Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 288 - Chương 288 - Cho Phép Tới Minh Long Đàm

Chương 288 - Cho Phép Tới Minh Long Đàm
Chương 288 - Cho Phép Tới Minh Long Đàm

Chương 288. Cho Phép Tới Minh Long Đàm

Dạ Kinh Đường đứng trong mưa to không dễ nói chuyện, bước nhanh đi vào ngoài thùng xe:

"Điện hạ, sao ngươi lại tới đây?"

Ánh mắt Đông Phương Ly Nhân đặt ở trên người Ngưng nhi cô nương đang cúi đầu chạy đi, bình tĩnh nói:

"Vừa rồi có chuyện đến tìm ngươi, tiểu nha hoàn của Ngưng nhi cô nương nói ngươi vừa ra khỏi nhà, liền trú mưa ở chỗ này. Vào đây đi."

Dạ Kinh Đường nhảy lên xe ngựa, cúi đầu vào cửa, âm thanh mưa bên ngoài liền bị giảm nhỏ đi, chỉ còn lại tiếng vang nhẹ khi mưa rơi vào trần xe.

Đông Phương Ly Nhân thân mặc mãng phục đầu rồng béo, đang ngồi trên giường, ánh mắt còn đặt ở đầu phố:

"Vừa nãy ngươi cùng Ngưng nhi cô nương nói cái gì đó? Nàng hình như rất tức giận còn đang đánh ngươi."

Dạ Kinh Đường ngồi xuống bên cạnh cửa sổ xe, không thể nói tới điển cố Lạc nữ hiệp làm ướt ga giường, chỉ thuận miệng nói:

"Nói đùa vài câu mà thôi."

Đông Phương Ly Nhân từ bên cạnh giường lấy ra một khăn tay màu trắng, đưa cho Dạ Kinh Đường lau nước mưa trên mặt:

"Ngươi nói lời thô tục đùa giỡn Ngưng nhi cô nương à?"

Dạ Kinh Đường nhận lấy khăn mặt xoa xoa mặt:

"Chỉ đùa một chút thôi, sao có thể nói đùa giỡn thô tục chứ."

"Hừ. . ."

Đông Phương Ly Nhân đoán chừng Dạ Kinh Đường dùng lời nói thô tục như trong sách nói với Ngưng nhi cô nương, nhưng cũng không có hỏi đến cùng, ngược lại nói:

"Minh Long Đàm có ích đối với việc luyện công của ngươi, bản vương muốn ngươi làm việc, cần ngươi mau chóng tăng thực lực lên, cho nên nói tốt vài câu với Thánh thượng, ngươi về sau có thể cầm lệnh bài tùy thời đi vào Minh Long Đàm. . ."

Dạ Kinh Đường sững sờ, nghĩ lại tới lời của Ngọc Hổ cô nương hôm qua, trong lòng rất ngoài ý muốn, dò hỏi:

"Thừa An điện thế nhưng là tẩm cung của Thánh thượng, chuyện này là điện hạ tự mình mở miệng sao?"

Đông Phương Ly Nhân vốn định gật đầu, để Dạ Kinh Đường nhớ đại nhân tình của nàng. Nhưng thật lòng mà nói thì nàng chưa từng nghĩ tới sẽ để cho Dạ Kinh Đường qua đêm ở Minh Long Đàm. Chuyện là đêm qua trước khi ngủ tỷ tỷ có nói với nàng:

"Ngươi muốn cho Dạ Kinh Đường đến Minh Long Đàm tập võ, không cần lén lút, ban thưởng hắn một khối lệnh bài tự do xuất nhập cung đình là được."

Tính cách Đông Phương Ly Nhân từ trước đến nay ngay thẳng, loại việc tranh công như này, không muốn làm, liền đáp lại nói:

"Thánh thượng nghe được việc ngươi không tiếc tính mạng tra án, cảm thấy ngươi trung thành tuyệt đối và năng lực không tầm thường, muốn bồi dưỡng, mới cho phép ngươi vào Minh Long Đàm tập võ. Nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, người có được vinh hạnh đặc biệt này đều là tử trung chi sĩ của triều đình, ngươi đi nơi đó, liền phải cố gắng tiếp nhận trách nhiệm này."

Dạ Kinh Đường nghi ngờ nói:

"Điện hạ nói Minh Long Đàm không phải chân mệnh thiên tử không thể vào, còn có người nào đi vào nữa sao?"

"Rất nhiều, Tào công công đương triều, Tiết công công tiền triều, Ngụy công công. . ."

Dạ Kinh Đường nghe thấy một chuỗi công công, nơi nào đó hơi lạnh, thầm nghĩ: Muốn luyện công phu này trước phải tự cung, nguyên lai là có ý như vậy. . .

"Thái giám mới có thể qua đêm ở nơi đó? Kỳ thật ta cảm thấy ở bên ngoài từ từ luyện, cũng không sao."

"Chỉ cần ngươi biết chừng mực là được, không nghe không nhìn không nói trung thực tập võ, tự nhiên sẽ không tịnh thân ngươi. Ngày mai ngươi qua đây, bản vương mang ngươi tiến cung, dạy dỗ ngươi quy củ trước."

Dạ Kinh Đường nghĩ nghĩ:

"Ngày mai chỉ sợ không tiến cung được."

"Có việc à?"

"Hai ngày tới có chút việc riêng. Vân Châu Bão Nguyên Môn, chiếm một phận sản nghiệp của Hồng Hoa Lâu, ta phải giúp Hồng Hoa Lâu giải quyết. Còn có Thiết Phật Lĩnh hôm nay muốn đánh ta, ta phải đi dọa bọn chúng một chút, phải ra ngoài ba đến năm ngày."

Đông Phương Ly Nhân đối với loại sự việc nhỏ như hạt vừng này, hiển nhiên có chút ý kiến:

"Loại chuyện này không cần ngươi tự mình đi giải quyết, bản vương phân phó một tiếng, để Xà Long và Thương Tiệm Ly đi . . ."

"Không cần. Loại chuyện nhỏ trong giang hồ này, mời điện hạ ra mặt, chính là chuyện bé xé ra to. Ta học được võ nghệ Hồng Hoa Lâu, đi một chuyến cũng là nên."

Đông Phương Ly Nhân thấy vậy, cũng không nhiều lời:

"Thế đi nhanh về nhanh, ở bên ngoài chú ý an toàn, trở về nhớ dạy bản vương Bá Vương Thương. Cần bản vương an bài mấy tên hộ vệ cho ngươi hay không?"

"Không cần, ta làm việc từ trước đến nay rất ổn trọng. . ."

"Ngươi đi nơi nào cũng chém giết, còn dám nói mình ổn trọng? !"

Dạ Kinh Đường cười cười:

"Ta tự có chừng mực, điện hạ không cần phải lo lắng."

Đông Phương Ly Nhân thấy thế cũng không nhiều lời.

Dạ Kinh Đường hơi suy tư, nghĩ tới cuộc nói chuyện vừa rồi, từ lời nói của Ngây Ngốc suy ra, để hắn ở trong Minh Long Đàm tập võ, không phải chủ ý của ngây ngốc, rất có thể là Ngọc Hổ nương nương đã nói tốt với Nữ Đế. . .

Ngọc Hổ cô nương nhìn cũng không phải là bách hợp, chỉ vì thân là cung nhân không có lựa chọn khác, bị ép mài gương cùng Nữ Đế, tóc đều sầu tới bạc trắng. . .

Nhưng chuyện này mình vẫn không biết rõ thực hư...

Bình Luận (0)
Comment