Chương 1122: Không Dám Nói Đã Khỏi
Chương 1122: Không Dám Nói Đã KhỏiChương 1122: Không Dám Nói Đã Khỏi
Dạ Kinh Đường đối Giang châu cũng không hiểu rõ, đứng trên boong thuyên nhìn ra xa một lát phong cảnh về sau, liên xoay người trở lại thuyên trong lầu.
Từ Vân An xuất phát đến tiến vào Giang châu, đã qua nửa tháng, hắn được Dục Hỏa đồ cùng các loại thần dược thẩm thấu vào, thân thể đã hoàn toàn khôi phục, về phần lữ trình trên đường, ngược lại không có gì để nói.
Bởi vì Phạm cô nương nhìn rất chặt, hắn không thể phóng túng, trên căn bản chính là dưỡng thương, đợi sau khi quan thuyền đã chuẩn bị tốt, hắn liền đi theo Thái hậu lên thuyền; Tam Nương và Thủy Nhi, vì cân nhắc thân thể hắn, đều leo lên thương thuyền đi theo phía sau, còn duy trì khoảng cách mấy chục dặm, tránh cho đêm hôm khuya hắn sờ lên thuyền cho buồn chán.
Phạm cô nương ngược lại ở trước mặt, nhưng rất hung dữ, đúng hạn bảo hắn ăn cơm, nghỉ ngơi, có thể nói là mười hai canh giờ không cho phép rời khỏi tâm mắt.
Dạ Kinh đường biết đây là đang suy nghĩ cho thân thể mình, đương nhiên không có mâu thuẫn gì, cũng không có cơ hội xăng bậy.
Ý của Thái hậu nương nương, là cùng hắn về Giang Châu, hai người du sơn ngoạn thủy thân mật gì đó, kết quả lên thuyền nhìn xem, kế bên là Ngọc Hổ ngồi ở trong phòng chời
Trước mặt Ngọc Hổ, Thái hậu nương nương nào dám mắt đi mày lại cùng tiểu tình lang, cả ngày đoan trang bày ra tư thế Thái hậu, hắn muốn gặp mặt, trước tiên đều phải cho người thông báo, sau khi được cho phép thì mới có thể đi vào thỉnh an.
Mà Ngọc Hổ cũng không khác lắm, chuyến này mạo hiểm cải trang vi hành, giống như lần trước Thái hậu ra ngoài, giả trang thành nữ quan đi theo; mặc dù đều biết thân phận của nàng, nhưng bảo thuyền dù lớn cũng chỉ có một cái lâu, Ngọc Hổ cũng không thể để cho Thái hậu lên boong thuyền gây rối cùng Dạ Kinh Dường, dọc theo đường đi chỉ ở tâng cao nhất của mũi thuyền, cùng Thái hậu chơi cờ giải sầu.
Tuy rằng kỳ lực của Thái hậu nương nương rất bình thường, nhưng hiển nhiên Ngọc Hổ cũng không cao lắm, hai người coi như kỳ phùng địch thủ.
Dạ Kinh Đường không tiện đi vào tư vấn, mấy ngày nay đều lấy thân phận hộ vệ đi theo ở từng tầng một, còn rất tri kỷ, không quên chuyện dạy hắn học, còn sắp xếp một nữ quan chuyên môn, dạy hắn các loại thi từ ca phú.
Dạ Kinh Đường đi vào lâu thuyền, có thể thấy được vài cung nữ đều tựa lên cửa sổ của gian phòng, dõi mắt nhìn ra xa bờ sông, còn đang xì xào bàn tán:
"Phía nam thật ấm áp, Vân An tuyết rơi, nơi này còn giống mùa xuân..."
"Không trách được nhà giàu đều thích ở Giang Châu..."....
Dạ Kinh đường đi qua mấy gian phòng, tới cửa phòng ngủ của mình, giương mắt quan sát, có thể thấy được trong phòng đã bày sẵn đồ ăn.
Phạm Thanh Hòa ở trên thuyền, vì trang phục thống nhất, nàng thay trang phục của y nữ, mặc dù tố chất thanh nhã, nhưng tư thái rõ ràng hơn hẳn những y nữ khác, vạt áo mông tròn, vạt áo căng lên, mặc trang phục của y nữ còn tỏ ra đoan trang thanh lịch lại có mê hoặc...
Mà chim béo lông xù ngồi xổm trên ghế nhỏ cạnh bàn, có thể là người khác nói béo nên có chút thương tâm, trong khoảng thời gian này quyết tâm giảm béo, trước kia một bữa ăn ba con cá, hôm nay chỉ ăn bốn con.
Tuy hình thể lông xù không có bất cứ biến hóa gì, nhưng Dạ Kinh Đường vẫn rất quan tâm đến cảm nhận của Chim Chim, vào cửa còn khen ngợi một câu:
"Tại sao lại gây rồi, cơm vẫn cần ăn cho thật ngon, đói bụng không có sức lực để bay, làm thế nào đây?”
"Chít chít - "
Phạm Thanh Hòa đoan đoan chính chính ngồi ở trước bàn, Dạ Kinh Đường vừa tiến đến, liền đưa tay xới cơm, dò hỏi:
"Để cho ngươi ra ngoài hoạt động một chút, sao ngươi lại đứng ở boong tàu nhìn ngắm? Đi nhiều một chút, mới có thể khôi phục nhanh được."
Dạ Kinh Đường ngồi xuống trên ghế, đem Chim Chim đặt ở trên đùi, gắp cá trắm đen đút cơm, đồng thời cười nói:
"Ta luyện dục hỏa đồ, mỗi ngày ăn no nằm ngủ, đều có thể khôi phục như lúc ban đầu. Hiện tại cảm giác đã hoàn toàn khôi phục, có thể tự do hoạt động không?"
Phạm Thanh Hòa mỗi ngày đều tự mình kiểm tra, biết mấy ngày trước Dạ Kinh đường có thể tự do hoạt động.
Nhưng trên thuyền lại không có cô nương để thị tẩm, nàng không thể nào nói là hoàn toàn khôi phục, nếu không Dạ Kinh Đường sẽ muốn phát tiết dục hỏa, đem nữ đại phu như nàng xử đẹp thì làm sao bây giờ?
Dạ kinh đường long tinh hổ mãnh liệt, còn nghỉ ngơi dưỡng sức nửa tháng, Phạm Thanh Hòa cho dù chưa trải qua chuyện nam nữ, cũng biết nếu mình không phản kháng thành công, khẳng định sẽ bị hành cho không cách nào rời thuyền, vì thế vẫn là nghiêm túc nói:
"Mặt ngoài thì tốt, nhưng vẫn phải chăm sóc tinh khí thần, chờ đến thành Giang Châu rồi nói sau."
Dạ Kinh Đường cảm thấy tới Giang châu thành, sợ là một người Tam Nương khẳng định ứng phó không được; lần trước ba người uống trà với nhau, Thủy Nhi cùng Tam Nương nói chuyện còn rất vui vẻ, không biết có thể hỗ trợ nhau hay không . .