Chương 174. Chu Gia (2)
Thích Kiếm Đường ẩn chưa kiếm đạo chi ý, năm đó Kiếm Thánh Chu Xích Dương, chính là ngộ đạo tại ven hồ, từ đó một bước thăng thiên, từ một Chu Kiếm Sư nhỏ bé biến thành kiếm khách lợi hại nhất giang hồ đương thời.
Cũng vì lẽ đó mà Thích Kiếm Đường được xem như thánh địa Thủy Vân Kiếm Đàm, ngày bình thường không cho người không phận sự đi vào, chỉ ở lúc tổ chức khánh điển yến hội, mới mở ra mà người có thể đi vào bên trong, đều là giang hồ danh trấn một phương.
Chu Hoài Lễ mang theo quản gia từ phía sau Thích Kiếm Đường tiến vào, Thích Kiếm Đường to lớn là vậy nhưng vẫn là chật so với lượng khách quý đến thăm, bên ngoài ban côngThích Kiếm Đường là Ánh Nguyệt hồ sóng biếc thơ mộng, cạnh hồ có tảng đá lớn dựng thẳng, phía trên có một chữ ‘Hiệp’ , là Kiếm Thánh Chu Xích Dương năm đó tự tay khắc xuống, chữ viết như ngân câu tranh sắt, phong mang tất lộ, có không ít người đang quan sát.
Nhìn thấy chữ Hiệp này, đáy mắt Chu Hoài Lễ liền lóe lên một vòng nhàn nhạt không vui. Thường nói ‘mỗi nhà mỗi cảnh’, Chu gia cũng vậy.
Chu Hoài Lễ sớm làm gia chủ bởi vì gia nghiệp tiền tài, hắn đối với thân đệ đệ có phần được phụ thân yêu thích hơn rất không vừa mắt, mặc dù không đến mức rút kiếm tương tàn, nhưng tranh cãi không phải số ít.
Đệ đệ sau khi Nhất Kiếm Sương Hàn Thập Nhị Châu, về sau cũng không trực tiếp giáo huấn người huynh trưởng như hắn chỉ khắc xuống một chữ “ Hiệp” rồi liền rút kiếm mà đi, bắt đầu du lịch sông núi đầm lầy, chưa từng quay lại quê cũ.
Chu Hoài Lễ biết đệ đệ đang giáo huấn hắn, cha hắn cũng hi vọng hắn lạc đường biết quay lại nhưng hắn không cảm thấy bản thân sai chỗ nào.
Đệ đệ của hắn Chu Xích Dương, say mê kiếm đạo đối với gia nghiệp thế tục không có hứng thú chút nào, thậm chí xem thường người ca ca mang lại lợi ích cho gia tộc như hắn, trên giang hồ người người kính ngưỡng là hào hiệp, nhưng những người đó cũng chỉ có thể làm ‘Mặt mũi’, không thể gánh vác một gia tộc.
Thế lực giang hồ ngoài mặt thì đều giảng Hiệp nghĩa, nhưng nếu chỉ quan tâm đến những thứ này, bản lĩnh lớn hơn nữa cũng không thể lập nghiệp được.
Chu Hoài Lễ xác thực là một con buôn chính hiệu, không đủ thanh cao không đủ hiệp khí, nhưng nếu không có con buôn như hắn Chu gia sao có thể được khách quý đến thăm chật nhà như hôm nay, sao có sản nghiệp rộng lớn như bây giờ? Nếu không có hắn vùi đầu kinh doanh nửa đời người, tên tuổi Kiếm Thánh có lớn hơn nữa thì Chu gia cũng chỉ là cái tiểu thế gia dựa vào rèn sắt mưu sinh.
Giờ đây gia tộc có danh vọng trên giang hồ, tộc nhân được sông trong vinh hoa phú quý, hắn có lỗi gì?
Tạp niệm lóe lên một cái rồi biến mất, Chu Hoài Lễ bước vào bên trong Thích Kiếm Đường nhìn thấy các tân khách ở đây, liền đổi sang nét mặt tươi cười, chắp tay nói:
"Tiết phu nhân, Hiên Viên huynh, đã để các vị chờ lâu. Gia phụ tuổi tác đã cao, rèn sắt cả một đời, mỗi ngày nếu không đứng ở lò rèn thì toàn thân không được tự nhiên, chậm chút liền sẽ ra. . ."
Tân khách trong sảnh đường, đều là giang hồ nổi danh xung quanh Trạch Châu, mà đặc biệt hơn cả là bảy, tám người đang ngồi ở vị trí thủ tịch, tất cả họ đều là Tông Sư, danh chấn giang hồ một phương như Ô Châu Tam Tuyệt Cốc - Tam Tuyệt Tiên Ông, đương gia Quân Sơn Đài - Hiên Viên Hồng Chí,.., có thể nói hào môn đại phái phụ cận Trạch Châu, đều phái người tới.
Nhưng muốn nói vị cao nhất thì không ai qua được hai nữ tử ngồi ở chủ vị!
Bên trong Thích Kiếm Đường khách quý chật nhà, ngoài cửa ánh nắng ấm áp, trong cửa tiếng đàn tiêu diêu.
Hai nữ tử ăn mặc theo kiểu phu nhân tiểu thư ngồi ở vị trí thủ tịch xem ca múa trong sảnh.
Thiếu phụ lớn tuổi hơn mặc một bộ Thanh Y nhu nhã, tóc cuộn thành búi cắm nghiêng trâm bích ngọc, bộ dáng phu nhân đoan trang, trên mặt còn đeo khăn sa mỏng để che mặt chỉ để lộ ra đôi đôi mắt hoa đào đẹp đến câu hồn đoạt phách.
Tiểu cô nương đang ngồi bên cạnh thiếu phụ, mặc một thân váy ngắn trắng hồng, tóc búi hai bên theo kiểu tiểu cô nương, nếu không phải sau thắt lưng treo một thanh đao, nhìn qua sẽ không ai biết là tiểu thư nhà võ.
Mặc dù hai mẹ con này không để lộ thân phận, chỉ được Chu gia giới thiệu là Tiết phu nhân cùng Vân cô nương, nhưng hiệp khách giang hồ có thể ngồi ở đây, đối với thân phận thiếu phụ trong lòng đều hiểu rõ, vị kia chính là giáo chủ phu nhân Bình Thiên Giáo, nữ nhân của Bình Thiên Giáo chủ Tiết Bạch Cẩm!
Tiết Bạch Cẩm được công nhận là vô địch giang hồ, đừng nói các tân khách, coi như Kiếm Thánh Chu Xích Dương ở đây chỉ sợ cũng phải đối với vị phu nhân này lễ nhượng ba phần.
Chu Hoài Lễ ngồi vào vị trí nói chuyện phiếm với các bằng hữu giang hồ.
Tam Tuyệt Tiên Ông - Quảng Hàn Lân, võ nghệ không phải cao nhất trong số các tân khách trong phòng nhưng nhân duyên tốt, môn sinh khắp thiên hạ, tuổi lại cao gần cổ hi xem như nửa cái trưởng bối giang hồ của đám người đang ngồi.