Nhìn số lượng kinh khủng của tiểu tuyết thú, Tuyết Nhu đưa ra ý tưởng của mình.
"Chít chít chít!"
Nghe thấy lời Tuyết Nhu nói, con sóc nhỏ lập tức vẫy cái móng nhỏ của nó và bắt đầu làm động tác.
Theo các bước chuyển động của nó.
Mười vạn con tiểu tuyết thú đồng thời đào mặt băng, chúng nó nhanh chóng đào ra hết trái băng này đến trái băng khác.
Đây đều là những trái băng ăn ngon, mỗi trái tượng trưng cho một điểm, ở đây có ít nhất hai mươi vạn trái, tương đương với hai mươi vạn điểm tích lũy.
Nhìn thấy số lượng trái băng đáng sợ, giọng nói của Tuyết Nhu run rẩy.
"Lý Hiên tiên sinh, ngươi giàu rồi, đây là hai mươi vạn điểm tích lũy. Nếu hấp thu, nhất định ngươi sẽ đạt được hạng nhất."
"Không đúng, tích lũy được mười vạn điểm là có thể nhận được tất cả phần thưởng, tất cả phần thưởng!"
"Đúng, dưới tình huống bình thường, người xếp thứ nhất đến người đứng thứ ba đều có phần thưởng, nhưng điểm tích lũy của ngươi quá nhiều, cho nên có thể lấy toàn bộ phần thưởng."
Tuyết Kỳ cũng nói, hoàn toàn choáng váng trước cảnh tượng trước mặt.
"Vậy à, thật ra ta thích các loại trái cây hơn." Lý Hiên bình tĩnh nói.
"Chít chít chít!"
Nghe thấy những lời Lý Hiên nói, con sóc nhỏ nhanh chóng kêu lên vài tiếng rõ to.
Nghe thấy tiếng kêu của con sóc nhỏ, hàng lông mày của Lý Hiên khẽ nhướng.
"Ngươi có thể kiếm được cho ta sao? Nếu ngươi thực sự có thể tìm được trái cây siêu cấp, ta sẽ tặng ngươi một món quà lớn."
"Chít chít chít!"
Con sóc nhỏ vội vàng gật đầu, quang huy trong mắt lập lòe, liên tục lóe lên như thể truyền tin tức ra ngoài.
Ầm ầm!
Băng tuyết ở phía xa quay cuồng, toàn bộ đại tuyết thú từ trong lòng băng chui lên, gầm rú xông về phương xa, hiển nhiên là đã đi tìm trái cây.
Nhìn thấy những con tuyết thú vạm vỡ chui ra khỏi mặt băng, nhìn thấy chúng lao như điên về phía xa, Tuyết Nhu và Tuyết Kỳ một lần nữa chấn động, toàn toàn sững sờ.
Nơi khác.
Bên ngoài sơn cốc Tuyết Nguyệt
Quỷ dị và tà ma đang chiến đấu trên không trung, đang chiến đấu với hằng hà tuyết thú, đồng thời hái trái băng của nơi này để kiếm điểm tích lũy.
Có điều, dù trái băng của nơi này rất nhiều thì số lượng tuyết thú cũng đông đảo không kém, vì có được trái băng, bọn họ đã chiến đấu rất lâu với đám tuyết thú, dần dần chiếm được ưu thế.
Nhưng mà lúc này, song phương chiến đấu càng kịch liệt, những tuyết thú liều mạng công kích, cho dù bị nổ tung thì chúng vẫn nhanh chóng khôi phục lại dưới lớp băng tuyết.
"Damien, đám tuyết thú này quá khó đối phó, khó khăn lắm mới thổi bay cái đầu của tuyết thú, kết quả lại mọc trở lại, tức chết ta." Hùng ma tức giận nói.
"Đừng giết tiểu tuyết thú, sẽ giảm điểm." Sư ma nhắc nhở.
"Giảm điểm tích lũy ư? Chết tiệt, thảo nào ta giết nhiều tuyết thú như vậy mà điểm tích lũy lại xếp thứ tư, tiểu tuyết thú làm giảm điểm tích lũy, đáng chết."
Hùng ma sầu não vô cùng, nhìn 2100 điểm tích lũy của mình, sau đó lại nhìn 8200 điểm tích lũy của người đứng thứ nhất, hùng ma rất tức tối.
"Thông minh hơn đi, nếu có thể không giết đại tuyết thú thì đừng giết, mặc dù đại tuyết thú không giảm điểm tích lũy, nhưng giết chúng nó cũng không giúp tăng điểm tích lũy, chỉ có giết tuyết ô nhiễm mới tăng điểm." Sư ma lần nữa nhắc nhở.
"Đại tuyết thú cũng không tăng điểm tích lũy sao?" Hùng ma bối rối.
"Đúng thể, chỉ có tuyết ô nhiễm là tăng điểm, ngươi đoán không sai, là chúng ta ô nhiễm bí cảnh Hàn Băng bằng hắc khí, sinh ra thú ô nhiễm." Sư ma phiền muộn nói.
"Thì ra là như vậy, bí cảnh này quá lợi hại, khó khăn lắm chúng ta mới tạo ra tuyết ô nhiễm, vậy mà lại bị chính chúng ta giết chết, chết tiệt."
Hùng ma rất buồn bực, cảm thấy trước đó mình vội một lúc là vô dụng.
“Bí cảnh này tồn tại từ trước đến nay, tất nhiên là có điểm đặc biệt, nhưng không sao, ô nhiễm của chúng ta vẫn có hiệu quả, mấy chục năm nữa bí cảnh này sẽ hoàn toàn ô nhiễm."
"Đến lúc đó, bí cảnh này sẽ là lãnh địa của Tà Thần đại nhân, chúng ta nhất định phải nhanh chóng đề cao thực lực mới có thể đạt được lợi ích, nếu không sau này sẽ không có cơ hội tiến vào đây nữa." Sư ma lại nói.
"Thì ra là thế, nhưng điểm tích lũy của ta quá thấp, đứng thứ tư." Hùng ma rất chán nản.
"Ngươi mạnh hơn nhiều so với hai Tuyết Nữ kia, các nàng còn chưa có điểm tích lũy, nhưng điều khiến ta bất ngờ là lại có chiếc lệnh bài thứ tư, hai Nhân tộc đến."
Sư ma nhìn chữ trên lệnh bài, cột thứ năm viết hai cái tên, lần lượt là Lý - Nhân tộc và Băng - Nhân tộc.
Đây rõ ràng là danh hiệu, nhưng sự xuất hiện của Nhân tộc vẫn khiến sư ma không vui, nó muốn giết chết bọn họ.
"Hai Nhân tộc đó cũng thật là vô dụng, lâu đến vậy mà mới kiếm được mười điểm tích lũy, không giống chúng ta, đã kiếm được mấy ngàn điểm tích lũy rồi." Hùng ma cuối cùng cũng lấy lại được chút tự tin và lộ ra vẻ tự mãn.
"Nói thế cũng đúng, chẳng qua là Nhân tộc rác rưởi mà thôi, đến cả số điểm tích lũy lẻ của chúng ta mà cũng không bằng." Sư ma cũng rất kiêu ngạo, cảm thấy Nhân tộc là một trò cười.
Nhưng, ngay tại thời điểm này.
Ngay khi hùng ma và sư ma đang hả hê.
Điểm tích lũy trên lệnh bài đột ngột thay đổi.
Điểm tích lũy trong cột của Lý - Nhân tộc đột nhiên biến thành một ngàn, thay đổi đột ngột như vậy khiến hai tà ma chết lặng tại chỗ.