Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1182 - Chương 1182: Ngôi Trong Cửa Hàng Buồn Chán

Chương 1182: Ngôi Trong Cửa Hàng Buồn Chán Chương 1182: Ngôi Trong Cửa Hàng Buồn ChánChương 1182: Ngôi Trong Cửa Hàng Buồn Chán

"Ta...

Phạm Thanh Hòa hiếu kì hỏi một chút, yêu nữ không ở đây, nàng cũng không tiện mua mấy thứ mắc cỡ chết người đó.

Nhưng nàng chưa kịp cự tuyệt, Dạ Kinh Đường lanh lợi đi ra bên ngoài, ngay cả Chim Chim đang lặng lẽ ăn vụng đồ ăn vặt cũng bị ôm đi.

Lão bản nương biết cô nương mua những thứ này đều ngại ngùng, lập tức giúp châm trà nói chuyện phiếm đồng thời dặn dò mấy cô nương xuống đổi mấy thứ đẹp hơn lên...

Đường nhỏ ánh nắng ấm áp, người lui tới đều là thiếu phụ và thiếu nữ đi dạo.

Chiết Vân Ly ăn mặc như tiểu thư thư hương thế gia, trên tay câm chiết phiến tiện tay mua ven đường, có thể là bị khí chất thư hương đầy đường cảm nhiễm, lúc hành tẩu ngay cả bước chân đều trở nên nhã nhặn.

Tiết Bạch Cẩm vận bạch y đi trong đám người, bởi vì thân cao lực áp quần phương, khó tránh khỏi khiến người ta chú ý, nàng lâu dài giả làm nam tử dạo phố, bỗng nhiên khôi phục trang phục nữ nhi có chút không thích ứng, nửa đường dứt khoát mua một cái nón rộng vành đội lên.

Mặc dù đã rất chú ý dáng vẻ nhưng khí thế vẫn giấu không được, cả người nhìn rất cao lãnh, đi đường rõ ràng có thể phát hiện người xung quanh trò chuyện đều vô thức giảm giọng xuống mấy phần.

Chiết Vân Ly đong đưa quạt nhỏ, dáng vẻ có chút tự nhiên, cảm thấy nàng giống như muội muội dẫn theo tỷ tỷ băng lãnh đi ra ngoài dạo phố, liền tới bên cạnh nói: "Hôm qua con dò hỏi được nơi bán y phục đẹp nhất trong thành đều trên con đường này. Con ở kinh thành, giúp Kinh Đường ca ca bắt mật thám Bắc Lương được chút tiên thưởng, vừa khéo mua mấy món y phục cho sư phụ..."

Tiết Bạch Cẩm làm giáo chủ đệ nhất hào môn giang hồ, gia nghiệp có nhỏ cũng không phải người bình thường có thể sánh được, vất vả lắm mới có cơ hội dẫn Vân Ly ra ngoài dạo chơi, sao lại để đồ đệ vung tiền, nói: 'Lần trước sinh thần con, vi sư không có mặt xem như chưa làm tròn bổn phận, hôm nay mua cho con một cái váy coi như là bồi thường."

Chiết Vân Ly nghe vậy hơi ngượng ngùng: "Con đã mười sáu tuổi, sư phụ khi bằng tuổi con đã xông xáo giang hồ mấy năm, con còn để sư phụ móc bạc mua y phục cho con..."

"Vi sư cũng không muốn tuổi nhỏ xuống núi xông xáo, lúc ấy Bình Thiên Giáo sắp diệt môn, không có cách nào khác. Con có cơ hội phải biết trân quý, nếu vi sư có điều kiện áo cơm không lo như con, bây giờ ít nhất cũng nửa bước Bát Khôi..."

"Ha ha...'

Hai người đi dạo như thế, nói vê chuyện giữa hai sư đồ, ngang qua cửa hàng bán y phục cũng quan sát vài lần.

Đi không biết bao lâu, Tiết Bạch Cẩm đột nhiên dừng bước, giương mắt nhìn về phía một tòa lầu nhỏ hai tầng bên đường. Lầu nhỏ treo chiêu bài Thải Vân Các, khách nhân bên trong rất nhiều, cửa sổ lầu hai đóng lại, mơ hồ có thể nghe được tiếng nói chuyện: "Cô nương cảm thấy cái này thế nào? Vóc người cô đẹp, eo nhỏ mông tròn nhìn là biết có phúc khí, mặc bộ này chắc chắn sẽ rất đẹp."

"Cái này... có phải quá lộ hay không?”

"Cái này tính là gì chứ? Mấy bộ thiếu vải còn chưa lấy ra..."

"Còn có thiếu vải hơn sao? !"

"Ha ha, mặc ra cho cô nương này xem."

"Không cần không cần, ta không phải ý này."

"Đầu là nữ nhân, không cần khách khí, xem thôi cũng được."

Tiết Bạch Cẩm từng gặp Phạm Thanh Hòa ở Hoàng Minh Sơn, biết cô nương trẻ tuổi bên trong là ai, đáy mắt hiện ra ba phần ngoài ý muốn.

Lúc đầu Chiết Vân Ly không chú ý, thấy sư phụ dừng lại mới dò xét trái phải, nghe được Phạm di cũng ở đây, hai mắt tỏa sáng, quay người muốn đi lên xem Phạm di đang mua y phục gì mà giọng nói xấu hổ như vậy.

Tiết Bạch Cẩm ngẫm lại cũng không nói gì, đi theo vào trong cửa hàng, cùng lúc đó trên lầu hai.

Lầu hai có mấy gian phòng, Phạm Thanh Hòa và nữ chưởng quỹ lựa y phục trong phòng, Dạ Kinh Đường thân là nam tử không tiện đi vào ngồi xem, một mình ở trong sảnh trà sát vách uống trà chờ đợi.

Mặc dù vẻ mặt như cũ nhưng nghe cuộc nói chuyện sát vách dĩ nhiên không thể tâm như chỉ thủy, rất hiếu kì Phạm cô nương đang xem cái gì, sao cứ nhất kinh nhất sạ như thế...

Chim Chim không có hứng thú với mấy cái này, nằm trên đùi Dạ Kinh Đường buồn bực ngán ngẩm lăn qua lăn lại.

Đợi không biết bao lâu, Dạ Kinh Đường không thấy Phạm cô nương ra, lại nghe thấy tiếng bước chân lên lầu.

Đông đông đông...

Dạ Kinh Đường nghĩ là có tiểu thư và phu nhân đến mua y phục, một nam nhân như hắn ngồi ở chỗ này, ánh mắt tiếp xúc chắc chắn sẽ ngại ngùng, nâng chung trà lên làm ra bộ dáng chậm rãi thưởng thức trà, dư quang chú ý đến cổng.

Kết quả không lâu sau phát hiện một cô nương đầy linh khí mặc y phục tiểu thư, trong mắt tràn đầy tò mò, rón rén từ cổng đi lên, thậm chí không nhìn vào phòng hắn.

Theo sát phía sau là một mỹ nhân cao gầy.

Mỹ nhân cũng bạch y trắng như tuyết nhưng không mảnh mai giống Thủy Nhi, vạt áo cao ngất có vẻ nặng nề, trên đầu đội nón rộng vành, có thể nhìn thấy tóc đen dài xõa ngang lưng, vòng eo buộc bằng đai lưng màu trắng, phía dưới là váy giống như mây sa, lúc hành tẩu bả vai bất động, bộ ngực cũng không rung động, khí chất toàn thân nhìn rất cao lãnh nghiêm túc...

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment