Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 569 - Chương 569 - Nghỉ Nơi Này Một Đêm

Chương 569 - Nghỉ Nơi Này Một Đêm
Chương 569 - Nghỉ Nơi Này Một Đêm

Chương 569. Nghỉ Nơi Này Một Đêm

Dạ Kinh Đường đi đến trước phòng chính, quan sát tỉ mỉ, tiếp tục nói:

“Nghĩ tiếp về Đồ Long Lệnh, đổi trọng đao cứng đối cứng là được, nhưng nghĩ ở đao pháp trên lý niệm thắng qua Đồ Long Lệnh, phải cân nhắc các mặt đến cực hạn.

“Đồ Long Lệnh đao thế nặng, nhưng khuyết điểm là dựa vào quán tính, có dấu vết mà lần theo, muốn linh hoạt biến chiêu rất khó, xem như đi hướng cực đoan, thời điểm lấy mạnh đối yếu vạn người không địch được, nhưng đối đầu với cường giả trên cơ bản không có lực trở tay.

“Bát Bộ Cuồng Đao là nhanh nhất thế gian, nhưng khuyết điểm là quá truy cầu tốc độ, vòng vòng chiêu thức đan xen, thay đổi chiêu thì không còn là Bát Bộ Cuồng Đao, cũng coi như đi hướng cực đoan, chiêu thức bị nhằm vào hoặc là bị đánh gãy tiết tấu, rất khó xoay người.

“Hai loại đao pháp đều là tác phẩm đỉnh cao, nhưng đều đi “Truy cầu cực hạn” rúc vào sừng trâu, tồn tại thiếu hụt rõ ràng.

“Trong mắt của ta, muốn thắng được hai loại đao pháp này, hẳn là đi con đường “Trung dung”, có được Đồ Long Lệnh thế không thể đỡ, lại gồm cả Bát Bộ Cuồng Đao mau lẹ như sấm, tiến có thể công lui có thể thủ, không có ưu thế tuyệt đối có một không hai đương thời, nhưng cũng không tồn tại nhược điểm rõ ràng.

“Dựa theo mạch suy nghĩ này, đao sẽ phải không nặng không nhẹ, không dài không ngắn, không nhanh không chậm.

“Đao này dài năm thước, thân đao thon dài, nhưng đơn, hai tay sử dụng hai loại binh khí gồm cả đao, thương, dựa vào chiều dài cùng tốc độ, gặp Đồ Long Lệnh không đến mức không có cách nào lại gần, bổ uy lực sức nặng kinh người, Bát Bộ Cuồng Đao cũng không chống đỡ dễ dàng. Ta trước kia cũng tưởng tượng qua loại đao hình này, nhưng không nghĩ tới trên đời đã có người chế tạo ra.”

Tí tách ~~

Tiểu viện dưới trời mưa, an tĩnh hơn một chút.

Tuyền Cơ chân nhân nửa tựa ở ngưỡng cửa, gỡ xuống hồ lô rượu, nhấp một ngụm nhỏ.

Hiên Viên Thiên Cương nhìn chăm chú Dạ Kinh Đường một lát, lộ ra một chút ý cười, buông cái nồi xuống, tay xoa xoa trên tạp dề, đi ra ngoài cầm lên trường đao ở phòng chính:

“Chỉ có đao, không có nguyên bộ đao pháp, ngươi phá chiêu như thế nào?”

Dạ Kinh Đường cảm giác chưởng quỹ này, là đại năng ẩn núp tại thành thị, cười nói:

“Đao đã có, phương pháp sử dụng hợp lý nhất đã tìm ra, chính là đao pháp. Đao này kiêm cả bộ phận chiêu thức côn pháp, thương pháp, chiếu cố uy lực trọng đao, so với đao nhẹ mau lẹ, chỉ cần đọc lướt qua chiêu thức Bách gia học đủ nhiều, suy nghĩ ra một bộ đao pháp thích hợp nhất, không khó lắm. Chưởng quỹ đã suy nghĩ ra được rồi?”

