Chương 1259: Tây Hải
Chương 1259: Tây HảiChương 1259: Tây Hải
Hôm qua Thủy Nhi vâng vâng dạ dạ một hồi, bảo hôm nay nhất định đến, thế nhưng đến phủ Quốc Công dễ đụng mặt Ngọc Hổ, nàng nào dám chạy về phía cổng, chỉ biêt âm thâm ở phía xa quan sát chờ đợi.
Dạ Kinh Đường đi tới trước cửa, thi lễ với Triệu phu nhân một cái, sau đó nói:
"Tuyên Cơ Chân Nhân đã vào thành mua chút đồ để dùng khi lên đường, dặn dò ta tới đón Thái Hậu, lát nữa sẽ tụ họp trên đường đi."
Thái Hậu Nương Nương có hơi hoài nghi nhưng ngẫm lại cũng không nhiều lời, được Hồng Ngọc đỡ leo lên xe ngựa, nàng vén màn xe rồi khoát tay:
"Mẫu thân, mọi người trở vào đi, con chỉ ra ngoài mấy ngày thôi, không cần làm rùm beng như vậy.'
Triệu phu nhân không quan tâm khuê nữ bảo bối ra ngoài đi đâu, cùng Dạ Kinh Đường hỏi han ân cần vài câu mới đứng tại cổng đưa mắt nhìn:
"Đi chậm một chút, đừng có gấp, nếu ngại đường xa thì cứ quay lại."
"Con nhớ rồi, Dạ Kinh Đường, đi thôi."
"Cha - H
Dạ Kinh Đường ngôi ngoài xe ngựa, khẽ vung roi, cỗ xe liền di chuyển trên con đường đá trắng phía trước, Chim Chim đang quơ quơ cánh trên thùng xe.
Sau khi khuất khỏi tâm mắt của Triệu phu nhân và đám hạ nhân, Thái Hậu Nương Nương liên được sự trầm tĩnh phủ lên, nàng không nói gì, chỉ vén màn lên nhìn ra ngoài, trông như một tiểu thư con nhà quyền quý đang cùng Hồng Ngọc thưởng thức cảnh sắc bên đường.
Hai người ngắm chưa được bao lâu thì phát hiện Thủy Nhi tiên khí bồng bềnh đi ra từ cây liễu của phủ Quốc Công cách đó không xa.
Thái Hậu Nương Nương thấy vậy cảm thấy có chút kỳ quái, dò hỏi:
"Sao ngươi không đến cổng? Đứng ở chỗ này làm gì?"
"Ta vừa về, đi đến đây thì gặp người."
Tuyền Cơ Chân Nhân không giải thích rõ nguyên do, mũi chân điểm nhẹ bật lên xe ngựa, thấy Dạ Kinh Đường còn đang vụng trộm ăn kẹo đường liền tiện tay cướp lấy ngậm vào miệng, khom người tiến vô trong xe.
?
Dạ Kinh Đường trên tay trống không, muốn xoay tay lại vỗ vào cái mông nghịch ngợm của nàng một cái nhưng bây giờ không thích hợp, cuối cùng vẫn không làm.
Tuyền Cơ Chân Nhân ngôi xuống trước mặt Thái Hậu Nương Nương, còn quay đầu nhìn phủ Quốc Công một chút, dò hỏi:
"Muốn đi Ngọc Hư Sơn cùng ta thì nói một tiếng là được, sao còn đem Dạ Kinh Đường theo?" Thái Hậu Nương Nương vì muốn né tránh Ngọc Hổ mới cùng tình lang đi ra ngoài chơi, nghĩ ra lý do toàn vẹn như thế, nếu không đã ở trong nhà chơi cho đã rồi. Thế nhưng những lời này không thể nói cho Thủy Nhi biết, nàng chỉ bảo:
"Dạ Kinh Đường cũng đang rảnh rỗi, sẵn tiện mang theo đi trải sự đời, lúc gặp sư thúc ở Ngọc Hư Sơn của ngươi sẵn tiện giới thiệu với hắn. Ngươi bao nhiêu tuổi rồi mà còn ăn kẹo."
"Người muốn ăn không?"
"Không, tăng cân thì sao. .
Dạ Kinh Đường ngồi ngoài thùng xe, nghe hai nương tử nói chuyện phiếm không muốn xen vào, hắn hô nhẹ "Cha" một tiếng rồi đánh xe ngựa ra khỏi thành.
Vó ngựa tung bay...
Vùng Giang Châu đang vào cuối thu, cách xa hàng ngàn dặm về phía Tây Bắc, gió quét qua dãy Thiên Sơn, tuyết chôn vùi đất đai, đồng cỏ hoang dã bên trên làm tất cả chim chóc và động vật tìm nơi trú ẩn, bên ngoài làng mạc và thị trấn hầu như không nhìn thấy được dấu chân.
Vù Vù ——
Cơn gió rít gào như thanh kiếm lạnh quét qua Hồ Thiên Lang mênh mông vô biên, mặt hồ từng rộng lớn giờ bị bao phủ bởi lớp băng cứng, biến thành một tầng trắng cứng cáp, xa xa nhìn là đoàn xe di chuyển chậm rãi trên lớp băng.
Ven hồ ở vùng đồng bằng có một tòa thành hùng vĩ sừng sững, trên đỉnh tường thành treo cờ của Bắc Lương Vương, vô số binh lính mặc áo giáp ky quân canh giữ ngoài thành, trông từ xa có thể thấy lá cờ tung bay trong gió tuyết và khói bếp bốc lên như ngăn cách toàn bộ Hồ Thiên Lang với lục địa Tây Bắc.
Tòa thành từng là thủ phủ của Tây Bắc Vương , nhưng sau khi Tây Bắc Vương bắt đầu sụp đổ, nó dần bị bỏ hoang, cho đến hơn hai mươi năm trước bị triều đình phá hủy hoàn toàn, sau đó đổi thành Bắc Lương `Tây Hải Đô Hộ phử, có nguồn gốc từ vùng xa xôi của Tả Hiên Vương, tạo thành tuyến phòng thủ ven hồ cùng với Trấn Bắc Thành ở phía Bắc và Bình Di Thành ở phía Nam, cũng được coi là thành trì của Bắc Lương.
Hàng năm, bắt đầu vào mùa đông, Hồ Thiên Lang đóng băng, quân đội có thể đi trên mặt vượt qua nơi hiểm yếu và tấn công trực tiếp vào trung tâm Bắc Lương nên hàng năm sau khi bắt đầu mùa đông, Tây Hải Đô Hộ phủ sẽ huấn luyện binh mã, nội binh và ngựa cũng được điều động để tăng cường phòng thủ, tránh việc phe chư bộ Tây Hải hay phe Đại Ngụy lợi dụng cơ hội gây rắc rối. .
Chư bộ Tây Hải và Đại Ngụy từ lâu đã quen với kiểu cai trị quân sự này nên không có nhiều phản đối. .
Năm nay Hồ Thiên Lang cũng giống những năm trước nhưng vẫn có một số điểm khác biệt.
Hồ Thiên Lang ngàn dặm tuyết bay, tại khu vực cách nơi cư ngụ của Tây Hải Đô Hộ phủ hơn 30 dặm, xuất hiện một dãy xanh lục khác thường.