Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 81 - Chương 81: Nếu Là Các Ngươi Sẽ Học Loại Nào Trước? (2)

Chương 81: Nếu là các ngươi sẽ học loại nào trước? (2) Chương 81: Nếu là các ngươi sẽ học loại nào trước? (2)Chương 81: Nếu là các ngươi sẽ học loại nào trước? (2)

Thật là... nếu nói là người hiểu nàng nhất, bây giờ đã có thể từ từ phát hiện, lòng nữ nhân như kim đáy biển. Nàng càng lúc càng trở nên tươi mới, đã không thể nào hiểu rõ như trước được nữa, ngay cả biểu hiện này của nàng cũng không thể nào đọc hiểu được.

Điều duy nhất có thể xác định được là, nếu muốn làm những chuyện vượt quá giới hạn, đại khái có thể sẽ thật sự bị chém.

Sở Qua khoanh tay ngồi trở về trước máy vi tính, phát hiện bản thân không thể đánh chữ được nữa, trong đầu rối bời.

"Ừm, nữ nhân mới là kẻ thù lớn nhất của sáng tác. Ta tin chắc như vậy!"

"Ăn cơm" Không biết đánh được bao lâu, tốt xấu gì cũng đã đăng được một chương, thì âm thanh lãnh đạm của Thu Vô Tế truyền đến.

Lần nào Sở Qua cũng cảm thấy hai chữ này đặc biệt thơm giòn, nghe xong giống như có một nguồn sức lực dùng mãi không hết.

Ừm, hắn đã nghĩ lại rồi, nữ nhân không phải là kẻ địch của việc sáng tác, hẳn xác định.

Lúc ăn cơm "Ngươi làm gì mà giống con chim cút thế?", Sở Qua im lặng lùa cơm, Thu Vô Tế giống như gia trưởng ngồi đối diện, nghiêm mặt nói: "Bình thường không phải rất thích nói chuyện sao?"

Sở Qua đờ đân nói: "Khi ăn không nói."

"Bớt làm trò đi." Thu Vô Tế nói: "Còn mấy ngày nữa thì ngươi họp lớp?"

"Hôm nay là thứ tư, tối ngày mốt thì họp."

Thu Vô Tế ngẩng đầu, suy nghĩ một chút: "Tính toán một chút, ta hẳn có thể ở lại đến lúc đó, nhưng nếu ngươi có chuyện riêng của mình, ta cũng không nhất định là phải ở đây, đến lúc đó cũng về bên kia của mình để giải quyết một số việc."

"Ừm”" họp lớp vốn cũng không nói đến việc dân theo người nhà hay bạn gái gì đó, Sở Qua vốn dĩ cũng không dự định đưa nàng đi, nàng trở vê đó giải quyết một vài việc cũng rất tốt. Ngược lại lời nói này khiến hắn có cảm giác giống như nàng "đã tiến bộ', từ việc bị ép phải trở về, biến thành bản thân muốn về thì về.

Nỗ lực thêm một chút, đến khi có thể muốn đến thì đến, muốn về thì về, đại khái cũng chính là lúc nguyên thân của nàng có thể xuất hiện rồi?

"Ngươi đang nghĩ đến nguyên thân của ta sao?" Thu Vô Tế đoán được hắn đang nghĩ điều gì, cười lạnh nói: "Nếu nguyên thân của ta thật sự bước ra, chỉ sợ là cho ngươi một đấm, ngươi sẽ lập tức tan thành mây khói, ngươi còn chờ đợi hay sao?"

"Ừm...' có phải là 'đâm không thủng' hay không? Không thể nói không thể nói. Sở Qua chỉ có thể cười bù: "Đối với ta mà nói, đó đều là ngươi, là phân thân hay nguyên thân vốn dĩ không vấn đề gì, chỉ cần dựa vào khả năng khống chế sức lực của ngươi, chẳng lẽ còn sợ sẽ đánh chết †a thật sao?”

Thu Vô Tế liếc nhìn hắn một chút, trong mắt ngược lại có chút kinh ngạc: "Cái tu hành này của ngươi... đã luyện được mấy ngày vậy?” Sở Qua nghĩ nghĩ: "Ba ngày, mỗi ngày sớm tối đều ngồi thiền một lần, sao thế?"

Thu Vô Tế bĩu môi một cái, cúi đầu ăn cơm.

Nàng sợ nhịn không được mà đánh hắn.

Bởi vì tu hành vốn dĩ là khô khan và dài đằng đẳng, ba ngày đối với người khác mà nói chỉ mới là nhập môn, có thể cảm nhận khí, đó đã là thiên tài. Cho dù có giống như Sở Qua được mình đưa khí vào để dẫn dắt đi nữa, muốn chuyển hóa thành của bản thân, đó cũng không phải việc một sớm một chiều, dự tính cũng phải là một tháng.

Nhưng hắn, thế mà đã triệt để chuyển hóa thành của bản thân được, †âng một Luyện Khí kỳ đã tương đối vững chắc, hắn đã có thể dùng một chút pháp thuật đơn giản.

Sao lại có thể ăn gian như vậy? Phụ thần thì hay lắm sao? Điều này khiến những người đã cực khổ tu luyện vạn năm như chúng ta phải nhìn nhận ra sao? Hơn nữa, cái thế giới này rõ ràng là linh khí mỏng manh, theo lý mà nói thì ngươi phải càng chậm mới đúng...

Điều này nàng cũng không tiện nói rõ ra, bởi vì giờ đây bản thân Sở Qua không hiểu rõ những điều này, chỉ cho rằng là ngồi thiền bình thường, còn thuận tiện chìm vào giấc ngủ, ngược lại là phù hợp với sự tịnh tâm "không làm mà làm" kia. Một khi có mối theo đuổi quá mức rõ ràng, ngược lại sẽ phá hủy trạng thái hiện tại.

"Như thế nào, như thế nào?" Sở Qua vân tiếp tục truy hỏi.

"Không có gì." Thu Vô Tế là ra vẻ khinh bỉ: "Vốn cho rằng phụ thần sẽ hay ho như thế nào, xem ra cũng bình thường."

Sở Qua cũng không để ý, cười nói "Ta lúc đầu ngay cả căn cốt để tu luyện cũng không có, chính ngươi đã giúp ta cải thiện, luyện không tốt cũng rất bình thường, dù sao bây giờ tinh thần của ta rất tốt, ngủ đây đủ, ta đã rất thỏa mãn rồi."

Thu Vô Tế nhìn có vẻ tùy ý: "Mặc dù là bình thường, nhưng nếu muốn luyện một chút pháp thuật đơn giản cũng có thể được, ngươi dự định học loại nào trước?"

Hai mắt Sở Qua sáng lên: Ẩn hình, nhìn xuyên!"

"Đùng!" nửa bát cơm đập lên trên đầu hắn, Thu Vô Tế nổi giận đùng đùng đứng dậy bỏ đi: "Tự ngươi học luôn đi!"
Bình Luận (0)
Comment