Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 123 - Chương 123 - Đang Vẽ Gì Đây? 2

Chương 123 - Đang Vẽ Gì Đây? 2
Chương 123 - Đang Vẽ Gì Đây? 2

Chương 123. Đang Vẽ Gì Đây? (2)

Ám vệ Dương Lan sắc mặt nghiêm túc, nhìn kỹ Dạ Kinh Đường, dò hỏi:

"Nha môn vào cung tuần tra, thường là hai người kết bạn, vì sao ngươi chỉ có một mình?"

Dạ Kinh Đường thản nhiên đáp lại:

"Tại hạ không thuộc Nha môn tổng bộ. Vì hôm qua giải vây cho Tĩnh Vương mới được lệnh tuần tra hoàng cung vì vậy không có đồng bạn đi cùng."

Dương Lan đang còn muốn hỏi thêm thì Thái hậu nương nương phía sau đã mở miệng nói:

"Bản cung biết hắn, Dương Lan, ngươi lui ra đi."

Dương Lan nghe vậy dừng lại lời nói, quay người thi lễ tuân lệnh:

"Dạ! Sắc trời đã tối, Thái hậu đi ngủ sớm!."

Nói xong nàng liền nhanh chóng biến mất tại vườn hoa bên trong.

Thái hậu. . .

Dạ Kinh Đường nghe thấy xưng hô này, trong lòng kinh ngạc, không ngờ tới vị phu nhân tuổi trẻ dung mạo như hoa này lại là Mẫu hậu Tĩnh Vương cùng Nữ Đế.

Chẳng trách lại được ở trong cung điện nguy nga, bên cạnh còn có cao thủ bảo vệ mọi lúc. Như này, hắn muốn đi ra đằng sau cung điện trộm « Minh Long Đồ » gần như không có khả năng. . .

Dạ Kinh Đường mặt không biến sắc, đứng tại bên trong hành lang, chắp tay thi lễ:

"Tham kiến Thái hậu nương nương, tại hạ mới đến còn chưa quen thuộc địa hình, mạo muội xâm nhập vẫn mong Thái hậu nương nương thứ lỗi."

Thái hậu nương nương ngồi ngay ngắn trên ghế. Dáng vẻ bên ngoài rất đoan trang nhưng nội tâm bên trong lại hoảng muốn chết. Dù sao vừa rồi nàng chính là đang bắt chước bức vẽ mỹ nam của Tĩnh Vương.

Nếu để Dạ Kinh Đường nhìn thấy, Thái hậu đương triều đêm hôm khuya khoắt ở chỗ này vẽ chân dung của hắn. . .

Hắn chắc chắn xem nàng như một Thái hậu “dục cầu bất mãn, xuân khuê khó nhịn” sắc nữ đi?

Thái hậu ho nhẹ một tiếng, bày ra bộ dáng đoan trang nghiêm túc:

"Dạ Kinh Đường, ngươi vừa nãy đã nhìn thấy cái gì rồi?"

Nhìn thấy người vẽ tranh a. . .Vẽ cũng được, chỉ là nhìn không hiểu. . .

Dạ Kinh Đường không có chút tài năng hội họa nào, cũng không muốn mù quáng lấy lòng, đường đường chính chính đáp lại:

"Trong cung không có gì bất thường, tại hạ đi xung quanh tuần tra vừa mới đi tới nơi này liền bị vị đại nhân kia gọi lại, có chỗ mạo phạm mong rằng Thái hậu nương nương thứ lỗi."

Thái hậu nương nương thấy vẻ mặt Dạ Kinh Đường không có gì khác thường trong lòng an tâm hơn một chút nhưng vẫn không yên lòng. Bởi vì vị trí Dạ Kinh Đường đang đứng hoàn toàn có thể thấy được nội dung bức vẽ của nàng.

Nhưng chuyện này Thái hậu nương nương như nàng sao có thể mở miệng hỏi, bèn nghiêm túc nói:

"Bản cung thân phận đặc thù, đêm nay ngươi mạo muội xâm nhập. Không cần biết ngươi đã nhìn thấy cái gì đều phải giữ miệng, nếu có tin đồn truyền ra bên ngoài, bản cung tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi."

