng là thời gian, tuy rằng vô cùng nguyên thủ, vô cùng thô ráp, nhưng trình độ huyền ảo cũng không phải là nhân gian chỉ ngộ.
Sở Qua cũng không biết Thu Vô Tế có thể ngộ được trình độ gì, tối thiểu bản thân hắn sở ngộ còn thấp.
Ngọn lửa nhỏ lười đôi co với nàng; "Ta trở về đây, thế giới bên đó sắp mở đại chiến rồi, ngươi cứ việc ở đây mà anh anh em em, nghiêm túc đột phá không nổi Kim Đan Kỳ nha"
Thu Vô Tế: "..."
Hai đốm lửa một đỏ một xanh biến mất trong hư không. Thu Vô Tế, Sở Qua cầm đan dược lưu quang lấp lánh trong tay, mới bỗng nhiên nghĩ đến, phân thân của Thu Vô Tế rất lâu rất lâu rồi không trở về...