Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 636 - Chương 635: Thu Thu Của Tương Lai (1)

Chương 635: Thu Thu của tương lai (1) Chương 635: Thu Thu của tương lai (1)Chương 635: Thu Thu của tương lai (1)

Thu Thu tự truyện chỉ có một vạn chữ, nội dung vô cùng sàng lọc. Hơn nữa là ngôi đầu tiên, không liên quan đến hành sự ngoài góc nhìn, vì vậy vẽ tranh chủ yếu tập trung trên người của Thu Vô Tế, dễ sửa hơn không ít.

Thế nhưng dễ sửa hơn nữa cũng không phải là ngày một ngày hai là xong chuyện, Sở Qua kế hoạch phân thành hai ba mươi tập làm dần dần, tranh thủ trong vòng hai ngày có thể ra được tập đầu tiên.

Tăng ca đến chạng vạng, cuối cùng cũng làm ra được bản thảo cho tập đầu tiên, Sở Qua theo thường lệ mời mọi người ăn bữa cơm, ăn xong đôi tình nhân dắt nhau về nhà nghỉ ngơi. "Vì sao lại cảm thấy càng ngày càng nhiều việc để làm vậy..."

Về đến nhà, Thu Vô Tế hất tung giày dép, ngã người lên ghế sô pha lẩm bẩm: "Trước kia em chỉ cần nấu cơm, phê duyệt khu bình luận sách, thời gian khác cũng đều xem video và tiểu thuyết của người khác, bây giờ lại phải để tâm đến công ty manga, mỗi tuần phải nhớ có tập mới. . ngày tháng vui vẻ không quay lại nữa rồi..."

Sở Qua cũng có chút mệt mỏi ngồi bên cạnh, đương nhiên loại mệt mỏi này không phải là thân thể mệt, mà là tâm mệt, quả thực cảm thấy gân đây việc càng ngày càng nhiều, bớt đi nhiều thời gian nghỉ ngơi thả lỏng.

Trên thực tế công việc tăng thêm là không nhiều, đối với hai người tu tiên mà nói nhiều việc hơn cũng không sao, không có trở ngại nội tâm. Thế nhưng thấy dáng vẻ xụi lơ của Thu Vô Tế vẫn cảm thấy rất buồn cười: "Này, trước kia tự em nói, không muốn làm bà chủ gia đình, muốn tự mình có công việc, bây giờ chê công việc nhiều rồi à?”

"Đúng vậy." Thu Vô Tế bày nát nói: "Em mặc kệ, manga này làm xong rồi, anh nuôi em."

Sở Qua cười hi hi cầm chân nàng ngịch ngợm.

Kim Đan đại năng chính là tốt, không nhiễm bụi trần, ở ngoài bôn ba một ngày, chân vẫn giống như thuỷ tỉnh, trắng sáng như ngọc, một chút mùi cũng không có.

"Ai da đừng sờ nữa, ngứa." Thu Vô Tế đạp đạp.

Sở Qua không cho động đậy nói: "Được được, không sờ, vậy thì nắm." "Biến thái."

Sở Qua cũng mặt dày nói: "Anh chính là biến thái. Chân cũng không cho Sờ, ai nuôi a."

"Hừ." Thu Vô Tế cũng không đôi co với hẳn, lười biếng trở mình, gác chân lên đùi hẳn: "Nói công việc đi, thực ra cái khác vẫn tốt... chỉ là có một cảm giác lo lắng cần phải hoàn thành rất khó chịu, ở trong sách thỉnh thoảng em sẽ nghĩ, ai da mình có cần về hiện thế không, manga liệu có bị gián đoạn không... chuyện của chúng ta bên này không có cảm giác này, ai phát minh ra hình thức đăng nhiều kỳ..."

"Nói theo người trong sách, muốn biết phần sau thế nào, mời nghe hạ hồi phân giải."

". em trở về đánh Khô Trai Lão Nhân” "Giận chó đánh mèo người ta làm gì, cũng không phải là ông ấy phát minh ra." Sở Qua cười nói: "Bây giờ biết nỗi khổ của cẩu gõ chữ bọn anh rồi chứ?"

"Đừng có đánh đồng nhé." Thu Vô Tế lẩm bẩm: "Anh thoải mái hơn cẩu gõ chữ khác nhiều, gõ chữ của anh đã rất lâu rồi vẫn treo máy, hiện giờ càng đáng ghét, đã bắt đầu sao chép tình tiết rồi."

"Mệt mỏi của anh thể hiện ở phương diện khác, tác giả nhà ai thê thảm giống như anh, phải đối mặt với người trong sách tạo phản... hơn nữa đây chính là có thể mất mạng đấy, anh lúc nào không phải nơm nớp lo sợ giống như giẫãm lên băng mỏng chứ."

Thu Vô Tế buồn cười.

"Lại nói như vậy cũng là mỗi ngày đứng lên đều phải ngữ có áp lực tâm lý chương mới hay không." Sở Qua than thở: "Giống như bây giờ, em đã có thể nghỉ ngơi rồi, anh đợi lát nữa còn phải đi gõ một chương bản thảo của sáng sớm mai."

"Hả hôm nay hình như anh không viết?"

"Đúng giờ, trước kia sao chép chuyện của Sở Qua và các em, đặc biệt là một nửa chương về cuộc chiến đấu của Sở Thiên Ca."

Thu Vô Tế cho một ánh mắt khinh bỉ, Sở Qua như gió lướt qua mặt.

Gõ chữ mà không có chút mặt dày này thì còn gõ chữ gì nữa.

"Đợi đã.." Thu Vô Tế bỗng nhiên nghĩ đến gì đó nói: "Vì sao anh còn phải viết bây giờ, bản thảo tôn cả tháng ở trong sách đâu."

"Đó là bản thảo khai phá quyển sau phần Thiên Giới, không phải bây giờ dùng."

".. cho nên đây có phải là nguyên nhân vì sao Thiên Đế nhảy ra không?”

Sở Qua sửng sốt, gãi đầu.

Hình như có khả năng, bản thân lại quên mất cái này, luôn cảm thấy tình tiết chưa đến lúc lên trời, nhưng thực ra sớm đã viết rồi.

Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, một địa đồ mới khai phá, cách Thiên Đế còn xa, ngay cả tên cũng còn chưa từng xuất hiện.

Sở Qua chạy về phòng lấy bản thảo ra xem đi xem lại vài lần, quả thực không có liên quan đến Thiên Đế, còn cách xa.
Bình Luận (0)
Comment