Chương 570. Đao
“Aizz ~ hơn mười năm trước đã đi rồi, hiện tại cửa hàng là ta và tướng công kinh doanh, không hỏi chuyện giang hồ. Hai vị khách quan mời ngồi, muốn ăn chút gì không?”
“Chít chít chít chít...”
Chim Chim nhảy lên trên ghế, dùng cánh chỉ về hướng cá nướng tỏi thơm nhất.
Dạ Kinh Đường hỏi Tuyền Cơ chân nhân lại ngồi xuống cái bàn đối diện, nhìn về phía thực đơn trên tường:
“Một đầu cá nướng, mấy thứ đồ ăn thường ngày, một âu cơm, một cân rượu ngon mạnh nhất.”
A Lan nhìn xuống cô nương áo trắng đội mũ mạo, điềm đạm nho nhã, cười nói:
“Rượu nhà ta cũng không bình thường, loại mạnh nhất kia, Tông Sư tới ba chén cũng phải phiêu, năm chén thì nằm lại, hai vị nhất định phải lấy một cân?”
Dạ Kinh Đường lấy mũ rộng vành xuống, đặt xuống trên bàn:
“Ta không uống, nàng uống. Nàng vất vả... Tê —— “
Nói còn chưa dứt lời, Tuyền Cơ chân nhân ngay ở dưới đáy bàn, dẫm lên mũi chân Dạ Kinh Đường, còn chậm rãi nhấn hai cái.
Mặt mày lão bản nương cong cong cười khẽ, cũng không hỏi nhiều, báo tên món ăn với hậu viện, rồi đi đến bên cạnh đánh rượu.
Dạ Kinh Đường cầm lấy ấm trà uống hai chén nước, lại cho Chim Chim một chén, thuận miệng hỏi:
“Nghe nói đại hiệp Cừu Thiên Hợp, gần đây muốn đi Quân Sơn Đài tranh Đao Khôi, hai ta cũng là sang đây xem náo nhiệt. Lão bản nương có biết tin tức gì không? Bên kia đã đánh chưa?”
A Lan cũng đoán ra hai vị giang hồ hiệp lữ vì cái này mà đến, đáp lại:
“Còn chưa đánh. Người giang hồ cầu đơn giản chỉ là cái danh khí, tranh Đao Khôi, người bình thường cả một đời cũng chỉ một lần, nếu chiến trận không đủ lớn, tựa như quan trạng nguyên mặc áo gấm đi đêm. Bây giờ còn có thuyền đón người, người chưa đầy nói rõ Quân Sơn Đài còn không cho người đó là mối họa, người đầy, cũng phải để người giang hồ mong mỏi cùng trông mong chờ thêm một chút, mới phô trương giống đỉnh cấp Tông Sư...”
“Ha ha...”
Dạ Kinh Đường mỉm cười gật đầu, trong lòng hơi buông lỏng chút, không tiếp tục quấy rầy lão bản nương, cùng Tuyền Cơ chân nhân uống trà chờ đợi.
—— ——
Lách cách ~
Rất nhanh, trong hậu viện vang lên xào lăn, mùi thơm khiến cho người ta cực kỳ muốn ăn truyền đến từ hậu viện.
Chim Chim nhìn làm đến mê muội, bước nhỏ nhảy xuống, từ rèm vải tiến vào hậu viện, thoạt nhìn là muốn đi ăn.
Dạ Kinh Đường sợ Chim Chim quấy rầy đến cô bé đọc sách viết chữ, đứng dậy nhảy ra rèm vải:
“Trở về ngay.”
“Chít chít...”
Hậu viện tửu quán không lớn, bên trong có một cái giếng cổ, bên cạnh dựng dây thừng phơi quần áo.
Phòng bếp ở bên trái, bên ngoài treo đao cá đặc sản Vân Mộng Trạch thành hàng, phía dưới là lão tửu đàn, bên cạnh còn có cái lều, bên trong đặt giá nướng, lão bản nương ngay ở đằng sau nướng cá.
Chim Chim mười phần ngoan ngoãn ngồi xổm ở trước giá nướng, ngẩng đầu nhìn đầu cá lớn vàng ruộm, hoàn toàn không nhấc nổi móng vuốt, còn mở mỏ chim ra muốn lão bản nương cho nó ăn trước một ngụm nếm thử vị.
Mà trong phòng bếp, một trung niên hán tử thân mặc áo vải, ở trước bếp lò xào rau, thân hình cao lớn mà cân xứng, tướng mạo cũng có chút oai hùng, dò xét Chim Chim đòi đồ ăn vài lần, thấy Dạ Kinh Đường tiến đến, mở miệng nói:
“Chim này của công tử không tệ.”
Dạ Kinh Đường mỉm cười ra hiệu, đang muốn gọi Chim Chim tham ăn trở về, khóe mắt lại bị chính phòng hấp dẫn.
Đảo mắt nhìn lại, dưới chính phòng, treo một cây đao.
Đao rất dài, nhìn khoảng một mét sáu, so với Quân Sơn đao còn dài hơn một chút, nhưng lưỡi đao nhỏ, hơi mang theo đường cong, sau khi thu đao vào vỏ, nếu không phải chuôi đao có hộ thủ, nhìn sẽ tựa như một cây Tề Mi Côn
Đao nhìn qua cũng không thường xuyên cầm nắm, treo quá lâu, đã bị phủ một chút tro bụi.
Dạ Kinh Đường cảm giác đao này cùng loại với Miêu Đao, trên giang hồ cơ bản chưa thấy qua loại kiểu dáng này, không khỏi nhìn nhiều mấy lần:
“Chưởng quỹ, cây đao này thật đặc biệt.”
Hiên Viên Thiên Cương quay đầu nhìn: “Chính là trực đao tăng dài hai thước, có chỗ đặc biệt nào?”
“Không riêng gì dài, cảm giác tốn không ít công sức.”
Dạ Kinh Đường thấy chưởng quỹ không để ý, lập tức đi vào hậu viện, quan sát tỉ mỉ:
“Ta đánh giá cây đao này, hẳn là không phải dùng sắt thường, phân lượng trên dưới mười sáu cân, không biết đúng hay không?”
“...”
Động tác A Lan đùa nghịch cá nướng dừng lại, giương mắt đánh giá Dạ Kinh Đường.
Tuyền Cơ chân nhân cũng để chén trà xuống, đẩy ra rèm vải đứng ngoài quan sát.
Hiên Viên Thiên Cương dò xét Dạ Kinh Đường một chút: “Công tử làm thế nào nhìn ra được?”
Dạ Kinh Đường quan sát trường đao, nói ngay vào điểm chính:
“Đồ Long Lệnh chiếm lưỡi đao dài, lực lớn ưu thế, cầm đao nhẹ ba thước đánh chính diện, không có khác biệt lớn so với cầm thương, cùng trình độ trên cơ bản khó mà phá chiêu. Ta trước kia nghĩ tới rất nhiều chiêu thức mưu lợi, nhưng gần nhất phát hiện ra con đường này rất khó đi thông, muốn phá chiêu tốt nhất đổi binh khí cầm thương đến phá, nhưng dùng thương không tranh được “Đao Khôi”, vì thế phương thức đơn giản nhất là dùng công phu trên kiểu dáng “Đao”.”