"Nhưng đối mặt với hai kẻ thù mạnh mẽ là Nanh Sói và Hắc Manh Xà, cho dù chúng ta có vượt qua được thì cũng tổn thất thảm trọng. Ta không muốn thấy nhiều tộc nhân chết đi như vậy." Bàn Hùng Vương lắc đầu.
"Chuyện..."
Thỏ Vương im lặng, sao mà nó không hiểu kẻ địch mạnh cơ chứ.
Nhưng trứng của tộc nhân mới trong bộ lạc đã nở rồi, chắc chắn cần có thức ăn, nó tuyệt đối không thể đi đường vòng.
Giờ phút này, hiện trường lâm vào tĩnh mịch, tất cả mọi người đều không biết phải làm sao.
Cũng vào lúc đó.
Tiếng sói tru từ xa truyền đến, thanh âm càng ngày càng gần, còn xen lẫn những tiếng nổ ầm ầm.
Mấu chốt là trong tiếng sói tru xen lại lẫn tiếng gào đau đớn, giống như Nanh Sói đang bị thương.
Âm thanh thế khiến Thỏ Vương và Bàn Hùng Vương có chút sững sờ, chúng nó vội vàng quay đầu nhìn về phía thung lũng Lạc Phong.
Xa xa kia.
Bọn chúng chỉ có thể thấy bụi bay mù mịt, hơn nữa khoảng cách rất xa, có đá cùng cây cối ngăn trở, tạm thời không thấy rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng chẳng bao lâu sau, bọn chúng đã nhìn thấy một cảnh tượng khó có thể tin.
Chỉ thấy hơn mười con Nanh Sói đang hoảng sợ chạy trốn, hoảng hốt chạy khỏi sự truy đuổi của tám con Dong Nham Cự Thú.
Đám Nanh Sói này đã không còn Lang Vương, hiện tại chúng được một con sói hộ vệ dẫn đầu, liều mạng chạy trốn, hiển nhiên là đã gặp nguy hiểm rất lớn.
Thấy cảnh này.
Sắc mặt Thỏ Vương và Bàn Hùng Vương thay đổi, bởi vì đám Nanh Sói này vừa nhìn đã biết là bầy Nanh Sói trong thung lũng, vốn do một con Lang Vương dần đầu.
Nhưng hiện tại.
Lang Vương đã biến mất, chỉ còn lại vài con Nanh Sói bị thương, điều này chứng tỏ Nanh Sói đã gặp phải mối nguy to lớn, đang bị truy sát.
Nghĩ đến chuyên Nanh Sói mạnh vô cùng đang bị truy sát, sắc mặt Thỏ Vương và Hắc Hùng Vương biến đổi, chúng vội vàng siết chặt vũ khí trong tay và trốn sang một bên, sợ chọc giận kẻ thù không rõ.
Đúng lúc này.
Một giọng nói lạnh nhạt đột ngột vang lên, trong giọng nói có chút non nớt.
"Diệt!"
Cùng với chữ 'Diệt' được cất lời, một Văn Tự Thần Bí đột ngột xuất hiện trên bầu trời.
Thỏ Vương và Bàn Hùng Vương không thể hiểu chữ cái này, không rõ là chữ gì.
Nhưng sau khi chữ cái này xuất hiện, nó hung hăng áp xuống với thế Thái Sơn áp đỉnh, ầm ầm đánh xuống trong ánh mắt hoảng sợ của Nanh Sói.
Đùng đùng!
Mặt đất rung chuyển, cát bụi tung bay.
Mười mấy con Nanh Sói cứ thế chết đi trong tuyệt vọng, ngay cả kêu rên cũng không kịp kêu thì đã bị Văn Tự Thần Bí tiêu diệt.
Nhìn thấy một màn này, Thỏ Vương và Bàn Hùng Vương ợ đến mức da đầu tê dại, cả đám càng thêm cẩn thận ẩn nấp, vẻ mặt căng thẳng đến cực điểm.
Trong tình huống này.
Tiếng móng va chạm với mặt đất chậm rãi vang lên.
Ngay sau đó, một con mai hoa lộc chậm rãi từ xa đi tới, đây là một con Lộc Cảm Tri nhị giai, là chủng tộc có cảm nhận mạnh mẽ, nhưng con lộc này chẳng là gì cả.
Bởi vì có một con thỏ trắng như tuyết đứng trên đầu mai hoa lộc, nó đang ôm ba trái Ngân Nguyệt chuyển đến chuyển đi, giống như đang đi ngao du.
Sự xuất hiện của con thỏ lập tức khiến những con thỏ đang trốn trong bóng tối mở to mắt, nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt khó tin.
"Thỏ trắng sao? Nó vậy mà lại là bộ tộc Thỏ Cuồng Bạo."
Đội trưởng thỏ lam trong đội kinh ngạc thốt lên, đầu óc không kịp xoay chuyển.
Là một thành viên của bộ tộc Thỏ Cuồng Bạo, ngay cả khi chúng nó mới gặp Lý Hiên lần đầu tiên, chúng nó vẫn có thể nhận ra Lý Hiên là tộc nhân của bộ tộc Thỏ Cuồng Bạo một cách dễ dàng, lại còn là thỏ trắng thuộc tộc Vương Hậu.
Nhưng Lý Hiên quá mạnh, năng lực hắn sử dụng quá biến thái, phương thức chiến đấu hoàn toàn khác với chúng nó, chuyện này khiến lũ thỏ vô cùng bối rối.
"Có thể là hoàng hậu của bộ lạc Thỏ Cuồng Bạo cỡ lớn nào đó, nếu không thì sao nó lại mạnh như thế." Đội trưởng thỏ đen ngẫm nghĩ một chút rồi nói.
"Cũng có thể, nhưng ta cảm thấy con Thỏ Cuồng Bạo này rất non nớt, giống như là thỏ con vừa mới phá xác không lâu, lạ thật."
"Ta cũng có cảm giác như vậy, hơn nữa ta cảm thấy cấp bậc của nó hình như là nhất giai thất đẳng. Nhưng tám tảng đá kỳ quái kia, còn cả Lộc Cảm Tri nhị giai chịu sự sai khiến của nó, điều này cho thấy nó rất mạnh."
"Đúng vậy, các ngươi xem trái Ngân Nguyệt trên móng vuốt của nó, nhất định là lấy từ chỗ bầy Nanh Sói, hơn nữa nhất định là nó giết chết bầy Nanh Sói."
Đám thỏ thuộc bộ tộc Thỏ Cuồng Bạo thì thầm bàn tán, âm thầm suy đoán thân phận của Lý Hiên.
Chỉ là chúng nó có nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến chuyện Lý Hiên thực sự đi ra từ bộ lạc của chính chúng nó.
Chúng nó chỉ nghĩ rằng Lý Hiên đến từ một bộ lạc Thỏ Cuồng Bạo khác, còn là loại bộ lạc cỡ siêu lớn.
Không chỉ đám Thỏ Cuồng Bạo cho là như vậy, đám Bàn Hùng bên cạnh cũng cho là như thế.
Lý Hiên chẳng hề hay biết gì về suy nghĩ của chúng nó, mà dù có biết thì hắn cũng lười để ý.
Sau khi giải quyết bầy Nanh Sói, hắn đã khống chế mai hoa lộc rời đi, vừa đi về phía xa vừa ăn trái Ngân Nguyệt.
Chờ cho đến khi Lý Hiên đi xa.
Đám Thỏ Cuồng Bạo và Bàn Hùng mới dám đi ra, sau khi cẩn thận kiểm tra xác chết trên mặt đất, vẻ mặt của chúng rất nghiêm túc.