Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1137 - Chương 1137: Muốn Sư Phụ Thưởng

Chương 1137: Muốn Sư Phụ Thưởng Chương 1137: Muốn Sư Phụ ThưởngChương 1137: Muốn Sư Phụ Thưởng

Tuyền cơ chân nhân cảm thấy đề tài này tán gẫu không được, liền mở miệng ngắt lời, nói thời gian không còn sớm, sau đó mang theo hai cô nương quay về.

Tiêu cục Nguyên Thanh cách phố Nhạn ước chừng hơn hai dặm đường, xung quanh đều là xa mã hành, đoàn người Tam Nương đặt chân ở đại trạch Trân gia.

Trân Nguyên Thanh với tư cách là đại đường chủ Hồng Hoa Lâu, của cải cũng không nhỏ, phía trước tòa nhà là tiêu cục, phía sau còn lại là đại viện nhà sân tường trắng ngói xanh, gia quyến cũng đều ở chỗ này.

Sau khi Vân Ly trở về, bởi vì không có việc gì, trực tiếp bị Giám Công Bình Nhi lôi kéo trở về phòng chép sách.

Tuyền cơ chân nhân thấy Tam Nương còn chưa trở về, liền đi vê phía phòng của mình, trên đường còn đang suy nghĩ mấy ngày nay Thanh Hòa có giữ được điểm mấu chốt hay không, nên vụng trộm đi tới Quốc Công Phủ xem một chút.

Kết quả Tuyền cơ chân nhân đẩy cửa phòng ra, giương mắt liền nhìn thấy trong phòng có người đang đứng.

Bóng người mặc áo công tử màu đen, đầu đội ngọc quan, ăn mặc rất nho nhã tuấn lãng, hai tay chắp sau lưng đứng ở trước vách tường, đang nhìn Giang Cảnh Đồ mà nàng tiện tay vẽ trên đường, trên bản đồ còn cầm bài thơ nhỏ nàng tiện tay viết ra —— Thu Thủy Trường Thiên Cộng Thương Mang, nhìn xuyên ngàn dặm tư khó quên. Được khi nào làm bạn với vua, cùng nằm trên mặt hoa anh đào để nguội.

Tuyền Cơ chân nhân nhíu mày, tháo mũ che mặt xuống, lộ ra gương mặt thanh lệ động lòng người, đáy mắt có ba phần không vui, dùng chân đóng cửa lại:

"Dạ Kinh đường, ngươi càng ngày càng làm càn, không chào hỏi, có thể tự ý tiến vào phòng sư trưởng?"

Dạ Kinh Đường quay đầu lại, nhìn thấy Thủy Nhi bạch y như tiên, trong đầu không biết suy nghĩ gì,...

Dạ Kinh Đường cảm thấy mình bị nghẹn ra bệnh, nhanh chóng đè tạp niệm xuống, đi tới trước mặt mỉm cười nói:

"Tĩnh Vương sắp xếp cho ta một nữ phu tử, dạy cầm kỳ thi họa, lúc đầu ta còn cho rằng mình có chút tài nghệ, vừa nhìn bức họa của Lục tiên tử, ta cảm thấy sau này vẫn là phải thực tập võ công mới tốt. Thiên phú này khiến người ta tuyệt vọng..."

Tuyền Cơ chân nhân cũng không đáp lại lời khen tặng này, đi tới trước vách tường, thu bức hoạ cuộn tròn dấu diếm sự tương tư tận đáy lòng vào, rồi sau đó ngồi xuống bên cạnh bàn trà, Hợp Hoan Kiếm đặt ở trên tay:

"Không phải ngươi đang ở Tần gia ăn tiệc sao? Sao lại chạy tới đây?"

"Tiệc xã giao mà thôi, cũng ăn chưa bao lâu." Dạ Kinh Đường thấy Tuyền Cơ chân nhân đang ngồi tư thế nhàn tản lại kiếm không rời người, khá buồn cười, thoải mái ngồi xuống bên cạnh, rót hai chén:

"Ta đâu có ăn người, sao lại đề phòng ta như vậy?"

