Chương 1186: Dùng Bột Xương
Chương 1186: Dùng Bột XươngChương 1186: Dùng Bột Xương
Chánh đường bên ngoài Tiêu Sơn, gần trăm nam nữ trẻ tuổi đứng vây quanh lôi đài, thay phiên leo lên lôi đài so tài, trong đó người trẻ tuổi kiệt xuất nhất có thể được bảo chủ tự tay rèn đúc một món binh khí, đây cũng là thủ đoạn để Tiêu Sơn Bảo duy trì danh tiếng, kết giao hậu bối giang hồ.
Vì có thể xem chùa, còn có thể để đồ đệ xuống núi tạo thanh danh tốt, hiển nhiên giang hồ danh túc từ các nơi kéo nhau đến rất nhiều, ngay cả đóa hoa giao tiếp Ô Châu như Tam Tuyệt Tiên Ông cũng mang đồ đệ đến trận.
Bất quá đã chứng kiến sự bá đạo của Dạ Kinh Đường, cho nên đối với mấy cái trò chơi con nít này, Tam Tuyệt Tiên Ông thật sự không nổi lên quá nhiều hào hứng mà dứt khoát ngồi trong phòng nhàn nhã trò chuyện cùng bảo chủ Tiêu Tông Nguyên:
"Trước khi đến Chu gia, lão phu còn tưởng rằng giang hồ tiêu rồi, bây giờ mới phát hiện, giang hồ yên lặng mười năm là do đang kìm nén, hậu sinh khả uý, quả thật không phải nói đùa. . “
"Đúng vậy. Lúc Dạ Kinh Đường vừa đánh bại Kiếm Vũ Hoa ở Chu gia, không ít người trẻ tuổi ở Giang Châu còn nhao nhao muốn thử, chuẩn bị gửi chiến thiếp cho Hồng Hoa Lâu. Kết quả còn chưa tìm được người, Hiên Viên lão đã nằm xuống trước, cái tình thế này nói là trực tiếp uy hiếp lão thần tiên Phụng Quan Thành cũng không quá."
"Ai, năm đó Phụng Quan Thành bắt đầu đánh từ vị trí thứ mười, lần lượt điểm danh, mạnh mẽ đánh toàn bộ giang hồ đến không còn manh giáp. Không chừng Dạ Kinh Đường cũng có thực lực này nhưng tên trộm gà Chu Xích Dương không đánh sẽ không thua; Tuyên Cơ Chân Nhân lại là nữ tử, thắng cũng không được, thua càng khó coi, chỉ có thể nhảy qua. Không đánh toàn bộ mười người khắp thiên hạ, chung quy là không thể phá được chiến tích của Phụng Quan Thành... "
"Phụng Quan Thành cũng không đánh mấy Võ khôi phía Bắc, nếu Dạ Kinh Đường có thể càn quét giang hồ Nam Bắc một lần, lại thu phục toàn bộ nữ võ khôi khắp Nam Bắc vào trong phủ, ta nghĩ lão thần tiên Phụng Quan Thành gặp hắn cũng phải cảm thấy hổ thẹn không bằng. . ˆ"
"Ha ha, lời này ngược lại không sai. ...'
Bên trong chính đường truyền ra tiếng cười vang, cũng cùng thời khắc đó, sâu trong lòng đất phía dưới chính đường Tiêu Sơn Bảo, bầu không khí lại không nhẹ nhàng hài hòa như vậy.
Ánh lửa đỏ sậm chiếu sáng mọi ngóc ngách trong thạch thất rộng lớn, kệ chứa binh khí bên trên vách tường chứa đầy đao thương kiếm kích, trung tâm là một cái lò cao, vốn dĩ bề mặt bên ngoài lò có điêu khắc hoa văn nhưng vì đã rất lâu đời cho nên nhuốm màu than đen.
Nhiệt độ trong thạch thất cực cao, người bình thường căn bản không thể ở lại trong thời gian dài.
Nhưng một lão giả vóc người gây gò, đứng trước không khí khô nóng lại xem như không có gì, hai tay chắp phía sau đứng trước lò luyện, con người phản chiếu hình ảnh cây kiếm trong lò lửa đỏ rực.
Đạp, đạp -
Tiếng bước chân rất nhỏ, từ bên trong thạch thất vang lên, từ xa đến gần. Ánh mắt lão giả liếc nhìn người mới đến, lại tiếp tục hướng về lò lửa, mở miệng nói:
"Tình hình thế nào?"
Từ bên ngoài tiến đến là lão nho sinh hơn năm mươi tuổi, hai tay chắp sau lưng khí thế nhãn nhã, trước tiên nhìn lò lửa trước mặt, tiếp đó lại câm lấy bảo kiếm tinh tế trưng bày chỉnh tê trên vách tường quan sát:
"Lầu mười hai của Bắc Lương và Lương Thượng Yến bỗng nhiên lại xuất hiện ở thành Giang Châu, không chỉ có Dạ Kinh Đường lộ mặt, hình như còn hai con rồng lớn khác lộ diện, tình hình có chút ngoài dự liệu.
"Cao thủ bất minh đến gần lần trước có phải người của triều đình không?"
"Có khả năng. Lần trước để chiêu mộ Hoa Linh, ta đã bại lộ thân phận, tên liều mạng Hoa Linh này, nhất định trước khi chết hắn đã nói gì đó với Dạ Kinh Đường nên mới dẫn nhiều cao thủ tới như vậy. .. Hẳn là Dạ Kinh Đường tới để tìm ta, việc này ta đi giải quyết, ngươi không cần lo lắng."
Lão giả dò hỏi: "Ta đã không hỏi chuyện giang hồ nhiều năm, đoán không ra Dạ Kinh Đường sâu như thế nào, nhưng trời xui đất khiến hắn lại đến đây, ta có mấy phần thắng?"
Long Chính Thanh cong tay vung bảo kiếm ra, sau khi nhìn một lúc lại treo bên hông đi ra bên ngoài:
"Vận khí Dạ Kinh Đường quá lớn, không nên xung đột thì hơn. Theo tìm hiểu, lúc sáng Dạ Kinh Đường còn ở phủ Tần quốc công kiểm tra binh khí trong quân, thời gian ngắn không gặp qua. Bây giờ ta lập tức tới Vọng Hải Lâu, hạ cái chiến thư cho hắn tránh để hắn tìm lung tung khắp nơi. Nếu ngươi lo lắng có thể tắt lò, mang đồ vật đi giấu một thời gian."
Lão giả cân nhắc một chút, quay đầu nhìn về lò lửa:
"Nhiệt độ lửa luôn luôn thấp một chút, nếu bây giờ tắt lò, tâm huyết nhiều năm sẽ thất bại trong gang tấc. Ngươi cố gắng dẫn người tới, nếu hắn thực sự có can đảm đến, ngược lại ta cũng muốn thử xem máu người tế khí được ghi lại trong cổ thư có thể thành công hay không."
"Thời đại gì rồi còn tin những thứ thượng cổ huyền học này, dùng bột xương và than củi để nấu thép không đáng tin cậy hơn nhỏ máu người lên thân kiếm sao... ."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