Chương 622: Con trai rất đáng yêu (2)
Chương 622: Con trai rất đáng yêu (2)Chương 622: Con trai rất đáng yêu (2)
Sở Qua nói: "Ta mẹ nó sao lại sẽ viết... lại sẽ chém ra được tam thi ngốc như vậy chứ?"
Sở Thiên Ca: "2?"
"Không cần Tạ Vân Nhi đúng không, vậy thì còn không dễ sao?" Sở Qua hận luyện sắt không thành thép nói: "Kẻ ngốc nhà ngươi còn muốn phản bác ba ba, từ từ mà đợi đi."
Sở Thiên Ca vẻ mặt không phục muốn phản bác, lại cố gắng nén lại, sợ náo loạn đối phương lại muốn nhét người khác cho hắn, không bằng trước tiên cứ ngậm bồ hòn làm ngọt, nhịn.
Sở Qua vui vẻ.
Đây chính là mặc nhận ba ba rồi đúng không?
Có điều cách nghĩ của Sở Thiên Ca tật sự rất có ý tứ, dựa theo mạch suy tư "phân thân Đại Năng an bài" để suy nghĩ, tính chất của hắn chín là một sợi chân linh của Đại Năng trưởng thành ở địa cầu, sau khi trưởng thành bị Đại Năng hút vào thế giới này tạo tành xuyên không, ký ức địa cầu như vậy chính là trải nghiệm chân thực, đối với bản thân hắn mà nói dễ tiếp nhận hơn nhiều.
Sau đó chính là chống lại vận mệnh, thoát khỏi bản thể tà ác, độc lập tự chủ, một thiết lập đại cương tiên hiệp huyền huyễn không tệ.
Thế nhưng Sở Qua hắn rất rõ Sở Thiên Ca không phải là tính chất này, hoàn toàn chính là nhân vật tiểu thuyết mà mình viết.
Khó khăn trước kia cũng một lần nữa hiện lên trong đầu óc, Sở Thiên Ca oàn toàn là hư không sáng tạo, như vậy hắn sẽ có một vài thứ vượt ra khỏi đề cương, ai cho phép? Có phải là tự mình có thể tuỳ tiện ban cho toàn tri toàn năng?
Theo lý là không được.
Năng lực của nhân vật chính có thể vượt qua giới hạn trên của tác giả, phần tri thức đặc định cũng có thể , suy cho cùng tác giả có thể là tra Baidu để viết. Thế nhưng ở cả một hệ thống tri thức cũng không thể vượt ra khỏi giới hạn trên của tác giả, tác giả không có sẵn hệ thống tri thức này, cưỡng ép viết Baidu cũng là trăm ngàn chỗ sơ hở, không thuyết phục được độc giả, cũng không có cách nào chân thực.
Bởi vì Sở Thiên Ca xưa nay biểu hiện giống như quê mùa, cũng không triển lộ ra tri thức hiện đại gì, cho nên tri thức của hắn thực ra cũng không nhiều như bản thân hắn nghĩ, ký ức là giả mà vụn vặt. Chỉ có vào lúc đề thăng pháp bảo phi hành nghĩ đến máy bay, lúc đề thăng âm nhạc tiên đạo sẽ nghĩ đến ca khúc hiện đại, mà liên quan đến tu hành có thể là đây đầu là ấn tượng văn học mạng, nhưng trên thực tế chỉ có ấn tượng, hắn không có sẵn hệ thống tri thức hoàn chỉn.
Đây mới là tương đối hợp lô gic.
Cái này làm sao xác nhận? Kiểm tra đề toán của hắn à?
Sở Qua bỗng nhiên đưa tay vào trong hư không hoá ra tám chữ: "Ngươi đọc một lượt?"
Sở Thiên Ca chăm chú nhìn, rõ ràng mà đọc: "Hoa tuyết bay bay, gió bắc tiêu tiêu."
Sở Qua nhìn chằm chằm. Sở Thiên Ca vò đầu: "Thế nào? Tám chữ này rất khó đọc sao? Hay là có đại đạo thực giải gì?"
Sở Qua bỗng nhiên cất giọng quái dị nói: "Nương tử-"
Sở Thiên Ca bị doạ cho co rúm lại: "Ngươi làm gì..."
"Không có gì." Sở Qua vỗ vai của hắn: "Dưỡng thương cho tốt đi, sớm đến Huyền Tiên, ba ba đợi ngươi đó."
Nói xong câu này, cũng không đợi Sở Thiên Ca phản kháng, biến mất nhanh như chớp, trực tiếp đi tìm Thu Thu.
Đến cũng đến rồi, thăm con trai Xong cũng nên đi thăm vợ rồi.
Con trai rất đáng yêu, cũng được.
"Tông chủ, vừa rồi Bổ Phong Đường cấp báo!" Toàn Cơ đang bẩm báo với Thu Vô Tế: "Một canh giờ trước, có Cửu Đầu Xà đêm khuya tập kích Vân Tiêu Tành, bị Sở Thiên Ca tắm máu đánh bại."
Thu Vô Tế thu lại cuốn sách trong tay, lông mày cau lại: "Cái này không nên... Vân Tiêu Thành không phải dễ đánh như vậy, cho dù Tạ Cửu Tiêu không ở đó cũng không dễ đánh, có thể chống đỡ được đến khi Tạ Cửu Tiêu trở về, bọn chúng càng là một chút cơ hội cũng không có, hành động này chắc chắn có mục đích khác. Còn có tin tức gì khác không?"
Toàn Cơ nói: "Cũng không có tin tức khác."
Thu Vô Tế gật đuầ nói: "Trước kia Tạ Cửu Tiêu chỉ có thể quan sát được bọn họ đến Thần Châu rồi, sau khi tiến vào rất khó quan sát được động tĩnh, dẫn đến bọn họ ở trong tối, chúng ta tương đối bị động. Lần này bất luận bọn họ có mục đích gì, cũng là tự bại hành tung, Tạ Cửu Tiêu chắc chắn sẽ truy tìm được hướng đi của Cửu Đầu Xà đó, như vậy cũng tính là từ tối chuyển thành sáng, quyền chủ động của chúng ta sắp đến rồi... thật phiền, cẩu Thiên Đạo gì, thiết lập cái trò gì...
Toàn Cơ nhìn thẳng vào nàng.
Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Biểu tình đó nhìn ta làm gì, mắng Thiên Đạo thì sao, hắn còn có tam thi ở chỗ ta làm đồ đệ đó, ta không ứng phó được Thiên Đạo, còn không đánh được đồ đệ ta à? Lần sau gặp phạt hắt trước..."
"Phạt anh bị buôn chết có phải không?" Thanh âm của Sở Qua vang lên bên tai, một khuôn mặt từ sau vai thò tới: "Xem sách gì vậy, cho anh xem nào... lại nói Tây Môn Khánh đó..."
Toàn Cơ thận trọng nhìn sắc mặt của tông chủ, từng bước lặng lẽ lùi về sau.
Sắc mặt lúc xanh lúc đỏ lúc trắng đó cũng quá đặc sắc rồi, cảm thấy tiểu sư thúc tổ sẽ chết rất thảm...