Chương 82: Dạy học (1)
Chương 82: Dạy học (1)Chương 82: Dạy học (1)
"Đồ nhi xin dâng trà cho sư phụ."
Thu Vô Tế đang ngồi ở mép giường trong phòng, vừa tức giận vừa nực cười, nhìn Sở Qua giống như một tên tay sai bưng ly trà đứng trước mặt mình.
Cái này là mạnh ai nấy gọi đúng không, ta gọi ngươi phụ thần, ngươi gọi †a sư phụ.
Còn có cái cách chơi nào khác hay không?
Trong lòng Thu Vô Tế cảm thấy rất tức cười, trên mặt vẫn cứ lạnh lùng như vậy: "Bản tọa lúc nào thu qua loại đệ tử bại hoại như vậy đâu? Cút."
Sở Qua cười làm lành: "Đã dạy ta phép thuật nhập môn, thì đã là sư phụ rồi, vốn dĩ còn phải dạy ta một số pháp thuật nhỏ..."
"Không dạy, tại sao phải dạy?" Thu Vô Tế nghiêm mặt nói: "Ngươi đi Vân Tế tông mà hỏi xem, muốn bái bổn tọa làm sư phụ là chuyện dễ như vậy sao?"
"Vâng vâng vâng, nhãn quang của sư phụ đúng là cao, đến tận bây giờ vẫn chưa thu qua đồ đệ đích truyền nào, nhiều nhất là chỉ điểm cho các vị môn hạ. Cho nên mọi thứ đều có bắt đầu mà, đúng hay không..."
Thu Vô Tế mặt không chút biểu lộ: "Lễ bái sư đây sao? Để bổn tọa nhìn thành ý của ngươi."
Sở Qua cẩn thận nói: "Kỳ thực đồ nhi cũng có tất chân..."
"Ngươi đi chết đi!" Thu Vô Tế triệt để phát công, rốt cục không bảo trì được cái †ạo hình lạnh lùng ngồi xếp bằng kia nữa, đứng dậy muốn đánh người. Sở Qua không lùi mà ngược lại tiến tới, trực tiếp đưa chén trà vào tay của nàng: "Sư phụ bớt giận, uống ngụm trà sẽ có ích cho thể xác và tinh thần."
"Xì" Thu Vô Tế vốn chỉ là đang đùa với hắn, vừa tức cười vừa buồn bực nhận lấy chén trà: "Trà nơi đây của các ngươi, hữu ích thể xác tinh thần như thế nào?"
"Ta không có viết công nghệ sao trà cho thế giới của các ngươi, cho nên ngươi chưa từng thử qua, uống thử xem, mặc dù trà này hơi nát."
Thu Vô Tế nhấp môi một ngụm, khẽ vuốt cằm: "Tuy có chút uế khí phàm tục, công nghệ này cũng rất khả quan."
Sở Qua mặc kệ nàng ngồi đó giả vờ, ngươi ăn khoai tây xào thịt bò sao không nói là uế khí phàm tục chứ, uống ngụm trà còn giả vờ nữa. Nhưng hắn cũng không lật tẩy nàng, cười nói: "Sư phụ đã uống trà mà đệ tử dâng, phải chăng nên dạy một chút..."
Thu Vô Tế khoan thai nhấp trà: "Không dạy."
Sở Qua: "2"
Thu Vô Tế hừ lạnh nói: "Cái này là do chính ngươi thiết lập, tàng hình thuộc về pháp môn cao cấp, bây giờ ngươi tạm thời chưa học được, còn cái pháp môn rác rưởi nhìn xuyên thấu kia, ngoại trừ thỏa mãn cái tâm tư hèn mọn dâm tặc bỉ ổi của ngươi ra, cũng đâu còn chỗ nào để dùng."
Sở Qua vội nói: "Sao lại có thể vô dụng chứ, cái đồ chơi này thuận tiện biết bao, đánh bài với người khác chắc chắn sẽ thắng, a..."
Thu Vô Tế: "..."