Dạ Kinh Đường thành khẩn gật đầu:

"Thái hậu yên tâm, tại hạ sẽ coi như chưa từng đến nơi này."

Thái hậu nương nương khua tay:

"Lui ra đi, về sau nếu muốn tuần tra chỗ này, báo trước với cung nữ đừng nên lỗ mãng trực tiếp lại gần."

"Tuân mệnh, tại hạ cáo từ."

Dạ Kinh Đường vội vàng chạy.

Thái hậu đoan trang ngồi trên ghế đợi cho bên ngoài đại điện an tĩnh trở lại, mới âm thầm thở ra, từ sau hông nhẹ nhàng lấy ra bức chân dung nhìn một chút, trong lòng vô cùng xấu hổ. . .

Mà Hồng Ngọc phía sau đang dùng ánh mắt mong đợi nhìn ra hành lang:

"Thái hậu, vị hộ vệ này chính là công tử ở trong xe Tĩnh Vương hôm qua sao ạ? Dáng dấp thật tuấn tú ~ "

"Tuấn cái gì mà tuấn? Mê trai. . ."

Thái hậu đi tới, đưa chân dung ra hỏi thăm:

"Hồng Ngọc, ngươi cảm thấy bức họa này với hộ vệ kia... Hừ hừ?"

? ?

Hừ hừ cái gì?

Có liên quan sao?

Hồng Ngọc trong lòng có chút mờ mịt, nhưng mà có thể làm cung nữ thân cận Thái hậu sao có thể là người ngu đần không tinh ý.

Trong giấy lát, mắt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc rồi tỉ mỉ quan sát lại bức tranh:

"Thì ra Thái hậu là đang vẽ vị hộ vệ này? Nô tỳ còn đang tự hỏi trước đây đã từng quen biết ở đâu đó rồi, bây giờ nghĩ lại, nhìn cái mũi, mắt, miệng, thân hình này đơn giản chính là. . ."

Thái hậu nương nương nghe thấy mấy lời này, trong lòng hơi bồn chồn một chút, thầm nghĩ: Xong rồi!

Nàng biết Hồng Ngọc có một phần là đang vuốt mông ngựa, nhưng cũng không phải thổi phồng hoàn toàn, mười phần thì chí ít bên trong hẳn cũng phải có một phần nói thật đi?

Mặc dù nàng tự cảm thấy mình vẽ không đẹp nhưng ngay cả người ngốc hết chỗ chê như Hồng Ngọc còn có thể nhìn ra một chút giống, thì Dạ Kinh Đường cũng có thể nhìn ra là nàng đang vẽ ai. . .

Nam nhân trên vai có con chim béo đậu, còn có thể là ai. . .

Nàng đêm hôm khuya khoắt vẽ chân dung người khác còn bị người đó trông thấy, cái này, còn không phải xấu hổ chết nàng rồi sao. . .

Dạ Kinh Đường cùng Ly Nhân có không ít quan hệ, vạn nhất vì tránh hiềm nghi mà đem chuyện này bẩm báo cho Ly Nhân. . .

Thái hậu âm thầm rình mò người yêu kế nữ. . .Cái tin này nếu lan truyền ra bên ngoài, nàng còn mặt mũi nào làm Thái Hậu? Hơn nữa, lấy tính tình của Ly Nhân, chắc chắn sau này sẽ không mang theo nàng xuất cung giải sầu nữa. . .

Nếu không lại đi đánh tiếng với Dạ Kinh Đường một chút?

Không được, nếu sau khi nói rõ với Dạ Kinh Đường, hắn lại thừa cơ nói---“ Thái hậu nương nương, người nếu không muốn chuyện người vẽ ta, bị Tĩnh Vương. . .”

Hồng Ngọc líu ríu khen cả buổi xong thì phát hiện Thái hậu nương nương đang ngẩn người nhíu mày liền đưa tay lung lay:

"Thái hậu nương nương?"

"A, không có việc gì, ngươi đi hỏi một chút, xem đêm nay Tĩnh Vương ở đâu, bản cung muốn đến thăm . . ."

"Vâng thưa nương nương. . ."

Bình Luận (0)
Comment