Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 637 - Chương 636: Thu Thu Của Tương Lai (2)

Chương 636: Thu Thu của tương lai (2) Chương 636: Thu Thu của tương lai (2)Chương 636: Thu Thu của tương lai (2)

Thế nhưng cái này thật sự có khả năng là nguyên nhân Thiên Đế bắt đầu sinh động, địa đồ chưa từng khai phá có dấu tích của chân nhân hoạt động, từ Phật Đà bị Thu Vô Tế cho rằng khuôn mặt giống như AI đó, bắt đầu tiến hoá đến tư duy chủ động có thể bố cục.

Phá án rồi!

Liều mạng đi hồi tưởng quá khứ, làm cả buổi, nguyên nhân căn bản lại ở phía sau... công cốc.

Thu Vô Tế liếc nhìn hắn, khinh thường tột đỉnh: "Phụ thần ở đây? Ở đây lăn qua lăn lại nghĩ trái nghĩ phải, tự mình đã mở ra địa đồ Thiên Giới cũng không biết!"

Trên mặt Sở Qua không nhịn được: "Còn, còn không cần đến bản thảo, quên mất không phải là rất bình thường à... huống hồ địa đồ có mở ra hay không không phải trọng điểm, hắn làm sao liên lạc được với cự nhân một mắt mới là quan trọng, điểm này vẫn còn chưa tìm ra."

Thu Vô Tế lười để ý hắn nói: "Biết căn nguyên thì dễ làm rồi, phương pháp gì mới không phải là quan trọng. Em còn tưởng Thiên Đế đó thần bí bao nhiêu, có thể từ trong mộng mị tự mình khởi linh, hoá ra trình tự cũng khởi động rồi, vậy thì có gì giỏi nữa."

Sở Qua sờ cằm trầm tư.

Không những đã khởi động, hơn nữa không phải là khởi động ở hiện thế, nội dung phần này là bản thân mình viết khi ở hậu viện Vân Tế Sơn trong sách. Cái này nói không chừng cũng có liên quan đến việc Thiên Giới cảm ứng thế giới này, cảm giác tồn tại mạnh đến mức có thể ngược lại từ hạ giới khởi động thượng giới, phản thiên rồi...

Nghĩ đến còn rất thú vị...

Thật và ảo càng ngày càng không phân rõ ràng rồi.

Tuy rằng không tìm được phương pháp Thiên Đế làm cách nào liên lạc với cự nhân một mắt, thế nhưng quả thực như Thu Thu nói, tìm được căn nguyên, phiền muộn trong lòng lập tức tiêu tán bảy tám phần, nhẹ nhõm hơn nhiều rồi.

Sở Qua vươn vai đứng lên: "Anh vào xem bản thảo."

Thu Vô Tế biết ý tứ của hắn: "Anh muốn quan sát Thiên Giới à?"

"Ừm, hơn nữa.." Thần sắc của Sở Qua có chút quái dị, thấp giọng nói: "Trước kia quan sát quá khứ, như vậy anh quan sát quyển sau một chút về tình tiết thế giới mới khởi động, có phải là quan sát tương lai không?"

Trong lòng Thu Vô Tế bỗng nhiên có chút cảm giác chấn động.

Đúng rồi, có thể quan sát quá khứ, cũng có thể xem hết tương lai, đây mới là thời gian.

Không ngời rằng hành động sai lầm vượt qua bản thảo quyền một, vừa vặn lại hợp với yêu cầu của thời gian.

Thu Vô Tế mang theo mấy phần tâm tình hành hương, cẩn thận nhìn Sở Qua cầm giấy tuyên đó lên. Chữ tiểu khải viết bằng bút lông trên giấy, vẫn là bản thân nàng dạy hắn viết... vốn dĩ chữ của hắn xấu như gà bới.

Thế nhưng ở dưới sự chỉ dạy của nàng, dường như là ẩn giấu mật mã thăm dò tương lai.

Sở Qua ngồi ở trên ghế, gạt bỏ tạp niệm, bắt đầu nghiêm túc xem bản thảo.

Giấy tuyên trắng tỉnh dân dần khuếch tán, khuếch tán, hoá thành tầng mây dày đặc.

Khác với quan sát quá khứ, mây tan sương toả, nhìn hết núi sông. Lần này mây ở dưới chân.

Trên thực tế bên dưới vẫn là đất đai, chỉ là linh khí vô cùng bành trướng khiến cho người ta có ảo giác như đứng trên mây mù.

Phía trước là mặt trời sáng chói, trong ánh mặt trời tẩy rửa phàm trần, có người từ trong ánh sáng chói chang phiêu nhiên mà ra, tà áo tung bay, du ngoạn Tiên Cảnh.

Thu Vô Tế phi thăng, bắt đầu phần Thiên Giới.

Đây là Thu Vô Tế đã phá trừ giới hạn Nhân Giới, chân chính đột phá đến Chân Tiên, hơn nữa vừa đột phá đã là Chân Tiên đỉnh cấp, tích luỹ của nàng đã quá nhiều rồi.

"Vèo vèo vèo!" Xung quanh nổi lên độn quang, mấy vị Chân Tiên từ đẳng xa dồn dập đến gân.

"Người phi thăng?" Có người ở xa hô: "Quả nhiên không nằm ngoài dự tính của Thiên Đế, thật sự có người phi thăng xuất hiện ở Thiên Cổ Thiên Địa Đoạn Kiều."

"Người phi thăng, theo ta đi gặp Thiên Đế."

"Người phi thăng, theo ta đi gặp Đạo Tôn."

Một đám người tự mình ầm ï.

Thu Vô Tế mỉm cười, lười để ý bọn họ, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời, bờ môi mấp máy khẩu hình: "Anh đang nhìn à? Sở Qua đến từ tháng 12." Sở Qua: "..."

Thu Vô Tế muốn nói gì đó, nhưng muốn nói lại thôi, vẫn mỉm cười nói": "Có vài chuyện chưa xảy ra, vốn định nói với anh, thế nhưng em cảm thấy anh biết trước nói không chừng ngược lại sẽ có thay đổi. Chỉ nói với anh một câu, xem nhiều chút, càng xa càng tốt. Được rồi em biết anh không chống đỡ nổi, nhìn trộm tương lai tỉnh thân phản phệ anh chịu không được, trở về nghỉ ngơi đi.

Sở Qua: "Đù."

Hắn thật sự không chống đỡ được, mới nghe một câu như vậy đầu đã đau muốn nứt ra rồi, tư duy như thuỷ triều lùi ra khỏi Thiên Giới.

Quay đầu lại nhìn, bên cạnh là Thu Thu đang chớp mắt kỳ vọng nhìn hắn: "Thế nào rồi, thế nào rồi? Nhìn thấy em của tương lai không? Em sau khi phi thăng có đẹp không?"

Ánh mắt của Sở Qua rời rạc nhìn nàng một hồi, mới miễn cưỡng ngưng tụ lại tâm thần, nghiến răng nghiến lợi nói: "Riddler cút ra khỏi Nam Giang."
Bình Luận (0)
Comment