Đây không phải là pháp môn rất tốt để kiếm tiền hay sao, dường như cũng không cần giấy căn cước gì nữa, sao ngươi không nói sớm?
Sở Qua xấu hổ lui lại: "Cái này, bình thường ta không có đánh bài, cho nên không có nghĩ đến cái này... Lại nói ngươi đi gạt tiền của người bình thường cũng không tốt, mà ở chỗ của chúng ta căn bản vốn là không có sòng bạc..."
Thu Vô Tế thầm nói căn bản không có, ngược lại là chưa chắc, trước kia ngươi có biết đến hắc quyền sao?
Bất quá trong thời gian ngắn, nàng cũng không muốn sinh sự tiếp, liền không tiếp tục nói cái này, chỉ là nói: "Cái kĩ năng sinh lợi này, mặc dù có pháp môn chuyên môn để ngươi sớm vận dụng được, nhưng theo ta thấy không cần phải lãng phí thời gian để học, chỉ cần ngươi tu hành đạt tới trình độ nhất định, lúc đó chỉ cần đơn giản vận công vào hai mắt là đã có thể nhìn thấu những đồ vật bình thường rồi, chỉ là xem sự tinh vi khi khống chế pháp lực của ngươi mà thôi. Ngươi thật sự phải học, theo ta đó là kĩ năng bảo mệnh."
Nàng dừng một lúc, trở nên nghiêm túc hơn hẳn: "Sở Qua, ta có cảm giác thế giới này, là một thế giới rất an toàn hòa bình đối với người bình thường, nhưng vẫn còn những vòng xoáy ở những nơi ngươi chưa biết đến. Trước kia ngươi có thể sống như người bình thường, nhưng bây giờ ngươi đã có tư cách chạm vào vòng xoáy đó rồi, vòng xoáy tự nhiên sẽ lôi kéo ngươi, không thể lấy kinh nghiệm cũ đối mặt với chuyện này. Nếu ta không có ở đây, ngươi phải có sức tự bảo vệ."
Cái tâm tư đùa giỡn của Sở Qua cũng triệt để thu hồi, nghiêm nghị gật nhẹ đầu: "Ừm."
Cho nên cái đầu tiên ngươi cần phải nắm chắc, chính là thân pháp, Thu Vô Tế nở nụ cười, ngón tay nhỏ nhắn điểm vào giữa hai hàng lông mày của Sở Qua: "Cái gì là thân pháp ... ngươi sẽ hiểu."
Tâm pháp cùng khẩu quyết rõ ràng đang được đưa vào trong óc, tiên gia truyền pháp chính là đơn giản tự nhiên như thế, cũng hơi khô khan.
Sở Qua đương nhiên biết đây là cái gì, vốn dĩ đây chính là công pháp phối hợp tiêu chuẩn mà hắn đã viết cho nữ chính dùng để bảo mệnh và thể hiện tiên khí.
Cũng là thân pháp chủ yếu của Thu Vô Tế, cũng là một trong những tuyệt học cao cấp nhất của Vân Tế tông - Vân Thủy Vô Tích.
Thu Vô Tế nếu như xuất chiêu này, thân thể sẽ hợp vào đám mây, giống như thu thủy, mênh mông vô tận, không biết tại nơi đâu, thật sự có thể khiến cho kẻ địch cảm thấy, ngàn dặm thanh thu mênh mông bát ngát.
Nhưng nó cũng không phải là cái công pháp cao cường gì cho lắm, mà là do Thu Vô Tế đạt được trong lúc rảnh rồi, sau khi tu hành của nàng đạt được đột phá thì đã cải tiến môn công pháp này, cũng chính là nói, công pháp cơ bản mà đệ tử cấp thấp cũng có thể học được. Cái đãi ngộ này cũng không phải là dành riêng cho Sở Qua, thân pháp căn bản vốn dĩ nằm ở tầng thứ nhất trong Tàng Kinh Lâu, rất nhiều đệ tử đã học qua, cũng sắp trở thành một trong những công pháp đại biểu riêng cho Vân Tế tông rồi.
Cho nên "Ngươi hiểu đấy!"