Chương 1271: Tắm Rửa Thôi
Chương 1271: Tắm Rửa ThôiChương 1271: Tắm Rửa Thôi
Tuyên Cơ Chân Nhân đã bị đồ đệ gả đi, sư huynh cũng không có hỏi tới, hoàn toàn không có uy hiếp.
Nhưng nếu để Dạ Kinh Đường biết được tình huống chắc chắn tiểu tử này sẽ trở nên vô pháp vô thiên, xem nàng như nương tử mà thu thập, nàng còn không có chỗ nói rõ lí lẽ.
Vì thế Tuyền Cơ Chân Nhân lắc đầu nói: "Không cần, chờ ngươi có thể đảm nhiệm chức quốc sư, sư huynh không đồng ý cũng phải đồng ý, bây giờ đi nói, sư huynh không cho phép ngươi cũng không có cách, còn ảnh hưởng tình cảm hai bên."
Dạ Kinh Đường ngẫm lại cũng đúng: "Vậy được, ta tranh thủ sang năm sẽ hoàn thành chuyện này.
Tuyền Cơ Chân Nhân vẫn rất tự tin với Dạ Kinh Đường, cũng không nhiều lời, nhàn nhã tản bộ đi tới bên cạnh một cái hồ nước phía sau núi.
Suối từ đỉnh núi chảy xuống, tạo thành một cái hồ nước trong khe núi ở giữa sườn núi, xung quanh trồng không ít cây mai và cây trúc, che chắn cực kỳ chặt chẽ, giống như một căn nhà trên cây, bên cạnh hồ nước còn có một tảng đá được khắc thành một cái kỳ đài, nhưng mà về lâu dài không có người đến cho nên trên đó có vài cái lá khô.
Tuyền Cơ Chân Nhân đi vào bên cạnh kỳ đài, bỏ hồ lô rượu và Hợp Hoan Kiếm xuống sau đó tháo dây buộc váy trắng ra: "Ta tắm rửa, ngươi ở bên ngoài giúp ta trông coi."
Dạ Kinh Đường cũng không nhiều lời, cầm hồ lô rượu lên nhấp miệng, đứng ở lối vào làm ra tư thế trông chừng.
Tiếng sột soạt vang lên -
Tuyền Cơ Chân Nhân cởi váy ngoài ra, áo trắng bằng sa mỏng và nơ con bướm lập tức đập vào trong tầm mắt, trên đùi còn mặc một đôi tất chân màu trắng rất độc đáo, chiều dài cách bánh bao hai thốn, ngoài thiên y vô phùng hình như còn co dãn, bao phủ lấy hai chân, nhìn vừa ngon vừa mềm.
Dạ Kinh Đường hơi sững sờ, buông hồ lô rượu xuống, quan sát tỉ mỉ vài lần: "Cái bít tất này từ đâu tới?"
"Lần trước Tam Nương chọn giúp."
Tuyên Cơ Chân Nhân hai tay ôm ngực, hơi ngoái đầu nhìn: "Kêu ngươi ra bên ngoài trông chừng, ngươi ở chỗ này làm gì?"
Dạ Kinh Đường chớp chớp mắt: "Vừa rồi luyện công, hay là cùng tắm đi."
Nói xong quay người cởi áo choàng.
Tuyền Cơ Chân Nhân biết sẽ như thế, hơi có vẻ không vui nói: "Quên lời vi sư nói trước kia rồi à? Ta cho ngươi, ngươi mới có thể chứ?" Động tác của Dạ Kinh Đường tương đối nhanh nhẹn, cởi áo bào ra, sau đó vòng ôm Thủy Nhi nhảy vọt vào thủy đàm.
Xôn xao-
Tuyền Cơ Chân Nhân đúng là cố ý gọi Dạ Kinh Đường đến tắm nhưng thấy Dạ Kinh Đường bá đạo như vậy, trong lòng vẫn có chút hư, cau mày nói: "Ngươi còn không biết nặng nhẹ, ta sẽ không hạ sơn."
"Nghĩ gì thế, tắm rửa thôi."
Dạ Kinh Đường lắc đầu cười khẽ, rơi xuống nước sau đó buông Thủy Nhi ra, bọc lấy khăn tay hỗ trợ chà lưng: "Kỳ cọ tắm rửa tay chắc chắn phải mạnh một chút, cảm giác thế nào? Thoải mái hay không?”
Bá bá bá??
Tuyền Cơ Chân Nhân bị xoa ngực run lên một cái, trong con ngươi rất là không hiểu thấu, nhưng mà ngẫm lại vẫn nói: "Vẫn được, động tác nhanh nhẹn chút, tắm xong về nghỉ ngơi sớm."
Dạ Kinh Đường giống như lão sư phụ trong phòng tắm, động tác khá nhanh nhẹn, có thể là cảm thấy đứng xoa không chuyên nghiệp, còn trải áo choàng bên bờ nước để Thủy Nhi nằm sấp nghiêng, xoa bóp xoa bóp.
Ba ba ba.
Tuyền Cơ Chân Nhân thấy Dạ Kinh Đường đang giúp nàng buông lỏng thật, dần dân cũng không căng thẳng nữa, còn có chút hưởng thụ.
Bất quá ngón tay Dạ Kinh Đường tiến sâu vào miệng cọp, mặt nàng lập tức đỏ lên, hơi có vẻ xấu hổ: "Ngươi nói cái này là kỳ cọ tắm rửa à?"
Dạ Kinh Đường chắc chắn không có kỳ cọ tắm rửa đơn thuần, chỉ là muốn xem Thủy Nhi mạnh miệng tới khi nào mới chủ động, lập tức vận dụng tuyệt học Thính Phong Chưởng nghiêm túc xoa bóp điều trị: "Đừng lộn xộn, sắp xong rồi."
Xì xì xì...
Tuyền Cơ Chân Nhân khẽ cắn môi dưới, chân cong lên xoay chốc lát, sau đó cuối cùng có chút căm tức, đưa tay khẽ đập Dạ Kinh Đường một cái.
Dạ Kinh Đường ý cười đầy mắt, lập tức cúi đầu hướng về đôi môi hồng nhuận...
Mùa đông khắc nghiệt, rừng trúc trên núi an tĩnh như tử tịch, ngược lại khiến cho người ta không dễ ngủ như vậy.
Hậu viện đạo quán, bên trong Tây Sương Phòng, Thái Hậu Nương Nương nhắm mắt nằm nghiêng, trong tay còn cầm lệnh bài bình an vô sự tiện tay mua trên đường, sau khi ngủ không biết bao lâu chậm rãi mở mắt ra.
Lúc xế chiều, Thủy Nhi nói Dạ Kinh Đường luyện công ở sau núi, Thái Hậu Nương Nương cũng không tiện quấy rây cho nên về trước, đến khi chìm vào giấc ngủ cũng không thấy Dạ Kinh Đường trở vê, bây giờ nửa đêm tỉnh mộng đương nhiên là có chút lo lắng cho Dạ Kinh Đường.