Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1141 - Chương 1141: Giường Gãy

Chương 1141: Giường Gãy Chương 1141: Giường GãyChương 1141: Giường Gãy

Két két -

Gian phòng vẫn là căn phòng lúc nãy, có giường đã sửa sang lại một lần nữa.

Phòng trong dựng lên một tấm bình phong, bên trong đặt thùng tắm, có thể thấy được phía trên bình phong khoác lên cái yếm và quần nhỏ kết hồ điệp...

?

Đúng là khí chất thật...

Phạm Thanh Hòa thầm nói một câu, đi tới bên bình phong quan sát, đã thấy Tuyên Cơ nhân ngâm mình trong thùng tắm không một mảnh vải, bên cạnh còn đặt hồ lô rượu, trên mặt mang theo ba phần đỏ hồng, đang chậm rãi lau bả vai.

Dung mạo Tuyền cơ chân nhân là vạn dặm chọn một không thể nghi ngờ, hàng năm tu luyện công phu nội gia, làn da non nớt thần kỳ, mặc dù ở bên trên không có căng tràn đồ sộ như Tam Nương, nhưng độ cong hoàn mỹ và thân thể mảnh mai, tự mang theo một loại ý vị thanh nhã khác.

Phạm Thanh Hòa nhìn lướt qua thùng tắm, lại cố ý ngẩng đầu ưỡn ngực, bày ra tư thái hào khí chỉ nữ tử ngực bự mới có, mở miệng nói:

"Tiểu Thủy hơn nửa đêm tắm cái gì?"

Tuyền cơ chân nhân cũng không muốn giày vò hơn nửa đêm, nhưng buổi tối trở về, liền bị Dạ Kinh đường đem chân đè lên vai, cả người mềm nhữn liên khóc cũng không khóc được, sau đó cứ nằm như vậy nửa canh giờ, mới có thể thở ra.

Khắp người tất cả đều là mồ hôi nhỏ mịn, Tuyền Cơ chân nhân không thể cứ ngủ như vậy, chỉ có thể đứng lên tự tắm rửa, nói ra còn rất căm tức, vốn còn muốn đi tìm tiểu tặc kia để ban đêm gây phiền toái tiếp, nhưng thật sự bị làm cho sợ hãi, lo lắng bị kéo vào cùng uống trà, cho nên vẫn là thôi đi.

Mắt thấy Thanh Hòa hỏi thăm, Kính chân nhân cũng không tiện giải thích, liền bày ra bộ dáng ngày xưa, vén lên bọt nước vẩy lên ngực:

"Vừa rồi luyện công, có chút mệt mỏi, tắm rửa một chút mà thôi."

Phạm Thanh Hòa cảm thấy Tuyên Cơ chân nhân quả thật rất mệt, thấy khí sắc không thành vấn đề, cũng không nghĩ nhiều, mở miệng nói:

"Vừa rồi có người không rõ thân phận đi tới Quốc Công Phủ, nhưng lại xác định là nhắm vào chúng ta. Mấy ngày nay ngươi phải chú ý tới Dạ Kinh Đường, cẩn thận có kẻ mưu đồ hành thích."

Ánh mắt Tuyền cơ chân nhân ngưng lại, hơi chút suy nghĩ, khẽ gật đầu:

"Lát nữa ta trở về, mấy ngày nay sẽ bồi tiếp Thánh Thượng với Dạ Kinh Đường. Ngươi còn tin tức gì không?”

"Không có, ta chỉ là tới nhắc nhở các ngươi chú ý, đừng ở bên ngoài mơ màng, chơi đùa tới mức chính sự đều quên sạch." Phạm Thanh Hòa đang nói chuyện lại liếc mắt bên ngoài một cái, hiển nhiên chỉ đêm hôm khuya khoát không đùa giỡn nữa.

Sau khi nói xong, Phạm Thanh Hòa vốn muốn rời đi, nhưng nàng ta trở về cũng là thừa thãi, thật sự có người ám sát, Nữ Đế không bảo vệ nàng đã là tốt lắm rồi, trách nhiệm hộ vệ có thế nào cũng không rơi vào đầu nàng ta được.

Vì thế Phạm Thanh Hòa đánh giá trái phải, sau đó cầm hồ lô rượu của Vũ Dư chân nhân đi về phía giường:

"Vậy lát nữa ngươi trở về đi, Quốc Công Phủ không thú vị, đêm nay ta ngủ với ngươi ở đây, ngày mai cùng đi với Dạ Kinh Đường.

Tuyền Cơ chân nhân cũng sợ Tam Nương đỡ không nổi, Dạ Kinh Đường lại chạy tới với mình, lập tức cũng không cự tuyệt. Chẳng qua nàng vừa cầm lấy khăn lông chuẩn bị lau thân thể, lông mày bỗng nhiên nhíu một cái, vội vàng mở miệng:

"Chậm đã..."

Rầm râm ——

Phạm Thanh Hòa cầm hồ lô rượu đi tới trước giường, khả năng tâm sự nặng nề, sau khi trút một ngụm lớn, liền ngã chỏng vó ra sau, chuẩn bị ngã ở trên giường, thư giãn một hơi thật dài.

Nhưng Phạm Thanh Hòa chỉ thấp hơn Tĩnh vương một chút, còn eo nhỏ cặp mông căng tròn, dáng người vô cùng hào khí.

Mặt ngửa thẳng ra sau lưng, nhưng vừa rồi cái giường đã bị Dạ Kinh Đường làm cho hư hỏng.

Chỉ thấy Phạm Thanh Hòa vừa mới ngã xuống, ván giường từ tấm ván gỗ ghép lại, trong nháy mắt đã bị bẻ gãy. Phạm Thanh Hòa chổng hai chân lên trời, đặt mông ngồi xuống đế giường, gương mặt cũng từ buông lỏng hóa thành hoảng sợ, sững sờ ngay tại chỗ.

Tuyền cơ chân nhân liền biết như thế há miệng, hơi nhún vai:

"Xem đi, ta biết ngay mà. Ngươi nặng như vậy, giường của Giang Châu làm sao chịu được ngươi đập như vậy?”

"¬ 2"

Phạm Thanh Hòa chống hai tay lên tấm ván giường phía sau, cả người đều ngẩn ra, thâm nghĩ mình nặng hơn nữa cũng là nữ nhân, nhỏ sao có thể nặng bằng Dạ Kinh Đường kia chứ?

Chỉ ngả lưng một cái mà thôi, cũng không dùng sức, sao có thể gãy?

"Giường này vốn là hỏng sẵn?"

"Vốn là hỏng, nhưng người ta cũng đã sửa xong, vừa rồi ta lăn lộn cũng không có việc gì, ngươi không đi tới thì hỏng được sao?"

Phạm Thanh Hòa há to miệng, không lời nào để nói, từ trong cái giường gãy bò dạy, vỗ vỗ bộ ngực đi ra ngoài cửa:

"Ta sửa lại là được, thật sự là..."
Bình Luận (0)
Comment