Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1270 - Chương 1270: Cố Gắng

Chương 1270: Cố Gắng Chương 1270: Cố GắngChương 1270: Cố Gắng

Dạ Kinh Đường đưa tay vuốt ve Chim Chim, thấy Ngọc Hư Quan tối như bưng, cũng không tiện đi vào quấy rầy, lặng lẽ hạ sơn, thuận sơn dã đi tới Ngọc Hư Phong cách đó hơn mười dặm.

Ngọc Hư Sơn là Đạo Môn thanh tu chỉ địa, rừng sâu núi thẳm mặc dù có không ít người ẩn cư tu hành nhưng tản mát trong sơn dã phạm vi trăm dặm, vì không quấy nhiễu lẫn nhau, nơi ở còn cách rất xa, đi trong núi gần như không gặp được người nào.

Thủy Nhi ở lại Thanh Bình Phong bên ngoài Ngọc Hư Sơn, không có tới gần đại lộ, nói dễ nghe một chút là thanh tu, mà nói khó nghe chính là vắng vẻ, cộng thêm chỉ có một người ở lại, ban đêm nhìn giống như là hoang sơn dã lĩnh.

Dạ Kinh Đường lên xuống trong sơn dã, rất nhanh đã đi tới dưới Thanh Bình Phong, đằng xa nhìn thấy rừng trúc lưng chừng núi có một chút đèn đuốc, Chim Chim thấy thế vỗ cánh mà lên, bay vào trong đạo quan ở giữa rừng trúc.

Dạ Kinh Đường đi theo vào rừng trúc, đi không xa, đạo quan tường trắng ngói xanh xuất hiện trước mắt, trước cửa còn có một cái đèn lông mơ hồ có thể nghe được giọng nói của Thủy Nhi truyên đến: "Dạ Kinh Đường đâu?”

"Chít chít chít chít..."

Dạ Kinh Đường cũng không có gõ cửa, phi thân lên đáp xuống đạo quán, thấy được bên trong trừ nhà chính treo chân dung Tam Thanh lão tổ, hậu viện là nơi người thường ở lại.

Hậu viện chỉ có một cái ghế nằm, Tuyên Cơ Chân Nhân nằm đung đưa trên đó trêu đùa Chim Chim đứng trên lan can, trông vô cùng nhàn nhã.

Dạ Kinh Đường đi vào viện, nghe thấy bên trong Tây Sương Phòng có hai tiếng hít thở bình ổn, nhẹ giọng dò hỏi: "Thái Hậu Nương Nương ngủ rồi sao?"

"Ừm."

Tuyền Cơ Chân Nhân biểu cảm rất lạnh, ngồi dậy, để Chim Chim trên ghế nằm để cho nó tự đưa, quay người đi tới phía sau đạo quán: "Dạ Kinh Đường, ngươi đi theo ta, ta có chút chuyện muốn nói với ngươi.'

Dạ Kinh Đường cảm thấy hình như Thủy Thủy muốn thưởng cho hắn, đương nhiên không nói hai lời, cùng đi theo đến rừng trúc phía sau đạo quán, cười nói: "Vừa rồi ở Ngọc Hư Sơn, gặp được đạo sĩ nhảy mai hoa thung, ta đi thử, kết quả phát hiện mai hoa thung đó có học vấn."

Tuyên Cơ Chân Nhân đã biết chân tướng, đương nhiên không cân Dạ Kinh Đường thuật lại, đi trước hừ nhẹ: "Thánh thượng đưa thư cho sư huynh, sư huynh biết tất cả mọi chuyện, mới nãy còn nói chuyện với ta.'

"Từ nay về sau, ngươi ta trân duyên đã hết."



Dạ Kinh Đường nghe nói như vậy, nhướng mày, đi đến bên cạnh giữ chặt cổ tay Thủy Nhi: "Quốc sư không cho phép cô ở bên cạnh ta?" Trên gương mặt lãnh diễm của Tuyên Cơ Chân Nhân hiện ra một chút buồn rầu, không có đối mặt với Dạ Kinh Đường, nghiêng đầu nhìn sang nơi khác: "Sư huynh qua tuổi cổ hi, cho dù có lợi hại như thế nào đi nữa cũng không thể trấn thủ Đại Ngụy một giáp."

"Ta là chưởng giáo đời sau Ngọc Hư Sơn, nếu chỉ biết lo nhi nữ tình trường mà bỏ bê tu hành thì sau này ai làm quốc sư đây?"

“Ta làm là được.

Dạ Kinh Đường đáp lại tương đối dứt khoát, thậm chí có chút không hiểu thấu: "Cô ngay cả ta cũng đánh không lại, còn muốn làm quốc sư, một tháng có nửa tháng say bất tỉnh nhân sự, nửa tháng còn lại thì không thấy người, cho dù cô có muốn làm quốc sư thì văn võ bá quan đồng ý hay không?”

" 2"

Tuyền Cơ Chân Nhân bày ra dáng vẻ gia đình không đồng ý mối hôn sự này là muốn kích thích Kinh Đường một chút, để hắn đồng ý gánh lấy trách nhiệm hộ quốc thần sư Đại Ngụy trong tương lai.

Trước mắt xem ra, có vẻ như đã đạt được mục đích nhưng mà cảm giác lời nói sao lại khó nghe như vậy?

Tuyền Cơ Chân Nhân vốn giả bộ thanh lãnh, bây giờ ánh mắt trở nên lạnh lùng thật: "Ngươi lặp lại lân nữa?"

Dạ Kinh Đường nháy nháy mắt, cảm thấy có chút quá thẳng thắn, Thủy Nhi rốt cuộc không phải Ngây Ngốc, bản sự vẫn tương đối mạnh. Hắn ho nhẹ một tiếng, kéo Thủy Nhi tiếp tục hành tẩu: "Ta không phải nói cô không thể đảm nhiệm, là không muốn cô vì gánh trách nhiệm mà quá lao tâm lao lực. Trước mắt ta lợi hại hơn một chút, những chuyện này đương nhiên phải do ta gánh lấy, về sau nếu phân thân thiếu phương pháp, chắc chắn cô cũng xuất núi giúp đỡ như vậy, ừm, thì phụ thê đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim mà."

Tuyền Cơ Chân Nhân nghe vậy mới khẽ gật đầu: "Ngươi hiểu thì tốt. Ta suốt ngày không làm việc đàng hoàng chỉ biết uống rượu còn có thể đánh vào hàng thứ ba Bát Khôi, nếu nghiêm túc khổ luyện thì không thể kém hơn ngươi dù chỉ là nửa phần..."

"Đó là chuyện đương nhiên."

Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu, đưa tay ôm lấy bả vai Thủy Nhi: "Như vậy chuyện bên phía sư huynh của cô để cho ta đi nói?"
Bình Luận (0)
Comment