"Hừ, ta không phải là không muốn đề phòng ngươi. Kết quả thì sao? Chỉ vì nhất thời vô ý uống nhiều hai chén liền bị tên tiểu tặc nhà ngươi..."

Tuyền cơ chân nhân nói đến đây, còn lộ ra vài phần bi phẫn hận giống như Ngưng Nhi, nhưng mà vì tính cách nên biểu hiện không giống.

Dạ Kinh đường cũng không tranh luận với nhau luôn, dáng vẻ biết sai:

"Là ta không tốt, lần trước xác thực uống nhiều quá, sau khi uống rượu làm loạn. Việc đã đến nước này, kính mong Lục tiên tử sớm nguôi giận, đến uống nước."

Tuyền cơ chân nhân tiếp nhận chén trà nhấp một ngụm, có thể là cảm thấy không thú vị, lại lấy hồ lô rượu màu son ra, làm ra bộ dáng tạm thời không so đo với ngươi, ngược lại hỏi:

"Thái hậu đâu? Nếu yến tiệc tan hết, ta đi tiếp nàng nhé."

"Thái hậu mới vừa về nhà, ở cùng một chỗ với Triệu phu nhân, chỉ sợ phải tán gẫu một đêm, ngày mai Lục tiên tử lại đi đi."



Tuyền cơ chân nhân cảm giác được Dạ Kinh Đường không muốn để cho nàng đêm nay chạy mất, hồ nghi nói:

"Thật hay giả đây?"

Dạ Kinh Đường biết hôm nay Thái hậu cao hứng, vốn còn định qua đó khoe khoang Thái hậu, nhưng Triệu phu nhân quả thật ở ngay bên cạnh còn có mấy chị dâu. Hắn bất đắc dĩ nói:

"Chuyện như vậy, ta lừa ngươi làm gì. Còn chuyện hôm nay trong yến hội, ta gặp được Ngô Quốc công, ngươi đoán xem xảy ra chuyện gì?"

Tuy rằng Tuyên cơ chân nhân trên đường nghe được lời đồn, nhưng vẫn làm ra bộ dáng rất hứng thú:

"Hừ hừ?"

Dạ Kinh đường nghiêm túc kể lại chuyện xảy ra trong bữa tiệc, sau đó nói:

"Sau khi ta được Lục tiên tử dạy bảo, cũng không có lười biếng chút nào, biểu hiện hôm nay có thể tính là được rồi chứ?"

Tuyền Cơ chân nhân gật đầu nhẹ, bất quá lập tức ý thức được cái gì, dò hỏi:

"Biểu hiện quả thật không tệ, sau đó thì sao? Để sư trưởng ta thưởng cho đệ tử chút phải không?”

Dạ Kinh Đường có ý này, nói ra miệng thì quá ngại ngùng, hắn tự nhiên phải hàm súc, mỉm cười nói:

"Ta cũng không có ý này, nhưng mà Lục tiên tử chịu khen ngợi hai câu, trong lòng cũng rất cao hứng.'

Tuyền Cơ chân nhân thấy Dạ Kinh Đường vòng vèo tranh công, quả thực có chút buồn cười, hơi cân nhắc một chút, tựa ở trên ghế, tay chống bên mặt:

"Ta nghiêm túc dạy ngươi, ngươi lại muốn cầm gậy thu thập vi sư, ngươi chính là tôn sư trọng đạo như vậy sao?"

?

Dạ Kinh Đường thấy Thủy Nhi nói mát mẻ, ánh mắt lộ ra ý cười, đứng dậy đi tới trước mặt, dắt tay nàng đứng lên:

"Làm sao có thể nói là thu thập, hẳn phải là hầu hạ. Lần trước quả thực uống nhiều quá, không biết nặng nhẹ..."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment