Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 415 - Chương 415 - Tuyết Hồ Hoa

Chương 415 - Tuyết Hồ Hoa
Chương 415 - Tuyết Hồ Hoa

Chương 415. Tuyết Hồ Hoa

Sao Lạc Ngưng lại nói như vậy, chính vì Vân Ly Chim Chim đều không có ở đây, toàn bộ ngõ nhỏ không có người ngoài, nàng bị ôm vào trong phòng, còn không biết sẽ bị làm thành cái gì.

Hai tay Lạc Ngưng đè lấy nhuyễn kiếm bên hông:

"Tiểu tặc, ta về lấy ít đồ, sắp phải đi rồi."

"Nghỉ ngơi một chút thôi, giữa ban ngày, ta đâu thể mưu đồ làm loạn."

Dạ Kinh Đường dùng bả vai đẩy cửa tây sương ra, ngồi lên giá đỡ bên giường, đặt Lạc Ngưng trên chân, tay trên bả vai, cánh tay nhu hòa ấn ấn:

"Mấy ngày nay vất vả, ta ấn cho ngươi, ngồi tâm sự một lát rồi hãy về."

Lạc Ngưng xoay người nhưng Dạ Kinh Đường không cho, quay đầu đi, bày ra dáng vẻ cự người ngàn dặm.

Hôm nay Dạ Kinh Đường bị Ngây Ngốc dẫn dắt, phát hiện Thính Phong Chưởng còn có diệu dụng kì lạ khác.

Mặc dù có chút chà đạp võ học đỉnh tiêm nhưng Liễu Thiên Sanh cũng không phải sư phụ hắn, chà đạp thì chà đạp.

Lúc này ôm Lạc Ngưng, Dạ Kinh Đường dùng tay vò, cẩn thận cảm giác tình huống khí huyết dao động, tìm kiếm cường độ và vị trí Ngưng Nhi cảm thấy vui vẻ nhất, thủ pháp cực kỳ ôn nhu.

Lạc Ngưng lúc đầu không muốn nói chuyện nhưng không được một lát thì phát hiện hôm nay tiểu tặc không giống —— hoàn toàn không giống như dáng vẻ gấp gáp trước kia, cường độ vò ấn tương đối thoải mái dễ chịu, giống như là đang hầu hạ nàng thật.

Lạc Ngưng chớp chớp con mắt, bởi vì trải nghiệm cực giai, chậm rãi bất động thanh sắc dựa vào người Dạ Kinh Đường, lạnh như băng dò hỏi:

"Ngươi dùng thủ pháp gì thế?"

Khóe mắt Dạ Kinh Đường có ý cười, thấy Ngưng Nhi không đụng vào, tay đặt lên trên bánh bao:

"Thính Phong Chưởng, lợi hại hay không?"

Lạc Ngưng là cao thủ nội môn, biết loại võ học đỉnh tiêm nội môn này, bán tín bán nghi:

"Thính Phong Chưởng dùng như thế?"

"Công phu cũng không phải nhất định phải dùng để đánh nhau, đây là tác dụng bổ sung, có muốn học hay không?"

Lạc Ngưng đương nhiên muốn học, nhưng nếu như mở miệng, chắc chắn tiểu tặc sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước, suy nghĩ một hồi rồi bình thản nói:

"Có học hay không cũng được, ngươi có lương tâm, dạy ta, không có lương tâm coi như xong."

Dạ Kinh Đường nghe Ngưng Nhi nói tới lương tâm, cười nói:

"Ta sao có thể không có lương tâm, không tin ngươi sờ sờ."

"Ta không sờ, ai nha ngươi..."

Lạc Ngưng dùng tay đập nhẹ Dạ Kinh Đường một chút, không thể làm gì, vẫn kéo màn xuống...

Hoàng thành đại nội.

Bất tri bất giác ánh trăng treo trên đầu cành, đèn cung đình ở cung các sáng lên chói lọi.

Trường Nhạc Cung, tiền điện, là nơi thiên tử chấp chính, lúc này trong điện đèn đuốc sáng trưng, Đại Ngụy Nữ Đế đang ngồi trước tấm bình phong điêu long, trước mặt dựng một cái bình phong sa mỏng trắng, chỉ có thể nhìn thấy bóng người mông lung trước sau tấm bình phong.

Trước bạch bình phong đặt một cái băng ghế, Vương lão thái y tóc trắng như tuyết ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, cầm lời khai trong tay, chăm chú đọc:

"Trương Cảnh Lâm hẳn là đệ tử thân truyền của Bắc Lương Y Thánh, hơn hai mươi năm trước còn từng đi theo sứ thần Bắc Lương đến Vân An, bái phỏng lão thần một lần. Người này được xưng tụng tài hoa hơn người, nhưng thích dùng mãnh dược thiên phương, xem y thuật nặng hơn tính mạng, thiếu y đức."

"Trực tiếp lấy người làm thí nghiệm thuốc là cấm kỵ chi đạo, có lần thứ nhất, thầy thuốc sẽ không cố kỵ nữa, từ khẩu cung, hẳn là Trương Cảnh Lâm đã đi lên đường tà đạo mới bị Bắc Lương Y Thánh trục xuất sư môn."

"Vương thái y có thể nhìn ra hắn đang nghiên cứu thuốc gì hay không?"

"Mở rộng khí mạch trong thời gian ngắn, khiến công lực tăng mấy lần, còn chống được hai khắc đồng hồ mới chết, cấm dược bình thường làm không được. Nếu như lời khai không có giả dối, hẳn là bên trong phương thuốc tăng thêm dược liệu tương tự 'Tuyết Hồ Hoa' để mà tục kinh hộ mạch."

Nữ Đế nhướng mày:

"Hắn có Tuyết Hồ Hoa."

Vương lão thái y lắc đầu:

"Tuyết Hồ Hoa sinh trưởng ở Thiên Lang Hồ, một giáp nở hoa, lần trước nở hoa còn trong lúc khai quốc, bây giờ thế gian tồn trữ cực ít, Trương Cảnh Lâm cho dù có cũng không thể nào phung phí của trời như thế. Lão thần đoán chừng hắn đang nghiên cứu dược vật có thể thay thế Tuyết Hồ Hoa."

Hai con ngươi Nữ Đế khẽ động, ngồi thẳng mấy phần:

"Trên đời có dược liệu có thể thay thế Tuyết Hồ Hoa?"

"Trương Cảnh Lâm có thể để cho người thí nghiệm thuốc chống được hai khắc đồng hồ, hẳn là có chút môn đạo, nhưng cho dù tìm được vật thay thế thì dược hiệu cũng kém Tuyết Hồ Hoa lắng đọng nhật nguyệt tinh hoa một giáp. Có thể có một phần trăm dược tính đã xem như thần vật."

Nữ Đế khẽ vuốt cằm, đáy mắt như có điều suy nghĩ.

Vũ phu khí mạch đứt gãy thì không thể nào đả thông pháp môn vận khí, khí mạch chủ yếu đoạn hết, người sẽ phế đi, thương thế hoàn toàn không thể nào khôi phục.

Có thể trị thương thế này, trước kia chỉ có Tuyết Hồ Hoa và Dục Hỏa Đồ, nhưng Tuyết Hồ Hoa quá thưa thớt, gần như là của riêng đế vương, Minh Long Đồ lại càng không cần phải nói, rơi vào trong tay giang hồ vũ phu cũng trị không được mấy người.

Bình Luận (0)
Comment