Chương 1138: Đang Luyện Công
Chương 1138: Đang Luyện CôngChương 1138: Đang Luyện Công
Tuyền Cơ chân nhân bị hơi thở nóng bỏng thổi vào mặt, có thể phát giác được Dạ Kinh đường hiện tại tinh mãnh giống như trâu rừng, đáy lòng bỗng nhiên có chút chột dạ, bảo trì bộ dáng phong khinh vân đạm, đem tay sau lưng dời đi, chậm rãi đi về phía cái giường, duỗi lưng một cái:
"Ta mệt mỏi rồi, hôm nay muốn nghỉ ngơi, ngày mai... Hả?!"
Lời còn chưa dứt, liền phát hiện thân thể nhẹ hơn.
Cái đầu Dạ Kinh Đường bị choáng váng, tiến lên ôm lấy, đồng thời ngã xuống:
"Hay là ta khai thông khí huyết cho Lục tiên tử?"
Mặt Tuyền cơ chân nhân đã đỏ, cắn răng xoay người, kết quả bị Dạ Kinh Đường nắm cổ tay ngửa mặt lên trời đặt trên giường, nàng nhíu mày nói:
"Dạ Kinh đường, ngươi muốn cưỡng ép đúng không?"
"Không có, sao có thể..."
Dạ Kinh Đường mỉm cười, cúi đầu ngậm xuống đôi môi hồng nhuận.
"'Ô_"
Tuyền cơ chân nhân bị ấn xuống, thân thể uốn éo mấy lần, lại không có biện pháp, chậm rãi cũng liền không phản kháng.
Kết quả chưa từng nghĩ tới, nàng ta vừa buông tha chống cự, tiểu tử thối này, liền đưa tay bắt lấy váy trắng:
Xet xoẹt xoẹt -
Váy trắng tuyết nhẹ nhàng mềm mại, lúc này vỡ thành hai mảnh, lộ ra hai quả núi tròn, kết con nơi tư mật cũng hiện ra trong mắt.
?
Đáy mắt Tuyền cơ chân nhân hiện ra xấu hổ, nghiêng mặt ra nói:
"Dạ Kinh đường! Ngươi định xé sạch đồ đạc của ta ra làm gì?"
"Xin lỗi, kìm lòng không được, ta mua cho nàng..."
Tuyền cơ chân nhân còn muốn nói chuyện, lại phát hiện ngực bị bóp một cái, sau đó bàn tay nóng hổi liền tuột xuống.
"Ngươi..."
Cổ Tuyền cơ chân nhân ngẩng lên vài phần, sắc mặt lập tức đỏ lên, ngươi hơi cong lên, chân vẫn còn lắc lư bên giường vài cái, đáy lòng quả thực có chút suy nhược, mở miệng nói:
"Phải chậm một chút - Ta... Ta muốn chậm!"
Ngón tay Dạ Kinh Đường đã đi xuống phía dưới, phát hiện Thủy Nhi nói chuyện có chút rụt rè, đầu óc thanh tỉnh một chút, động tác lúc này mới dịu đi: "Mấy ngày nay ta ăn thuốc bổ hơi nhiều, đầu óc không tỉnh táo, ừ... không thoải mái thì nói, đừng cứng rắn chống đỡ."
Tuyền cơ chân nhân âm thầm cắn răng, nhắm mắt lại muốn tùy ý sắp xếp, nhưng phát hiện mới hôn hai lần, Dạ Kinh Đường lại thuận theo cổ đi xuống, vội vàng đè bả vai xuống:
"Nếu ngươi còn dám làm xăng làm bậy thì thử xem?"
"Thử một chút xem sao..."
"Ngươi..."...
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tiệc tẩy trân chấm dứt, Tam Nương đường xa chạy về chỗ ở.
Bùi Tương Quân cách ăn mặc kiểu phu nhân của gia đình thương nhân, bởi vì đang mặc váy mùa đông, đi trên con phố nhỏ ở thành Giang Châu thật sự có vài phần ấm áp, dùng tay gõ vào gió mở miệng:
"Lương Châu đã tới mùa đông rồi, không ngờ nơi này vẫn giống mùa thu. Trách không được Ngưng nhi thích bên này.'