Hiên Viên Thiên Cương cầm theo trường đao đi ra phòng bếp, ném cho Dạ Kinh Đường:

“Ta không dạy được tiểu tử ngươi, nhìn ngươi cũng không cần dạy. Đao này ta cũng không dùng được, ngươi đã nhìn ra được môn đạo, tặng ngươi, chỉ hi vọng đôi tay của tiểu tử ngươi, đừng làm ô uế cây đao này.”

Dạ Kinh Đường có chút ngoài ý muốn, hai tay tiếp nhận trường đao, dò xét một chút, hỏi:

“Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối?”

Hiên Viên Thiên Cương trở lại phòng bếp, tiếp tục xào rau:

“Bèo nước gặp nhau, hứng thú hợp nhau chính là tri kỷ, làm gì cần hỏi tính danh lẫn nhau. Cơm nước xong xuôi thì đi đi thôi, trò chuyện tiếp bà nương sẽ tức giận.”

Dạ Kinh Đường thấy lão bản nương xác thực không vui, vẫn luôn trừng chưởng quỹ, lập tức cầm đao chắp tay thi lễ:

“Lương Châu Dạ Kinh Đường, gia sư Cừu Thiên Hợp. Hôm nay mượn dùng đao này, chờ nghiên cứu ra cách dùng, sẽ trở về nói cho tiền bối.”

? ?

Động tác Hiên Viên Thiên Cương xào rau dừng lại, giương mắt, đáy mắt ý tứ đánh giá là —— ngươi lừa gạt quỷ? Cừu Thiên Hợp có thể dạy dỗ ra loại đồ đệ như ngươi, ta vặn đầu xuống cho hắn làm bô tiểu.

Nhưng Dạ Kinh Đường tự giới thiệu như vậy, Hiên Viên Thiên Cương vẫn đoán được một hai, hơi khoát tay:

“Phòng bếp khói dầu, ra ngoài chờ đi, đợi chút nữa đồ ăn sẽ bị xào khét.”

Dạ Kinh Đường thấy vậy không nói thêm lời nào, còn nắm miệng Chim Chim dẫn theo ra khỏi rèm vải...

——

Đảo mắt đã vào đêm, bên trên Hoàng Tuyền trấn sáng lên điểm điểm đèn đuốc.

Bên trong tửu quán, Dạ Kinh Đường ăn cơm no, cùng lão bản nương tính tiền, sau đó cầm trường đao lên.

Trên bàn rượu, Chim Chim cơm nước no nê, có thể là ăn quá no, ngã chổng vó nằm ở trên ghế không chịu động đậy, bày ra một cái tư thế muốn ôm.

Mà nguyên bản Tuyền Cơ chân nhân áo trắng như tuyết tiên khí bồng bềnh, tháo mũ sa xuống, gương mặt tuyệt sắc nhiễm lên một chút đỏ hồng, say khướt ghé vào trên mặt bàn nhẹ giọng thở dốc, bộ dáng nhìn giống như vừa bị giày vò xong.

Lão bản nương ở bên cạnh dò xét một chút, lại cầm bầu rượu lên lung lay, tấm tắc lấy làm kỳ lạ:

“Cô nương này có tửu lượng thật dọa người, ta còn là lần đầu gặp khách nhân có thể uống hai ấm. Ngươi cũng thế, là một nam nhân, cô nương qua một chén là được rồi, làm sao còn không nhẹ không nặng để cho người ta uống tới như vậy, xảy ra chuyện làm sao bây giờ...”

Dạ Kinh Đường cảm giác được đáy mắt nghi ngờ của lão bản nương, hơi có vẻ bất đắc dĩ:

“Rượu quá tốt rồi, ta bảo nàng uống ít một chút, nhưng hoàn toàn không khuyên nổi.”

“Nếu không ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm? Ta tìm chút canh giải rượu...”

“Không cần ~ “

Bình Luận (0)
Comment