Chương 469. Cho Thử Thuốc
Quảng Hàn Lân nghe lời này của Quan Ngọc Giáp, đây là muốn giúp Ô Vương phản bội chạy trốn, thầm nghĩ trong lòng không ổn, mở miệng thuyết phục:
“Quan trang chủ, ngươi là long đầu ở Ô Châu, cơ nghiệp và thủ hạ cũng không nhỏ, loại chuyện này xin hãy nghĩ lại...”
Ba ~~~
Quan Ngọc Giáp đặt một bàn tay lên thành ghế, sắc mặt đầy tức giận:
“Quan Ngọc Giáp ta từ quân chợ búa đánh đến vị trí ngày hôm nay, dù hôm nay ta đổ, cũng có bản lĩnh đứng lên lại lần nữa. Nhưng mất hai chữ “tín nghĩa” đời này cũng đừng hòng đứng thẳng lại làm người. Ô Vương có ân với Quan mỗ, bây giờ gặp nạn Quan mỗ sẽ cứu viện, Hoàng Ngọc Long lại là bạn tri kỷ của Quan mỗ, hắn đột nhiên chết đi ta sẽ thay hắn lấy lại công bằng.”
Quan ngọc dát đứng dậy nhìn về phía các vị chưởng môn đang ngồi:
“Hôm nay ta mời chư vị đến, chính là để chuẩn bị bỏ đi một thân gia nghiệp, hộ tống Ô Vương rời khỏi Ô Châu bình yên. Nếu chư vị có thể có ơn tất báo trợ giúp một chút, ngày sau Quan mỗ sẽ thay Ô Vương trả lại phần nhân tình này, nếu khoanh tay đứng nhìn làm chó săn triều đình, hôm nay Quan mỗ sẽ cho chư vị biết thế nào là kết cục của chó săn!”
Quan Ngọc Giáp trực tiếp nói rõ vấn đề chính, trong đại sảnh lập tức yên tĩnh.
Các trưởng môn vốn đang thấp thỏm trong lòng, lúc này lại an tĩnh lại, chút kiêng kị trong đáy mắt biến mất, chuyển thành bất mãn.
Dù sao theo suy đoán ban đầu của các chưởng môn đang ngồi đây, là Quan Ngọc Giáp muốn trốn khỏi sự điều tra của triều đình, muốn kéo bọn hắn cùng gây chuyện, tạo áp lực cho triều đình, từ đó khiến triều đình không có biện pháp trách phạt.
Việc này mặc dù có nguy hiểm rất lớn, nhưng Quan Ngọc Giáp có thực lực rất mạnh mẽ, nếu kiên trì hỗ trợ cũng không phải là không được.
Mà hiện tại lời này của Quan Ngọc Giáp là muốn chuẩn bị lôi kéo Ô Châu Thập Nhị Môn cùng tạo phản, mấu chốt còn là Ô Vương đã tạo phản thất bại, đây thuần túy là muốn lôi kéo bọn hắn cùng chết chung.
Quảng Hàn Lân nghe thấy lời nói phát rồ này, trên mặt phát hiện lên sự giận dữ.
“Quan Ngọc Giáp! Ngươi cắm rễ trong giang hồ Ô Châu, mọi người đều coi ngươi là long đầu, hôm nay vì muốn thoát khỏi gió bão của triều đình, ta mới tới cùng ngươi thương nghị đối sách. Mà ngươi nói lời này, là muốn Ô Châu Thập Nhị Môn phải giao ra toàn bộ gia nghiệp, làm kẻ chết thay cho Ô Vương?”
Những chưởng môn khác đang ngồi đây cũng vỗ nhẹ bàn trà:
“Quan trang chủ võ nghệ hơn người, chúng ta bội phục, nhưng chỉ vì một câu muốn để mọi người trả giá toàn bộ gia nghiệp khẳng khái chịu chết, Quan trang chủ còn chưa có bản lĩnh này.”
Quan Ngọc Giáp đứng trong đại sảnh, đảo mắt nhìn đám người, đang muốn nổi bão, chưa từng nghĩ Diệp tứ lang ngồi ở chủ vị đã lên tiếng lần nữa:
“Chư vị tiền bối đừng tức giận, Quan trang chủ đã mở miệng nói câu này, khẳng định cũng đã cân nhắc sự khó xử của chư vị. Không biết Ô Vương nhờ các đại phái giúp đỡ, là canh bạc gì? Mặc dù ta rất bội phục hiệp khí của Quan trang chủ, nhưng Hồng Hoa Lâu là người làm ăn, nếu như không nắm chắc thẻ bạc, chỉ sợ trong lâu sẽ không đồng ý cho ta tùy ý làm bậy.”
Các đại phái nghe được lời này, ngược lại là có chút yên tĩnh xuống, nhìn về phía Quan Ngọc Giáp.
Ô Vương muốn kéo Thập Nhị Môn âm thầm giúp đở hắn thoát thân, khẳng định cũng đã có chuẩn bị.
Dùng độc dược khống chế, cầm giải dược áp chế là thứ nhất, dùng lợi ích lớn dụ dỗ là thứ hai, không chỉ riêng uy hiếp không cho nếm ngon ngọt, những chưởng môn này biết rõ cửu tử nhất sinh, đại khái thà chết chứ không chịu khuất phục.
Quan Ngọc Giáp thấy chư vị chưởng môn bị Diệp tứ lang nâng lên hứng thú, lại trình bày đại ý:
“Gia nghiệp của Ô Vương vô số, chỉ cần trong lúc này chư vị có thể giúp đỡ, thù lao có thể đưa cho các vị tuyệt đối ngoài dự đoán của mọi người. Vị thuốc Tuyết Hồ Hoa này, ta nghĩ là chư vị cũng biết đến, thậm chí không ít lão nhân của các đại phái cũng đang cực khổ tìm kiếm. Dược sư dưới tay Ô Vương bây giờ đã nghiên cứu ra vật thay thế, tên là Tuyết Hồ Tán, dược hiệu không khác với Tuyết Hồ Hoa, chư vị muốn bao nhiêu, có thể cho các ngươi bấy nhiêu.”
“...”
Các chưởng môn đang ngồi đều nhíu mày, cảm thấy canh bạc này không nhỏ, nhưng phần lớn người trong bọn hắn hiện tại đều tạm thời không dùng được, tựa hồ như không đáng vì thế mà đánh cược cả thân gia.
Quan Ngọc Giáp bị Dạ Kinh Đường gây rối, khiến không khí vốn nên giương cung bạt kiếm, trở thành buổi tranh luận đứng đắn, thật sự không tiện nổi bão.
Mắt thấy rất nhiều chưởng môn còn đang chờ canh bạc, Quan Ngọc Giáp chỉ có thể sắp xếp một chút tiếp tục nói:
“Ô Vương còn nghiên cứu một loại bí dược, có thể mở rộng khí mạch, thoát thai hoán cốt, nếu ăn vào thuốc này, trong thời gian ngắn có thể đưa thân tấn cấp Võ Khôi, mà chư vị cũng có thể đi lên phía trước một bước dài, ngày sau cũng có chút khả năng vấn đỉnh võ đạo. Quan mỗ cũng bởi vì thuốc này mới đi theo làm tùy tùng cho Ô Vương đến hiện tại.”