"Ta có thiên phú trời sinh, tu hành đã mấy trăm năm, thời điểm lợi hại nhất cũng chỉ phong ấn hai tộc Diệt Thế."
"Nhưng Lý Hiên mới học hai tháng đã phong ấn chín mươi chín tộc Diệt Thế, làm thế là dọa gấu chết khiếp."
Đội trưởng Hùng Miêu run rẩy trả lời, cảm thấy toàn bộ thế giới toàn bộ thế giới quan đã đổ vỡ.
Phải biết rằng, phong ấn linh hồn của nó đã rất lợi hại, là con tương đối mạnh trong bộ tộc Hùng Miêu.
Nhưng nó mạnh như vậy, lại cảm thấy bản thân chẳng là gì cả, nó không đủ tư cách để so sánh với Lý Hiên.
Nghe nói như thế, nhỏ giọng nói bên cạnh cũng vô cùng hoảng sợ, nó nhìn Miêu Nữ đang thừa người và Hùng Miêu đang chấn động, Hỏa Hầu Tử khẽ hỏi.
"Thật sự là do Lý Hiên làm sao? Rõ ràng là hắn mới học được hai tháng, sao lại lợi hại đến mức độ này, quá biến thái rồi."
"Đây có thể là thiên tài, không, ta phải tra xem đây là Phong Ấn phù gì, tại sao lại có thuộc tính băng."
"Miêu Nữ, ngươi nhanh mở không gian ở nơi này ra cho ta xem một chút." Đội trưởng Hùng Miêu vội vàng nói.
"Được, được, được."
Đầu óc Miêu Nữ mờ mịt, nhưng vẫn vén không gian ra theo bản năng, để lộ Phong Ấn phù sáng lóng lánh bên trong.
Lần lượt nhìn những Phong Ấn phù màu trắng tuyệt đẹp bên trong, cảm nhận được dao động nhỏ đến khó nhận rõ, đội trưởng Hùng Miêu lập tức nhặt một chiếc lên và kiểm tra cẩn thận.
"Đây là Tứ Phong Ấn Linh Hồn phù, Lý Hiên đã có thể bố trí Tứ Phong Ấn Linh Hồn phù nhanh như vậy sao, đây là phong ấn mạnh nhất ta có thể bố trí."
"Đợi đã, thì ra là chồng lên nhau, lạ thật, sao lại có thể chồng lên được? Và tại sao lại có thể thêm thuộc tính hàn băng vào nữa? Rốt cuộc là làm như thế nào?"
"Chết tiệt, ta càng nhìn càng không thể hiểu được, như đang đọc thiên thư vậy." Đội trưởng Hùng Miêu cào bộ lông của nó,cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, nhưng nó vẫn không thể hiểu được.
Hỏa Hầu Tử bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì cũng vò đầu bứt tai, nhe răng trợn mắt theo gấu trúc.
Tại thời điểm này.
Bóng dáng thành chủ và phó thành chủ đột nhiên từ dưới đất bay lên không trung, sau đó từng luồng quang huy lấp lánh tỏa ra.
Ngay sau đó.
Các vị này kết nối với nhau bởi thứ quang huy này, rồi biến thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ, nuốt chửng chín mươi chín tộc Diệt Thế trên mặt đất, quả cầu ánh sáng biến mất.
"phù! Cuối cùng đã xử lý xong tộc Diệt Thế! Lần này thắng lớn làm sao!"
"Đúng thế, đúng thế, công thần phải được khen thưởng."
Đám cao tầng trong không trung thở phào nhẹ nhõm, sau đó đồng thời quay đầu nhìn về phía đội trưởng Hùng Miêu.
Vèo vèo vèo!
Vài bóng dáng xẹt qua, trực tiếp xách các thành viên tiểu đội Hùng Miêu đi mất, mang bọn chúng về phòng nghị sự ở thành Kỳ Lân hỏi chuyện.
Phòng nghị sự.
Các cao tầng nghiêm túc hỏi, chúng nó đã hoảng sợ khi được biết Phong Ấn phù bằng hàn băng là do Lý Hiên bố trí.
"Hùng Miêu, đây không phải là lúc để nói đùa, có thật là linh phù bằng hàn băng do Lý Hiên bố trí hay không?" Phó thành chủ Hoàng Thử Lang nghiêm túc nói.
"Đúng vậy, ngày hôm qua chúng ta cùng nhau đi tu bổ Phong Ấn phù, ta phát hiện ra rằng thiên phú của hắn vô cùng đáng sợ, chỉ học tập hai tháng đã trở thành phong ấn linh hồn Sư."
"Khi ấy ta chỉ cảm thấy hắn rất lợi hại, thiên tư siêu phàm, nhất định sẽ vượt qua ta trong tương lai, nhưng ai có thể ngờ được rằng."
"Hắn không chỉ vượt qua ta mà còn bố trí ra Phong Ấn phù đáng sợ như vậy, thực sự khiến một gấu sợ chết khiếp." đội trưởng Hùng Miêu bị đả kích nói.
"Ta có thể làm chứng cho những gì đội trưởng nói, ngày hôm qua ta tận mắt chứng kiến Lý Hiên bố trí Phong Ấn phù bằng bông tuyết."
"Lúc đó ta còn cảm thấy không ổn, lo rằng Phong Ấn phù do Lý Hiên bố trí quá kém. Buổi tối, sau khi trở về ta đã nó với đội trưởng Hùng Miêu."
"Đội trưởng Hùng Miêu rất tin tưởng vào Lý Hiên, nhưng bản thân ta lại rất lo, sợ rằng Phong Ấn phù do Lý Hiên bố trí quá rác rưởi."
"Cuối cùng, ai mà ngờ được rằng, Phong Ấn phù do Lý Hiên bố trí hoàn toàn không phải rác rưởi, ngược lại, nó mạnh đến mức trấn áp được nhiều tộc Diệt Thế như vậy, quá mạnh."
Nghĩ đến cảnh tượng khi này, trong ánh mắt Miêu Nữ vẫn còn rung động.
Hỏa Hầu Tử và Thanh Ngưu bên cạnh không nói chuyện, nhưng chúng cùng nhau gật đầu biểu thị đồng ý.
"Hóa ra là thế!"
Tất cả cao tầng đều kinh ngạc, đều quay đầu nhìn về phía phó thành chủ Bạch Hồ Diễm.
"Đừng nhìn ta, ta cũng không ngờ được, ta chỉ cho rằng hắn rất có tiềm lực, muốn nuôi dưỡng một hy vọng cho thành Kỳ Lân chúng ta."
"Kết quả không ngờ được là hắn lại tặng cho chúng ta một món quà lớn đến thế, lập nên cống hiến lớn đến vậy, thực sự đáng kinh ngạc.
Phó thành chủ Bạch Hồ Diễm mỉm cười, hai cái lỗ tai nhỏ của nàng vui vẻ lay động.
"Đó đúng là một thành tích tuyệt vời và hiếm có, lúc trước ta còn cho rằng Lý Hiên không có tư cách dùng quả Thánh Linh, nhưng hiện tại xem ra, có vẻ như là ta hẹp hòi rồi."
Phó thành chủ Hoàng Thử Lang thở dài thật sâu, trước đó nó không hài lòng chuyện cho Lý Hiên dùng quả Thánh Linh, nhưng hiện tại xem ra đúng thật là Lý Hiên có tư cách đó.
Lý Hiên đã có cống hiến to lớn như vậy, đừng nói đến những sinh vật Thần Vực bình thường, ngay cả phó thành chủ như nó cũng phải mất một thời gian dài mới làm được như vậy.