Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1260 - Chương 1260: Truyện Khó

Chương 1260: Truyện Khó Chương 1260: Truyện KhóChương 1260: Truyện Khó

Nhìn từ xa, trông giống như một vườn hoa được bao phủ bởi lớp tuyết trắng nhưng khi đến gần có thể thấy nơi đây chứa đựng những nụ hoa trắng tinh khiết, mang hương thơm lạnh lão trong trẻo, xua tan cả gió tuyết lạnh giá.

Vùng băng tuyết luôn có những cảnh tượng đẹp đẽ như thế, đủ để bất cứ ai trên thế gian này đều phải nán lại rất lâu, đáng tiếc, chín trên mười phần người trên thế gian này không thể tận mắt chứng kiến cảnh này, vì nơi đây có tên là `Tuyết Hồ Lâm.

Tuyết Hồ Hoa sáu mươi năm nở một lần, chỉ mọc ở bờ Tây Hồ Thiên Lang, vì nó quá hiếm nên mỗi lần xuất hiện đều bị người ta cướp đoạt, ngày xưa lúc Vương Đình Tây Bắc còn đang cai trị, chỉ cần phát hiện ra loài hoa ấy ngoài tự nhiên sẽ mang nó tới mảnh đất thích hợp để Tuyết Hồ Hoa sinh trưởng nhất này.

Mỗi khi Tuyết Hồ Hoa nở, thiên hạ lại trải qua sáu mươi năm, dù sản lượng nhiều nhưng hoa này có thể kéo dài tuổi thọ, nối mạch, phối cùng các loại dược liệu của Thiên Lang Châu, cuối cùng sẽ trở thành thứ hiếm ngay cả hoàng đế cũng không nỡ dùng, cho nên chẳng ai ngại nhiều.

Vì vậy, cách vùng trồng thuốc Tuyết Hồ Lâm mấy chục dặm đều có binh lính phòng ngự cực kỳ nghiêm ngặt, tường thành cao sáu thước bao quanh, bên ngoài là những binh lính tinh nhuệ của Bắc Lương, còn có cao thủ giang hồ thay phiên trấn giữ, cộng thêm Tả Hiền Vương đang ở Tây Hải Đô Hộ phủ, đừng nói tới chuyện trèo lên được tường, người bình thường muốn đến gần khu vực này còn khó hơn lên trời.

Mùa đông khắc nghiệt, giữa mặt hồ rộng lớn phủ đầy tuyết có thể thấy vài người mặc quan phục của Thái Y Viện, ở Bạch Kiêu Doanh, các quan Hộ Bộ và các hoạn quan nội viện cùng nhau kiểm tra cẩn thận từng bông hoa và ghi chép một cách nghiêm túc.

Tả Hiền Vương Lý Giản vận hoàng bào đi dạo trong cánh đồng hoa, hắn đã hồi phục vết thương từ mấy tháng trước, sắc mặt có vẻ rất tốt nhưng động tác lại khá thận trọng, nhẹ nhàng túm kéo trang phục tránh mãng bào rơi xuống và làm rụng hoa và lá xung quanh nó.

Suy cho cùng, mảnh rừng tuyết này là vườn hoa riêng của Lương Đế, thậm chí hắn cũng chỉ là thân tử chăm hoa, không có quyền tùy tiện xử trí.

Phía sau Tả Hiền Vương là một lão giả tên Sư Đạo Ngọc, người đứng đầu Thương Long Động ở Bắc Lương, một trong thập đại sư phụ, còn gọi là "Bắc Lương Độc Thánh”, là cao nhân do Tả Hiền Vương mời đến để áp trận.

Sư Đạo Ngọc tuy được người giang hồ tôn sùng là Độc Thánh nhưng độc dược hay thuốc chữa bệnh cũng đều là thuốc, tác dụng trái ngược nhau nhưng nguyên lý không quá khác biệt. Bản thân ông cũng tự coi mình là đại phu bậc nhất Bắc Lương. . Ông chắp tay sau lưng đi theo Tả Hiền Vương quan sát hoa cỏ dưới chân:

"Lần trước tới Tuyết Hồ Lâm, lão phu còn chưa tới mười hai tuổi, ta thật sự không ngờ đời này còn có thể nhìn thấy Tuyết Hồ Hoa nở lần nữa, theo kinh nghiệm năm đó, thời gian ra hoa hẳn là một tháng. Lần này, sản lượng so với lần trước cao hơn một chút. ." Tạ Hiển Vương Lý Giản tuy tuổi không còn nhỏ nhưng lần trước Tuyết Hồ Hoa nở, hiển nhiên là hắn không có cơ hội nhìn thấy. Hắn canh giữ Tuyết Hồ Lâm nhiều năm, đây là lân đầu tiên hắn thấy nó nở hoa, lần này hắn trả lời:

"Vương Đình Tây Bắc diệt vong, Nam triều an phận, mấy năm gần đây không có đại chiến, bản vương rất cẩn thận ngày đêm chăm sóc nó, đương nhiên mùa màng bội thu, nhưng vẫn chưa có tin tức gì truyên ra, chỉ cân chúng ta chờ đến mùa hoa nở, nhẹ nhàng hái Tuyết Hồ Hoa thì cửa ải này của bản vương cũng qua."

Sư Đạo Ngọc đương nhiên biết tin tức Tuyết Hồ Hoa sẽ lan truyền, không biết truyền ra hậu quả Sẽ ra sao. .

Chưa nói đến các thế lực giang hồ, Đại Nguy sẽ ra lệnh điều trọng binh đến biên giới tạo áp lực, buộc Bắc Lương giao hoa ra.

Suy cho cùng, Tuyết Hồ Hoa này có được hay không có được là hai việc khác nhau. Không ai có thể đoán được tình hình sau 60 năm nữa sẽ ra sao. . Cho dù chính hoàng đế không dùng thì một nước nhiều người như vậy sẽ có lúc cần đến. Bây giờ Nữ Đế không hung hăng ép uổng, con cháu sau này sẽ bị Bắc Lương thắt cổ.

Bắc Lương biết một mình ăn hết là chuyện không thể. Sau khi hái hết Tuyết Hồ Hoa này, bọn họ phải chia một ít cho Nam Triều cũng như các thủ lĩnh bộ lạc Tây Hải... để dỗ ngon ngọt, tránh gây ra bất hoà.

Nhưng họ là người đầu tiên được hái, sẽ có lợi thế hơn sau này. .

Chỉ cần cất tuyết Hồ Hoa vào kho, thu được tổng cộng mười cân, cho Nữ Đế ba cân, chư bộ Tây Hải ba cân, Nữ Đế không thể lấy cớ tấn công Yên Kinh vì chuyện số lượng hoa được nhận này, không tin thì cũng phải chịu.

Nhưng lỡ để Nữ Đế biết trước về vụ thu hoạch sẽ gây ra náo động không ngừng vì cảm giác mình bị lừa gạt.
Bình Luận (0)
Comment