Chương 470. Cho Thử Thuốc 2
“Má nó...”
Lời vừa nói ra, ánh mắt các chưởng môn đang ngồi đây rõ ràng khẽ giật, ngay cả Quảng Hàn Lân đang cau mày cũng lộ ra mấy phần ngoài ý muốn.
Hành tẩu giang hồ cả một đời, không ai muốn trải nghiệm cảnh đang ở đỉnh cao lại phải xuống núi, phần lớn mọi người đều là nhân vật hùng cứ một phương, nhưng đời này chú định không có khả năng lại đăng đỉnh võ đạo, nếu quả thật ngoài Minh Long Đồ còn có thứ có thể giúp chuyển cơ, vậy đánh cược một cái thân gia, có lẽ đại bộ phận mọi người đều sẽ đồng ý.
Đám người hai mặt nhìn nhau, một vị chưởng môn trong đó dò hỏi:
“Thật sự Ô Vương có loại đồ vật này?”
Quan Ngọc Giáp biết Thiên Lang Châu nhất định có thể kích động nhân tâm các vị chưởng môn đang ngồi đây, nhưng hết lần này đến lần khác Ô Vương lại không có, nếu không thì cũng không đến mức rơi vào tình cảnh như thế này.
“Có, nhưng thần dược như thế biện pháp phối chế quá phức tạp, hiện tại vẫn đang thí nghiệm thuốc, chỉ cần thử thành công, Quan mỗ có thể cam đoan, chư vị chưởng môn đều sẽ có một viên.”
Các chưởng môn ngồi đây nghe thấy lời này, tất nhiên là nhăn lông mày, thứ đó hiện tại Ô Vương chưa có, nếu bọn hắn hỗ trợ đưa Ô Vương thoát đi mang theo thần dược bọn hắn mong muốn, cũng chỉ có thể chạy theo, chạy theo còn không nhất định có thể lấy được, vậy không phải trở thành trò đùa rồi sao?
Quan Ngọc Giáp thấy mọi người chần chờ phải âm thanh lạnh xuống mấy phần:
“Quan mỗ lấy đầu mình ra đảm bảo, xác thật Ô Vương có loại thuốc này. Lời đã nói đến đây, chư vị có thể đáp ứng giúp đỡ, tất cả mọi người cùng vui vẻ. Nếu không thể...”
Két ~~
Tay phải Quan Ngọc Giáp khẽ động, truyền đến tiếng vang nhẹ từ tay ghế, tay ghế bằng gỗ lim vậy mà dưới sự vuốt ve nhẹ nhàng của ngón tay đã biến thành từng mảnh gỗ vụn.
Các chưởng môn thấy Quan Ngọc Giáp dùng võ nghệ bức hiếp không hẹn mà cùng trầm mặc, bầu không khí cũng giương cung bạt kiếm lên.
Quảng Hàn Lân là lão tiền bối ở giang hồ Ô Châu, biết Quan Ngọc Giáp tùy ý làm xằng làm bậy, toàn bộ giang hồ Ô Châu chỉ sợ sẽ bị xóa tên khỏi thế gian, tiếng nói lạnh lùng vang lên:
“Quan Ngọc Giáp, ngươi... khục...”
Khi Quảng Hàn Lân đang đứng dậy nói chuyện, đến nửa đường chân lại mềm nhũn, ngồi về vị trí cũ, phát giác ra trong âm thầm thân thể đã xụi lơ, hiện lên sắc mặt nổi giận:
“Tên tiểu nhân này, ngươi hạ độc?!”
Lời vừa nói ra, trong đại sảnh lập tức xôn xao, rất nhiều chưởng môn muốn đề khí đứng dậy, mới phát hiện trong âm thầm thân thể đã trúng chiêu, chỉ có hai chưởng môn quy củ không dám uống trà vẫn bình yên vô sự.
Dạ Kinh Đường nhìn thấy cảnh này, cũng âm thầm kinh ngạc, mặc dù hắn đã từng nâng chung trà lên, nhưng che mặt uống giả vờ, ngược lại thân thể không xuất hiện bất kì dị trạng gì.
Mà nguyên bản các đích truyền và tâm phúc của các chưởng môn đang đứng phía sau, khi nhìn thấy chưởng môn xảy ra chuyện, đều như lâm đại địch rút ra binh khí. Vô số môn đồ của Thiết Hà Sơn Trang phát hiện có chút không đúng, cầm theo đao chạy tới.
Xoạt xoạt xoạt...
Ngoài phòng khách, chỉ trong một thoáng đã lâm vào hỗn loạn.
Quan Ngọc Giáp thấy đại bộ phận cao thủ đều trúng phải Hoa Mai Thực Cốt, trên mặt hiện ra ba phần khí lạnh:
“Hạ độc thì sao? Quan mỗ cho các ngươi chút mặt mũi cuối cùng, bây giờ đồng ý, đồ vật nên cho các ngươi, Ô Vương vẫn sẽ thưởng cho các ngươi, về sau mọi người vẫn là bạn bè, nếu như không đồng ý...”
Oành ~~
Lời còn chưa dứt, Quan Ngọc Giáp vì giết gà dọa khỉ, thân hình ngang nhiên bùng nổ.
Rất nhiều chưởng môn chỉ cảm thấy hoa mắt, Quan Ngọc Giáp thân mặc cẩm bào, đã dùng thế lôi đình sấm sét bay vọt đến trước mặt Tam Tuyệt Tiên Ông, đưa tay phải ra, xòe năm ngón như móc câu, một vuốt chụp lên cái trán tóc trắng xóa.
Con ngươi Tam Tuyệt Tiên Ông hơi co lại, nội tình công phu cả đời tung hoành Giang hồ còn có thể kịp phản ứng, nhưng trúng kỳ độc vô sắc vô vị không rõ, tay cũng khó mà nâng lên được, phải đỡ như thế nào?
Lúc này trong lòng như tro nguội, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn...
Nhìn Quan Ngọc Giáp bay ra ngoài!
Ầm ầm ~~
Trong đại sảnh truyền ra quyền pháp, một tiếng sấm rền nổ tung!
Ngay khi Quan Ngọc Giáp phi thân lên, đồng thời ghế của Dạ Kinh Đường đang ngồi cũng nổ tung, chân bước ra mấy bước dài, tay phải ném về phía trước một quyền, đánh tới Quan Ngọc Giáp đang bay qua trước mặt!
Quan Ngọc Giáp đã rất cẩn thận, ngay cả đồng bọn là chưởng môn Ô môn Phái cũng vẫn đề phòng, lựa chọn bỏ qua một tiểu bối vẫn luôn rất hiểu chuyện lại có võ nghệ thường thường trong giang hồ, để công kích Tam Tuyệt Tiên Ông.
Thanh thế doạ người bùng nổ ngay bên người, sắc mặt Quan Ngọc Giáp đột biến, nếu có chỗ dựa, lúc này chuyển tay quét một chưởng đánh về phía quyền phong đang tới.
Quan Ngọc Giáp phản ứng không chậm, nhưng hắn gặp phải Diệp tứ lang vượt khỏi sức tưởng tượng của hắn, mà tiểu bối này khá âm hiểm, không sớm không muộn, vừa vặn thừa dịp khi hai chân hắn cách mặt đất mà ra tay trong nháy mắt.
Tay trái Quan Ngọc Giáp vừa vung ra, ở góc độ xảo trá đến cực điểm, đã đánh xuống xương sườn.