Hai con tà ma may mắn còn sống sót bên cạnh cũng vội vàng gật đầu, chỉ là trên mặt vẫn còn đeo nỗi sợ hãi.
“Ba nghìn con? Nhiều như thế sao? Là hoang thú gì?” Đại tướng Hồng Ma nghiêm túc hỏi.
“Là một loại hoang thí khỉ kỳ lạ. Trong tay bọn chúng cầm một cây gậy màu vàng, chiến đấu thì vô cùng điên cuồng, cây gậy còn có thể biến to thu nhỏ.”
“Thực lực của những tên này chỉ Kim Đan kỳ, nhưng phương thức chiến đấu thì vô cùng hung dữ, hoàn toàn không sợ áp bức của chúng ta, đến là lập tức tấn công.”
“Cũng may bọn chúng không biết tự bạo, không có cách nào tổn thương chúng ta, nhưng bọn chúng có thể thả ra lốc xoáy hệ phong, lập tức thả ra ba nghìn cái lốc xoáy, trực tiếp nhốt chúng ta bên trong.”
“Cuối cùng, trải qua một trận đại chiến điên cuồng, dưới sự truy sát của một nghìn con quái thú khỉ, chúng ta mới trốn được về.” Tà ma chó nghĩ lại còn phát sợ nói.
“Thì ra là như vậy, hoang thú đáng chết, ta đi giết bọn chúng.” Đại tướng quân Hồng Ma phẫn nộ không thôi, lập tức dẫn đại quân xông ra ngoài.
Lần này bọn chúng rất dễ dàng tìm thấy hoang thú khỉ, chẳng mấy chốc đôi bên đã chiến đấu kịch liệt, cuối cùng hoang thú khỉ chết hết cả, mà tà ma chỉ có một vài con bị thương.
“Quả thực là có chút hung dữ, rõ ràng là đã bị ta chặt đứt nửa người rồi vậy mà vẫn cầm gậy đánh cho ta một phát.”
Hồng Ma sờ mặt của mình, mặc dù không đau không ngứa nhưng nó vẫn cảm thấy rất mất mặt.
May sao đối phương đã bị diệt toàn bộ, nó cũng có thể yên tâm đưa đám tà ma quay về.
Kết quả chẳng được mấy ngày.
Người của nó đi quấy rối Nhân tộc lại gặp phải hoang thú, một lần nữa, bọn chúng lại tổn thất tám cường giả.
Đợi đến khi đại tướng quân Hồng Ma dẫn thuộc hạ đến tìm đám hoang thú này.
Nó phát hiện ra rằng những hoang thú này cực kỳ xấu xí, thân hình giống người, đầu thì là đầu heo, trong tay còn cầm một cái cào.
“Giết sạch bọn chúng!”
Đại tướng quân Hồng Ma gào thét và bắt đầu tàn sát, điên cuồng giết hết sạch những con hoang thú mang dáng hình con lợn này.
Nửa tháng sau.
Khi lại có thuộc hạ quay về với những vết thương chồng chất, đại tướng quân Hồng Ma tức đến phát điên rồi gào thét nói.
“Lần này lại là ai?”
“Bẩm đại tướng quân, lần này là một đám thỏ bắp thịt cuồn cuộn, chiến đấu vô cùng điên cuồng, đầu rơi mất mà vẫn còn tấn công.” Thuộc hạ bị thương vội trả lời.
“Thỏ à? Đầu rơi mất mà còn tiến công sao? Chết tiệt! Sao gần đây cứ xuất hiện sinh vật quái lạ thế? Rốt cuộc chuyện này là thế nào?”
Đại tướng quân Hồng Ma tức giận không thôi, cảm thấy gần đây đen đủi hết sức, cứ luôn gặp phải mấy đợt tập kích quái lạ.
Căn cứ khó khăn lắm mới được tăng viện một chút, kết quả lại tổn thất thuộc hạ, khiến binh lực của căn cứ mãi không có cách tăng đến trình độ hài lòng.
Trong sự tức giận, nó chỉ có thể tiếp tục dẫn đại quân rời khỏi căn cứ và tấn công kẻ địch bên ngoài.
Một nơi khác.
Bên ngoài căn cứ của quỷ dị.
Lý Hiên đứng tại một vị trí bí ẩn trong rừng cây, âm thầm chú ý tình hình phía trong căn cứ.
Bên phía tà mà có rất nhiều Huyết Phân Thân gây rối, cục diện được ổn định tạm thời, nhưng căn cứ của quỷ dị thì khá là phiền toái.
Số lượng quỷ dị bên này vẫn cứ tăng, sớm muộn gì cũng sẽ thành tai họa, Lý Hiên định điều động một nhóm Huyết Phân Thân đến bên này săn giết các loại quỷ dị.
‘Ting! Huyết Phân Thân của ngài thành công hoàn thành Truyền Tống Trận Siêu Viễn Trình, nối liền đại lục Trung Châu với đại lục Thần Bí.’
‘Ting! Đệ tử A Ngốc của ngài chiến đấu vượt cấp, tập kích thành công, giết chết quỷ dị Nguyên Anh kỳ, thôn phệ tiến hóa, tự mình tiến giai thành Nguyên Anh sơ kỳ, phần thưởng của ngài: Một cơ hội đúc thành Nguyên Anh hoàn mỹ.’
“Hửm?”
Nghe tiếng nhắc nhở máy móc, hai mắt Lý Hiên sáng lên, nhất là cơ hội đúc thành Nguyên Anh hoàn mỹ, cơ hội này càng khiến Lý Hiên mừng rỡ không thôi.
“Cơ hội đúc thành Nguyên Anh hoàn mỹ, quá tốt rồi, thật quá tốt rồi.”
Lý Hiên mừng rỡ không thôi, nếu hắn đạt tới Nguyên Anh kỳ. Nếu vậy, rốt cuộc cũng không cẩn thận dè dặt như bây giờ nữa, hắn chiến đấu ở ngoại vực mà không e dè kiêng sợ gì.
Nghĩ tới đây, hắn búng tay một cái, trong phút chốc, Huyết Phân Thân ở Trung Châu lập tức chết phần lớn.
Sau đó hắn lấy ra một bình sứ, vứt trên mặt đất.
Bụp bụp bụp!
Đông đảo Huyết Phân Thân ngưng tụ thành hình, số lượng nhanh chóng tăng lên, trực tiếp tăng đến mấy ngàn người.
“Cộng thêm với trước đó, tổng cộng có chín nghìn chín trăm Huyết Phân Thân bảo vệ Nhân tộc ở ngoại vực, cũng đủ rồi, nên trở về đúc Nguyên Anh thôi.”
Lý Hiên hài lòng gật đầu, sau đó thân thể chui xuống đất cả ngàn mét, hoàn toàn ẩn náu, linh hồn của hắn thì trở về bí cảnh Hàn Băng, bắt đầu đúc Nguyên Anh.
Còn về chuyện Truyền Tống Trận Siêu Viễn Trình, hắn truyền tin cho Tần Nguyệt, để nàng báo cáo chuyện này lên, cũng giúp cho Nhân tộc liên lạc với địa lục thần bí nhanh hơn.
. . . . .
Căn cứ núi Thanh Phong.
Thủ lĩnh Vũ tỷ dẫn mọi người đánh giá tình báo gần đây, biết tà ma ở căn cứ Hắc Sơn nhiều lần gặp phải tập kích, các nàng mừng rỡ không thôi.
“Không ngờ tà ma lại bị hoang thú tập kích, còn chết khá nhiều cao thủ, thật là hả lòng hả dạ.” Đội trưởng Thiết Sơn vui mừng nói.