Đây cũng là lần đầu tiên Tú Hà tới Giang Châu, ôm sổ sách đi ở phía sau, gật đầu nói:
"Nghe nói mùa hè ở đây cũng không quá nóng, quả thật thích hợp dưỡng lão, nếu không về sau chúng ta mang tổng đà Hồng Hoa Lâu chuyển đến Giang Châu? Đúng lúc các hào môn đại phái giang hồ bên này cũng không có quá mạnh, làm ăn thuận tiện..."
Bùi Tương Quân không ngại chuyển nhà đến Giang Châu, nhưng triều đình hiển nhiên sẽ không buông Kinh Đường, đến lúc đó nàng cũng không thể một mình ở đây thủ tiết, đối với điều này chỉ nói:
"Ngươi thích thì ngươi chuyển đến là được rồi, để ngươi làm đường chủ Giang Châu đường, Trân đường chủ vừa vặn đi quản lý chuyện làm ăn ở quan ngoại."
Tú Hà những năm qua nếu nghe thấy đề bạt phi trùng thiên này, khẳng định phải cảm tạ lâu chủ, nhưng hôm nay lại không vui nổi chút nào, vội vàng biểu thị trung thành:
"Ta từ nhỏ đã đi trước yên ngựa cho tiểu thư, sao có thể vì địa vị Đường chủ mà rời khỏi tiểu thư. Sau này tiểu thư làm Lâu chủ, ta chính là sư gia. Tiểu thư lập gia đình, ta chính là nhũ mẫu đấy. Tiểu thư đừng hòng đuổi ta đi."
Bùi Tương Quân làm sao lại không hiểu tâm tư nho nhã của Hà Tú, lắc đầu cười khẽ, trái lại cũng không nói gì, làm bạn trở lại Trần gia đại trạch.
Đi thuyền mệt nhọc hơn nửa tháng, Bùi Tương Quân chỉ có thể hoạt động tay chân ở trên thuyền, võ nghệ dù cao đến đâu thân thể cũng khó tránh khỏi hơi uể oải, vốn định trực tiếp về nghỉ ngơi.
Nhưng từ đường nhỏ giữa tường trắng, lúc đi ngang qua một viện tử, chợt nghe thấy bên trong truyên đến tiếng vang nhỏ: Thịch thịch thịch ——
Tiếng đỉnh gỗ.
?
Ánh mắt Bùi Tương Quân ngưng lại, phi thân nhảy lên trên tường vây xem xét tình huống.
Tú Hà là thủ tịch của Hồng Hoa Lâu, võ nghệ không tính là quá cao nhưng cũng không thấp, thấy thế liền nhảy dựng lên ôm sổ sách, vốn định rơi vào trên tường nhìn xem, nào ngờ vừa nhảy ra khỏi đầu tường, đã bị tiểu thư của mình ấn trở về, rơi vào trong lối hành lang.
Đôi mắt thanh tú mờ mịt, dò hỏi:
"Có chuyện gì vậy?”
Bùi Tương Quân nhìn sân nhỏ mà Thủy Nhi đặt chân, đáy mắt vô cùng hồ nghỉ, suy nghĩ một chút rồi nói:
"Tuyền Cơ chân nhân đang luyện công, ngươi trở về trước đi."
Luyện công?
Tú Hà khó hiểu, nhưng Tam Nương nói như vậy, nàng cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ là vừa đi vài bước lại quay đầu lại nhìn.
Bùi Tương Quân đợi Hà Tú đi khỏi, mới dùng ánh mắt kỳ quái, phi thân tới trước cửa phòng chính, nghiêng tai lắng nghe trước, sau đó lẳng lặng đẩy cửa ra, quan sát bên trong.
Tràng cảnh trong phòng... thực sự không dễ mở miệng.
Xé rách váy cùng vải vóc nhỏ, ném tùy ý trên mặt đất, giày cũng xiêu xiêu vẹo vẹo.
Giữa giường một mảnh hoa râm, Tuyền cơ chân nhân thân hình cao nhỏ nằm nghiêng ở trong, đôi má híp lại đỏ ửng, thoạt nhìn uể oải y như đã trải qua đại hình.
Trên người không sót thứ gì, bộ ngực mang theo nước trơn sáng bóng, hiển nhiên kích cỡ không thể nào so với nàng...
Phía dưới đường cong hoàn mỹ thậm chí có thể nhìn thấy được bạch hổ( bộ phận đó), trắng trẻo sạch sẽ quả thật rất đẹp mắt...