Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1185 - Chương 1185: Quận Tiêu Sơn

Chương 1185: Quận Tiêu Sơn Chương 1185: Quận Tiêu SơnChương 1185: Quận Tiêu Sơn

Khắc ghi trong lòng. . .

Trong lòng nhớ thương, nói dễ nghe như vậy. ..

Phạm Thanh Hòa chớp chớp mắt, cảm thấy câu trả lời này rất mập mờ, cũng không muốn nghĩ tiếp nữa, đưa tay hất vài sợi tóc rớt trên bờ vai, đảo mắt nhìn về phía sắc trời:

"Đã xế chiều rồi, lên đường sớm một chút... Ta trở vê sẽ tìm yêu nữ hỏi một chút, nếu như ngươi nói dối ta, sau này ta sẽ không tin ngươi nữa."

Dạ Kinh Đường nhẹ nhàng cười cười, dắt đại hắc mã đi vào bờ, quay mình lên ngựa huýt sáo:

"Hưu - "

Cách đó không xa, Chim Chim ngồi xổm bên bờ sông xem lão đầu câu cá, vội vàng vỗ cánh bay trở về, đậu lên phía trước yên ngựa, còn "chít chít... " vài tiếng. Đoán chừng đang nói nhất định khinh công của lão đầu kia không tệ, không quân cũng không mang theo cần.

Dạ Kinh Đường đặt Chim Chim ngồi giữa hai chân, sau đó vươn tay ra:

"Đi thôi."

Lúc trước ở Hoàng Minh Sơn, Phạm Thanh Hòa bị ôm chạy thật xa nên giờ cũng không để ý việc cưỡi chung một ngựa, điểm nhẹ mũi chân liền ngồi đằng sau yên ngựa, ôm túi vào trong ngực, nghĩ nghĩ lại lẩm bẩm:

"Chả trách hai ngày nay yêu nữ đều ở lại tiêu cục, không tới bồi Thái hậu nương nương, thì ra... Hừ..

Hàm ý sâu xa, có chút cảm giác bị đối thủ một mất một còn đào cải trắng nhà mình, cũng không thể nói rõ là do không thoải mái hay là ghen tuông.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Dạ Kinh Đường cũng không nhiều lời, khẽ kẹp bụng ngựa, dọc theo hướng duyên hải Đông Nam mà phi...

Quận Tiêu Sơn ở phía Đông Nam Giang Châu, phía Đông giáp biển, thủy quân Đại Ngụy đóng bên trong hải cảng của quận Tiêu Sơn. Tác dụng chủ yếu là đề phòng Bắc Lương từ đường biển vòng qua Yến Châu tấn công nội phủ Đông Nam, đồng thời kìm kẹp Yến Châu, khiến Thiên Nam khiếp sợ.

Từ xa xưa quận Tiêu Sơn đã là một thị trấn quân sự quan trọng, không trọng dụng văn thơ như những quận huyện khác ở Giang Châu, võ thuật khá hưng thịnh, mà các phân xưởng chế tạo quân giới, tàu thuyên để kiếm sống đều tập trung ở nơi này, truyền lại qua mấy triều đại dần dần hình thành các môn phái giang hồ như Thuyền Bang, Chú Kiếm Sơn Trang.

Tiêu Sơn Bảo đặt ở khắp nơi trên giang hồ Đại Ngụy cũng xem như lão thọ tinh. Từ tiên triều Đại Yên lúc khai quốc lập nghiệp, trải qua hơn ba trăm năm mưa gió cũng không bị quật ngã, lai lịch có thể sánh ngang với nhiều thế gia Giang Châu.

Nhưng Tiêu Sơn Bảo am hiểu rèn đúc binh khí, trên phương diện võ học cũng không có thành tựu gì xuất chúng. Sau khi Tiêu tổ thống nhất giang hồ, liền không có người kế tục lại chưa từng xuất hiện nhân vật gánh vác Đại Lương, dù là triêu đình hai triều một mực nâng đỡ, hay là sự thay đổi nhanh chóng như bây giờ. ..

Hiện tại, trên giang hồ Tiêu Sơn Bảo sớm đã biến thành môn phái thứ hai, người giang hồ vì binh khí cân nhắc nể tình cho nên vẫn còn có tiếng nói ở Giang Châu.

Dù không có Võ Khôi gánh Đại Lương, chỉ dựa vào tay nghề đã có thể chống đỡ trên giang hồ mấy trăm năm nay, cũng đủ để chứng minh cái biển hiệu vàng Tiêu Sơn Bảo này đã được giang hồ công nhận.

Nghề của Tiêu Sơn Bảo chính là giúp triêu đình rèn đúc binh khí, còn việc rèn binh khí cho người giang hồ xem như để duy trì thanh danh chứ không dựa vào cái này để kiếm tiền. Vì thế chỉ chú trọng vào chất lượng không quan tâm số lượng, lão sư phó có danh vọng trong môn, một năm cũng không cho ra bao nhiêu binh khí nên việc phải chờ đợi ba năm năm năm cũng không có gì lạ.

Bởi vì binh khí là vận mệnh của người tập võ, nếu xảy ra vấn đề trên cơ bản cũng không còn mạng nên về phương diện này bọn họ nhất định phải chọn thứ tốt nhất. Vì thế mới tới cuối năm đã có vô số người luyện võ từ trời Nam biển Bắc kéo đến, tụ tập ở vùng lân cận Tiêu Sơn, nhờ quan hệ khắp nơi xem có thể mời danh gia cầm đao tiện tay giúp chế tạo một món hay không.

Mặc dù bây giờ địa vị trên giang hô không được cao nhưng đã được truyền thừa từ tổ tiên xa xưa nên quy mô của Tiêu Sơn Bảo khác xa so với các môn phái lớn bình thường trên giang hồ, sơn trang xây dựng thưa thớt rời rạc, chiếm cứ nửa cái đỉnh núi. Phía dưới là một thị trấn tụ tập công xưởng, quanh năm đều có vô số người giang hồ lưu lại.

Lúc nửa đêm, khắp nơi trên Tiêu Sơn đều có thể nghe âm thanh rèn sắt cùng lời nói hào hùng của khách say rượu, bên trong Tiêu Sơn Bảo cũng khá yên tĩnh, có thể nghe được tiếng kim loại và tiếng hò hét.
Bình Luận (0)
Comment