Chương 1184: Hiểu Lâm?
Chương 1184: Hiểu Lâm?Chương 1184: Hiểu Lâm?
Lộc cộc, lộc cộc....
Trên con thuyền kho báu ở bến tàu, Dạ Kinh Đường vào chuồng ngựa dắt con hắc mã đã được nuôi béo hai ngày nay, lấy yên ngựa trên kệ mang tới, đeo lên lưng ngựa.
Phạm Thanh Hòa ăn mặc theo kiểu thiếu nữ xinh đẹp đến từ ngoại quốc, đứng bên cạnh, trong tay còn cầm một cái túi nhỏ, đáy mắt có chút mơ màng:
"Tại sao bỗng nhiên lại muốn đến Tiêu Sơn? Có việc gấp gì sao?"
Dạ Kinh Đường cũng không vội trả lời, vừa rồi mua nội y ở trong tiệm vải, lúc hắn trả bạc cũng không thể chừa lại những thứ mà Vân Ly đã chọn, dĩ nhiên sẽ gộp lại thanh toán tất cả.
Sau đó Vân Ly ngượng ngùng chạy ra ngoài, lấy chiếc túi chứa nội y vọt ra ngoài, lén lút đưa cho tảng băng đang đứng đợi ngoài cửa.
Việc này cơ bản giống như việc hắn tặng khố đen khoe đùi.
Dạ Kinh Đường cũng không dám đi quan sát phản ứng của Tiết đại nữ hiệp, vội vàng lấy lý do đến Tiêu Sơn lôi kéo Phạm di bỏ chạy.
Lời đã ra khỏi miệng, tất nhiên không thể không thực hiện, lập tức quyết định tới bến tàu ngoài thành lấy ngựa.
Nghe thấy Phạm cô nương mờ mịịt hỏi thăm, Dạ Kinh Đường lại cười nói:
"Đến Tiêu Sơn Bảo dạo chơi, thuận tiện nghe ngóng tình hình. Tiêu Sơn cách nơi này không quá xa, nửa đêm chắc có thể tới nơi. . "
"Ta cũng đi theo?”
"Tiêu Sơn Bảo xem như danh môn chính phái, còn có quan hệ hợp tác với triều đình, bình thường nếu ta lẻn vào sẽ đánh ngã toàn bộ người, gây ra động tĩnh quá lớn, có thể gây ảnh hưởng không tốt. Cho nên việc này còn phải nhờ Phạm cô nương hỗ trợ một tay."
Việc lẻn vào hào môn đại phái kiếm đồ vật lại là nghề của Phạm Thanh Hoà, nhưng trước khi việc này xảy ra nàng lại không hề biết gì.
Đột nhiên buổi sáng Dạ Kinh Đường tới dẫn nàng ấy đi dạo phố, còn mua cho nàng y phục xinh đẹp đắt tiền dỗ nàng vui vẻ, sau đó cô nam quả nữ cùng qua đêm bên ngoài. ..
Những việc diễn ra sau đó, không phải quá rõ ràng rồi sao?
Phạm Thanh Hòa cầm túi đựng nội y, trong lòng lại có chút luống cuống, do dự nói:
"Ta có thể làm việc giúp ngươi, nhưng ban đêm. . . Ban đêm.. “"
Động tác vỗ yên ngựa của Dạ Kinh Đường ngừng lại một chút, lắc đầu cười:
"Mặc kệ Phạm cô nương có tin hay không, trước kia thật sự là do trời xui đất khiến mới gây nên hiểu lâm. Ta không cẩn thận chiếm tiện nghi của cô nương, sẽ không lấy lý do ngoài ý muốn để trốn tránh trách nhiệm. Nhưng nếu cô nương không nguyện ý, ta cũng không thể mặt dày cưỡng ép phụ trách." Phạm Thanh Hòa ở chung với Dạ Kinh Đường lâu như vậy, kỳ thật cũng không tin Dạ Kinh Đường có thể làm ra loại chuyện dùng sức mạnh cưỡng ép nữ tử gây tổn hại đến hình tượng này. Nghe thấy Dạ Kinh Đường nói rõ đầu đuôi mọi chuyện, nàng dứt khoát hỏi thẳng:
"Ngươi giác hơi cho ta, ta không cẩn thận đứng dậy để ngươi nhìn thấy, đúng là hiểu lầm; lần kia uống rượu, bị ngươi ôm ngủ, cũng là ngoài ý muốn; ván giường bị gãy, tạm thời cũng coi như ngoài ý muốn. Nhưng ngươi đang ở nhà mới, lại chạy đến trong phòng ta, còn. .. Còn hôn ta, chuyện này ngươi giải thích thế nào?"
Phạm Thanh Hòa hỏi xong, mặt đỏ rần nhưng vẫn bày ra dáng vẻ trưởng bối nghiêm túc đợi câu trả lời.
Dạ Kinh Đường hơi chân chừ một lúc, xoay người lại, bật ra lời nói thật lòng:
"Không phải Lục tiên tử vẫn luôn trêu chọc ta sao, lần đó ta chỉ dự định lén lút sờ một chút để hù dọa nàng ấy, nào có ngờ cô nương và Lục tiên tử lại đổi phòng cho nhau, sau đó liền hôn nhầm.. -
Phạn Thanh Hoà chớp chớp mắt, bán tín bán nghi, lúc đầu muốn nói nàng ấy là sư phụ Tĩnh Vương, ngươi tính lừa quỷ sao?'
Nhưng nghĩ lại, sư phụ Tĩnh Vương và Dạ Kinh Đường lại có không quan hệ gì, vốn dĩ gia đình đế vương rất loạn. A di như nàng có thể đến vương đình làm Vương phi của Dạ Kinh Đường, sư tôn tiến vào vương phủ giúp chăm sóc hài tử thì có cái gì kỳ quái. .
Hơn nữa với cái tính cách như hồ ly chuyển thế của yêu nữ kia, sáng sáng chiều chiều đều ở cùng với Dạ Kinh Đường, không phát sinh chút gì mới kỳ quái, không chừng là do yêu nữ kia chủ động câu dẫn. . .
Suy nghĩ tới đây, đáy mắt Phạm Thanh Hoà hiện ra vẻ cổ quái, dò hỏi:
"Ngươi và yêu nữ. .. Có phải là do nàng ta chủ động câu dẫn ngươi hay không?"
Dạ Kinh Đường lắc đầu: "Cũng không hẳn như vậy, có thể là lâu ngày sinh tình, lưỡng tình tương duyệt."
Phạm Thanh Hoà như có như không gật đầu, ngẫm nghĩ sau đó lại hỏi han:
"Ý là, trong lòng ngươi chưa từng có ý nghĩ khác với ta, đều là hiểu lầm?"
Dạ Kinh Đường cảm thấy vấn đề này có chút khó trả lời, trả lời đúng hay không đúng cũng đều không tốt lắm, suy nghĩ một chút lại cười nói:
"Lòng yêu thích cái đẹp mọi người ai cũng có, Phạm cô nương tốt với ta như vậy, dáng dấp cũng xinh đẹp. Một người nam nhân bình thường như ta tất nhiên sẽ khắc ghi trong lòng. Bất quá nửa đêm vào trong phòng cô nương, đúng là hiểu lầm."