Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1156 - Chương 1156: Không Tới Mức Vậy Chứ?

Chương 1156: Không Tới Mức Vậy Chứ? Chương 1156: Không Tới Mức Vậy Chứ?Chương 1156: Không Tới Mức Vậy Chứ?

Tuyền Cơ Chân Nhân mờ mịt, sau đó phản ứng lại, ánh mắt cũng tràn đầy ngoài ý muốn:

"Ta chỉ nói cùng nhau tán gẫu, ngươi chuẩn bị cùng nhau cái gì? Loại chuyện này e là có hơi..."

Lạc Ngưng há hốc mồm, giơ tay lên vỗ một cái sau đó coi như không có việc gì phát sinh, đứng dậy lạnh như băng bỏ ra ngoài:

"Ta đi xem Tam Nương một chút. Bà nương này thật là, để nàng chăm sóc Dạ Kinh Đường, ngay cả nam nhân cũng không trông được!"

Tuyền Cơ Chân Nhân tựa vào đầu giường nhấp rượu, nhìn theo Ngưng Nhi rời đi làm vẻ phong khinh vân đạm nhưng chờ Ngưng Nhi ra cửa, nàng vẫn ngồi dậy khẽ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nhíu mày lộ ra sắc mặt phức tạp.

Ai cũng có thể bình tĩnh không sợ hãi mà nói ra, nhưng trong lòng Tuyền Cơ Chân Nhân sao thật sự không thèm để ý đến quan điểm của hai đồ đệ, nếu không do dự, nàng đã sớm công khai quan hệ ở kinh thành.

Ngọc Hổ ngược lại dễ nói, là Nữ Đế đương triều, căn bản không bị quy tắc thế tục hạn chế, cho dù thật sự là sư phụ, được coi trọng cũng phải ngoan ngoãn đi Trường Nhạc Cung hầu hạ, đừng nói sư tôn như nàng, cả triều đình Đại Ngụy cũng không dám nói thêm nửa chữ.

Ngọc Hổ biết việc này, nặng nhất đơn thuần là trục xuất nàng ra khỏi môn hộ, để nàng thuận thế gả cho Dạ Kinh Đường làm thiếp, nhẹ mà nói, để nàng tự đi con đường của mình, muốn làm gì thì làm

Mà Ly Nhân...

Người Ly Nhân sợ nhất chính là tỷ tỷ, những người khác vào cửa đơn giản là trong nhà có nhiêu đôi đũa, theo lệ gọi một tiếng tỷ tỷ là được, khí độ chính thất đàng hoàng.

Nhưng sư tôn của nàng cũng chạy vào cửa gọi nàng là tỷ tỷ, da mặt sợ quá dày...

ÀI...

Tuyền Cơ Chân Nhân suy nghĩ một lát, cảm thấy mình đúng là phàm phu tục tử, vẫn nhìn không thấu, nếu là Chân Tiên nhân, làm sao có thể đắn đo trước những cái này...

Dạ Kinh Đường rời khỏi khách viện, mở cây dù giấy ra, đưa mắt nhìn vê phía màn đêm mưa gió mờ mịt. Hắn đang suy nghĩ nên đi đâu để tìm Ngưng Nhi và Bình Thiên Giáo Chủ thì chợt nghe thấy tiếng vỗ cánh kích động bên cạnh.

Đảo mắt nhìn có thể thấy rõ ràng là Chim Chim bay tới từ phía sau phủ Quốc Công. Nó chui thẳng vào cây dù đậu trên vai hắn sau đó bắt đầu lắc đầu rũ lông: Soạt soạt soạt -

"Này

Dạ Kinh Đường đưa tay lên ngăn các giọt nước bắn tung tóe, ánh mắt hơi có vẻ cam chịu: "Chạy đi đâu chơi vậy? Đã ăn cơm chưa?”

"Chít chít." Chim Chim giương cánh khoa tay múa chân tỏ ý buổi chiều ăn heo sữa nướng, rồi sau đó thuận tiện dùng đầu đẩy mặt Dạ Kinh Đường bảo hắn lui về phía sau.

Từ sau khi lên thuyền đến kinh thành, Dạ Kinh Đường chưa từng ở riêng một mình với Thái Hậu. Ngay cả lúc đến Giang Châu cũng không thấy mặt mũi đâu, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy nhớ nhung; thấy Chim Chim qua đây gọi người, hắn phỏng đoán Thái Hậu cũng đang chờ đợi sốt ruột, lập tức xoay người đi vê phía sau phủ Quốc công: "Thái Hậu Nương Nương đang ở đâu?"

"Chít chít.. .

Phủ Quốc Công của Tần gia rất lớn, sợ rằng chỉ riêng gia đinh và nha hoàn cũng đã lên đến mấy trăm người. Đối diện với Đông Hồ là nơi ở của gia chủ, Thái Hậu Nương Nương nghỉ ngơi trong Tú lâu, nơi nàng lớn lên.

Mặc dù gọi là Tú lâu nhưng Thái hậu là khuê nữ duy nhất của Tần Tương Như, là viên ngọc quý trên tay Tần gia, đương nhiên nơi ở không đơn thuần là một tòa tiểu lâu như vậy.

Dạ Kinh Đường ởđi tới gần Tú lâu, có thể nhìn thấy cả một khu đình viện. Bên trong có vườn hoa, đình nghỉ nằm giữa hồ nước, cũng có thể nhìn thấy phong cảnh sông nước như hòn non bộ, cầu đá, ... Trung tâm là một tiểu lâu hai tầng, lâu một là đài ngắm cảnh đối diện hồ nước, còn bố trí thêm xích đu, ngựa gỗ các thứ. Xem ra bố cục còn lớn hơn một chút so với cung điện của hai tỷ muội Ngây Ngốc.

Để phục vụ Thái Hậu thật tốt, theo lý các cung nữ ở Phúc Thọ Cung cũng đi theo; còn có thể thấy ám vệ Dương Lan đang xách đao nói chuyện phiếm với một nữ quan trên hành lang.

Dạ Kinh Đường cũng không muốn nghe lén nữ tắc người ta nói chuyện riêng. Hắn lặng lẽ dời tâm mắt, đi tới bên ngoài tiểu lâu hai tâng, vừa đến gần đã nghe được cuộc trò chuyện từ bên trong vọng ra: "Dạ Kinh Đường ra câu đối thật lợi hại, phụ thân khen suốt từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, còn chuẩn bị làm một khối thạch trang trí khắc thêm mấy câu đối khác bày ở trước cửa để hương thân đi qua đi lại học hỏi. . "

"Sợ là cái này không làm được, Ngô Quốc Công cực kỳ nhỏ mọn, lão gia dám khoe khoang như vậy, nhất định Ngô Quốc Công sẽ phái người lén lút ném phân vào cửa."

"A, không đến mức như vậy chứ?"

"Sao lại không đến mức đó, nghe các lão nhân trong nhà nói, trước kia lão gia nhìn thấy Ngô Quốc Công trồng cây phát tài lập tức trở vê trông một cây, còn cao hơn hai thước so với cây của Ngô Quốc Công. Mỗi lần có khách đến thăm đều dẫn đi xem; sau khi Ngô Quốc Công biết được, không biết tốn hết bao nhiêu bạc thuê cao thủ trên giang hồ dốc sức lẻn vào phủ Quốc Công, tưới cho cây phát tài một chậu nước sôi. . .

'Chậc chậc..
Bình Luận (0)
Comment