Chương 131. Tiếp Lên Ép Vào mặt 2
"Cái Dạ công tử kia, tuổi còn trẻ võ nghệ liền cao như vậy, thật không đơn giản, phẩm hạnh như thế nào?"
"Ừm. . . Vẫn được, chính là kinh nghiệm giang hồ nông cạn, dễ dàng bị người khác lừa gạt."
"Thật sao. . ."
Ở bên bờ, Thái hậu nương nương ngồi xuống một cách ưu nhã, hàn huyên nửa ngày, cảm thấy Dạ Kinh Đường sẽ không đi mật báo chuyện của mình, lúc này trong lòng mới buông lỏng chút.
Thái hậu nương nương bắt đầu kéo xuống nửa vạt áo, lộ ra bờ vai trắng nõn cùng vòng một nở nang, muốn bồi tiếp Đông Phương Ly Nhân cùng ngâm trong bồn tắm thư giãn.
Nhưng cử động lần này vừa ra, để ánh mắt Đông Phương Ly Nhân khẽ biến đổi, vội vàng giúp Thái hậu đem cổ áo kéo lên trên, để tránh Thái hậu nương nương xuân quang chợt tiết:
"Đừng."
Thái hậu nương nương không hiểu thấu:
"Làm sao? Mẫu hậu liền muốn tiến vào tắm, ngươi cũng không cho?"
". . ."
Đông Phương Ly Nhân không biết nên giải thích như thế nào, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, lại đổi chủ đề:
"Không phải vậy, chỉ là ta nhớ tới một bài thơ, đoán chừng Thái hậu sẽ thích. Ngài có thể giúp ta lấy giấy bút chép lại được không?"
Thái hậu nương nương xuất sinh ở Giang Châu cường thịnh văn phong, đối với thi từ có đọc lướt qua, nhưng hứng thú không phải rất lớn.
Nhưng mà Đông Phương Ly Nhân nói, nàng tự nhiên sẽ nghe một chút, quay đầu phân phó với nha hoàn ở bên ngoài:
"Hồng Ngọc, lấy giấy bút tới."
"Vâng."
Rất nhanh, cung nữ Hồng Ngọc bưng khay chạy vào, bên trong đặt vào bút mực giấy nghiên.
Thái hậu nương nương hỗ trợ ngồi bên cạnh mài mực, Đông Phương Ly Nhân dựa vào biên giới bể tắm, cầm trong tay bút mực, viết xuống tại trên tờ giấy trắng.
Vì kéo dài thời gian chờ người tỷ tỷ vô lương kia phát hiện tình cảnh quẫn bách của nàng, sau đó hỗ trợ đem Thái hậu đẩy ra, Đông Phương Ly Nhân viết rất chậm, mỗi nét đều rất cẩn thận vừa viết vừa suy tư, viết xong một câu, còn phải chăm chú ngẫm lại.
"Đợi cho thu đến tháng tám. . . Hoa của ta nở lấn át hết cả muôn hoa. . ."
Thái hậu nương nương xem từng câu từng chữ, thần sắc tùy ý của nàng dần dần hóa thành ngưng trọng, cầm lấy trang giấy cẩn thận đánh giá:
"Bài thơ này thực sự là. . . Thật sự là thật hung, do ai viết?"
"Từ trong miệng Thánh thượng nghe được, nghe nói là của một cái tài tử viết. Thái hậu có hứng thú, có thể đi hỏi Thánh thượng một chút."
Thái hậu nương nương chăm chú dò xét câu thơ trên trang giấy, bất đắc dĩ nói:
"Bản cung thân là Thái hậu, hỏi một cái tài tử mà thôi. . . Ai ~ ngươi thích võ nghệ, có thể gặp được loại nam tử võ nghệ siêu phàm như Dạ Kinh Đường; Thánh thượng yêu thi từ ca phú, không biết có thể phải loại nam tử tài hoa hơn người, chí hướng rộng lớn hay không. . ."
Đông Phương Ly Nhân biết Thái hậu lại bắt đầu hối hận, trong thời khắc nàng định nói lời an ủi, chợt phát hiện bắp chân của nàng, bị người ta đụng một cái.
? !
Đáy lòng Đông Phương Ly Nhân giật mình một cái, còn tưởng rằng Dạ Kinh Đường rốt cục thủ không được Quân Tử Chi Đạo, nhưng rất nhanh lại cảm thấy không giống —— Dạ Kinh Đường là đang lay nàng, nhắc nhở nàng.
Nhắc nhở cái gì. . .
Đông Phương Ly Nhân âm thầm suy nghĩ, đột nhiên phản ứng lại —— nàng cùng Thái hậu trong bất tri bất giác nói mò đã gần nửa ngày.
Người tập võ nội tức kéo dài, một ít Tông Sư cường hoành am hiểu quy tức chi thuật, ở trong nước đợi mấy tháng đều có thể sinh long hoạt hổ, võ giả bình thường nín thở canh giờ cũng không kì lạ, nhưng loại công phu nội gia này cần luyện.
Dạ Kinh Đường nhìn võ nghệ rất cao, nhưng Vương phu nhân nói hắn khí mạch hỗn loạn, rõ ràng chưa từng luyện loại công phu này, nghẹn lâu như vậy trong nước không để thở, đoán chừng đến cực hạn, nếu như không để cho hắn ngoi đầu lên, rất có thể liền trực tiếp bị nín tới choáng!
Trong lòng Đông Phương Ly Nhân ngầm gấp, không cho Thái hậu nương nương xuống nước, đã rất đột ngột, nàng cũng không thể lại đem Thái hậu đuổi ra ngoài.
Cái tỷ tỷ hỗn đản này, ngươi là không có phát hiện Thái hậu tới, hay là tận lực muốn đem sự tình vạch ra, để cho ta mất mặt với Thái hậu?
Nếu để cho Thái hậu nhìn thấy nàng cùng Dạ Kinh Đường ‘Tắm uyên ương’, vậy nàng không gả Dạ Kinh Đường cũng không được, không chừng ngày mai liền sẽ được ban cưới.
Đông Phương Ly Nhân đánh giá tỷ tỷ đến bây giờ cũng không lộ diện, rất có thể chính là để Thái hậu đánh vỡ sắp đặt của nàng, buộc nàng phải nhanh lấy chồng.
Đông Phương Ly Nhân không phải là không muốn lấy chồng, nhưng sao lại có thể dùng phương thức này để kết thúc kiếp sống khuê nữ của mình.
Huống hồ Dạ Kinh Đường còn có ‘Ý trung nhân’, vừa nhìn thì hắn lại chung tình, nàng há có thể mang theo tiếng xấu đoạt nam nhân của người khác. . .